Cắn Nhầm Một Cái Thôi Mà Làm Gì Căng

Cố Giản cũng biết hắn hào hứng, đại loại là tên này luôn dùng khóe mắt nhếch lên nhìn cậu một cách vô ý thức. Giả sử nếu sau lưng hắn có cái đuôi, nhất định đã quẩy thành cái quạt.

Nhưng cậu không biết đó chỉ mới là bắt đầu.

Người đàn ông đang hưng phấn, lúc có người không nói, lúc không có người ngoài, bên cạnh còn có Omega của mình… Làm chất dẫn nổ, Cố Giản đứng mũi chịu sào.

Khi Cố Giản đang mở cửa, cậu bất ngờ bị một thân hình nóng rực áp lên phía sau.

“Cậu làm gì vậy? Xê ra coi!”

Cả đêm nay cứ xà quần với hắn, Cổ Giản đã quen rồi, vừa giật mình đã vô thức há miệng đớp chát. Cho dù bị con gấu tó kia dùng hai tay ép buộc đem cả người cậu dán hết lên người hắn, giữa hai người chẳng có một kẻ hở. Hắn còn gác cằm lên vai cậu, hơi thở nóng mang theo mùi men hung cho cậu choáng váng, Cố Giản vẫn chưa có ý thức được khác thường.

Nếu biết, cậu sẽ không mở cửa mà là bỏ chạy.

Cho dù chưa chắc đã chạy được.

Cho dù hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng nó chưa đủ cho Cố Giản nghĩ thông suốt, có thể cam tâm nằm dưới thân người khác.

Trước buổi tối, có lẽ Hạng Nghiêm sẽ không làm gì cậu. Nhưng lúc này hắn bị men say làm ảnh hưởng, trong đầu chỉ toàn là Omega trước mặt mình, được trời đất tạo riêng cho hắn.

Cạch.

“Hức… Cậu làm gì!? Đừng liếm a…”

Tiếng cửa mở ra như hồi chuông cảnh báo. Cùng lúc tuyến thể sau gáy của Cố Giản bị một đầu lưỡi ấm nóng đầy lực sát thương liếm lên, quấn lộng một cách vội vàng, không cho cậu kịp chuẩn bị tinh thần.

Không khác gì lúc sáng, cả người Cố Giản liền nhũn ra.

Chẳng có Omega nào chịu nổi khiêu khích tại chỗ này. Cố Giản càng không thể, trong khi đó còn là Enigma của cậu.

Hạng Nghiêm là cố ý hay vô tình khi mới bắt đầu là đã khiêu khích tuyến thể của Cố Giản. Bởi một khi Omega động tình, bản năng rất đáng sợ. Có khi Cố Giản còn chưa có ý thức được thì bản năng đã thuận theo trêu chọc của Hạng Nghiêm mà không chút phản kháng. Có khi đợi mọi chuyện kết thúc, đó cũng là không thể thay đổi được hiện thực nữa.

Cạch.

Tiếng cửa đóng lại, đem tất cả âm thanh ám muội nhốt chặt trong phòng.

Cố Giản bị Hạng Nghiêm ấn trên tường bên cạnh cửa, khoảng cách thật gần, chỉ cần cậu đưa tay ra là có thể chạm tới nắm cửa, mở cửa bỏ chạy.

“Không… Hạng Nghiêm cậu a…”

Bàn tay vừa chạm vào nắm cửa đã bị giữ chặt. Thứ giữ cậu lại cưỡng bách đem mười ngón tay đan xen vào nhau, co lại, trở thành gọng kiềm đem thắt lưng cậu khóa chặt, dán sát vào thân hình phía sau. Thời điểm bàn tay lướt qua thắt lưng còn có thể thuận tiện đem khóa quần vốn không khó mở của cậu cạch một tiếng, mở ra.

“Ư hư…”

Cố Giản còn chẳng có tâm trí để chú ý, tất cả mọi cảm xúc của cậu đều tập trung trên tuyến thể còn đang bị chà đạp. Nơi đó đã đỏ như máu, còn hơi sưng lên, ướt rượt nước bọt của Enigma. Pheromone có tỷ lệ dày đặc trên nước bọt như hàng ngàn chiếc kim châm đâm vào tuyến thể yếu ớt của cậu, kích thích cả người cậu tê dại.

Ở nơi cậu không thấy, ánh mắt Enigma như con gấu bị bỏ đói cả mùa đông nhìn thấy miếng thịt đầu tiên mà hắn tìm được sau khi tỉnh dậy.

Bàn tay Hạng Nghiêm to lớn, nắm chọn cần cổ của Cố Giản, ép buộc nó phải vươn dài, tạo điều kiện cho chủ nhân bàn tay thuận lợi làm chuyện hắn muốn.

Liếm, quyện, mút, còn dùng răng nanh cà cà sát sát bắt nạt tuyến thể yếu ớt, tận hình hút lấy pheromone đang không ngừng trào ra từ đó như thể đang hút cần. Càng hút hắn càng hưng phấn.

“Hức… Đừng! Đừng cắn a…”

Lời vừa dứt là thời điểm răng nanh không chút khách sáo đâm vào trong tuyến thể. Nùng liệt pheromone như trường giang đại hải rót vào tuyến thể khiến nó phồng lên vì không kịp điều tiết, sưng to một cách đáng thương.

Phụt!

Ở nơi nào đó còn có tiếng nước bắn mạnh trong không khí. Mùi hoa cam thảo lập tức trải rộng cả căn phòng bốn mươi mét vuông nơi ký túc xá sinh viên. Sau đó nó nhanh chóng bị một mùi vị nồng đậm hơn cuốn lấy, chiếm hữu không sót một mảnh.

Cao trào đến như sóng thần một khắc cũng không cho người ta kịp chuẩn bị. Omega nhạy cảm đến mức chỉ cần cắn một cái lên tuyến thể liền ngã gục.

“A a…”

Nếu không phải cả người cậu được ôm lấy, Cố Giản nhất định đã trượt thẳng xuống sàn, tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Nhưng Enigma của cậu sao nỡ.

Hắn chỉ hận không nhép cậu vào ngực hắn.

Cho dù là bị ép dán chặt lên tường cũng là ngực lưng áp sát vào nhau như thể sinh đôi.

Thật ra cũng chỉ có mỗi phần trên, ở giữa mặt tường và cậu còn có một cánh tay của Hạng Nghiêm chắn lấy, phần thân dưới gần như bị cánh tay tràn ngập sức mạnh của hắn kéo ngược về sau, dán lên hạ thể phồng to như thể sắp phá quần mà ra.

Như thế chưa đủ, mặc cho cách một lớp quần, cái thứ to lớn dữ tợn kia vẫn không ngừng làm ra động tác giao phối, đỉnh cho cái mông Cố Giản tê dại, mất hết cảm giác.

Không, là dần dần ướt sũng, nhầy nhụa, hỗn loạn.



P/s: Biết phía sau có gì không? Like đầy đủ nhé! Moah moah!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui