Lâm Hiến đi từ bệnh viện ra, cả người như vừa vớt từ dưới nước lên, cả người toàn mồ hôi, quần áo dính sát vào da thịt.
Anh rõ ràng đang đứng dưới ánh mặt trời gay gắt nhưng vẫn cảm thấy lạnh, thân thể như ở hầm băng, cánh tay anh co lại, tự ôm lấy chính mình.
Anh cảm thấy mình nên tìm một chỗ yên lặng một chút, một nơi chỉ có mình anh, yên tĩnh suy nghĩ một chút, nghĩ làm sao để vượt qua ba tháng cuối đời này.
.