Cận Thân Cuồng Tế


Đáp án Tô Minh Nguyệt rất trượng nghĩa, Sở Vân lại không bản nó.

" Minh Nguyệt, chúng ta nói cho cùng cũng là người một nhà.

Mua nhà chuyện lớn như thế, em làm sao không cùng anh thương lượng một chút?" Sở Vân ra vẻ nói có lí.

" Chúng ta là vợ chồng mới cưới, đang là giai đoạn bồi dưỡng tình cảm.

Không có biệt thự để ở anh có thể lí giải, nói chung Tô gia gặp phải vấn đề nguy cơ tài chính.

Nhưng em ngay cả một căn phòng nhỏ như vậy cũng muốn mua, có phần hơn nghèo nàn quá rồi? Làm bộ dạng giống như anh rất khắc vợ vậy."
Nếu như là Sở Vân của nửa năm trước nói ra loại lời không có giới hạn này, Tô Minh Nguyệt không có hứng thú tiếp tục cuộc đối thoại, Sở Vân son sắt nói" " Em yên tâm, anh sẽ tìm một công việc phụ phí nhà.

Về sau em phụ trách bên ngoài anh phụ trách bên trong, bắt tay xây dựng một gia đình hoà hợp"
Tô Minh Nguyệt vẫn nhìn màn hình điện thoại, im lặng không lời.

Sở Vận cũng không đối với việc mua nhà đặt quá nhiều vướng mắc, chỉ cần Tiết Triều Thanh gọi điện thoại thông báo, nguy cơ đầu đường xó chợ cũng dễ dàng hoá giải.

Anh sở sở bụng hỏi "Em đói không? Anh cả tối chỉ uống rượu, muốn ăn đêm."
Tô Minh Nguyệt lắc đầu, kiệm chữ như vàng
Ăn một chút thôi, nửa năm này em gầy rồi".

Lời Sở Vân cũng biến ôn nhu, phảng phất như một trượng phu tình thâm.

Anh cũng không quan tâm Tô Minh Nguyệt đồng ý không, trực tiếp tiến vào phòng bếp.

Nhưng không quá 2 phút, anh trên tay bưng bát xứ đi ra, trên lưng vẫn buộc tạp dề:" Trứng hấp sữa là thêm lạnh hay thêm nước nóng?" " Nước ấm" Tô Minh Nguyệt đáp "Um" Sở Vân gật đầu, bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ.

"Vậy muối và hành hoa bây giờ bỏ vào, hay là hấp rồi mới bỏ?"
Muối bây giờ bỏ, hành hoa hấp rồi mới bỏ
Tô Minh Nguyệt cảm thấy trả lời rất phiền, cô nhẹ nhíu mày, đứng dậy nói " Tôi làm"
Sở Vân cũng không khách khí.

Cuộc sống vợ chồng, không cần thiết tôi đẩy anh nhường.

Anh giúp em thái hành hoa"
Hai người tiến vào phòng bếp, Sở Vân một bên cắt, một bên hỏi.

" Minh Nguyệt có biết làm mì sốt không, trứng hấp sữa cũng không nó được bụng" Tô Minh Nguyệt điều chỉnh gia vị trứng hấp sữa bỏ vào lồng hấp lại đun một nỗi nguyên liệu đồ ăn, không hề quan tâm đến Sở Vân.

Thật thơm"
Ngửi được mùi Tô Minh Nguyệt sào nguyên liệu sốt, Sở Vân dụng ngón tay cái.

Nửa giờ sau, mì sốt đã hoàn thành, trưởng hấp sữa cũng ra lồng.

Sở Vân đem đồ ăn khuy bày ngay ngắn trên bàn ăn, mời Tô Minh Nguyệt cùng dùng bữa.

"Anh ăn đi, tôi không đói".

Tô Minh Nguyệt bình thản lắc đầu, ngồi trên sô pha.

Sở Vân nhìn thấy bây giờ không có khẩu vị, chỉ đành tự mình hưởng dụng.

Ăn uống no nê, anh hài lòng châm 1 điếu thuốc" Có thể cưới em một người trên lên được sảnh đường dưới xuống được nhà bếp như vậy, mặt tròn xinh đẹp, thân hình gợi cảm, đời trước tổ tiên anh tích không ít đức" " Ra ban công" Tô Minh Nguyệt nhíu mày.

Sở Vân phản ứng lại, ngậm điếu thuốc trong miệng, ra ban công mới nhổ ra.

Cô ấy không thể nhiễm một chút thuốc lá, rượu, vừa ngửi liền buồn nôn.

Sở Vân ăn no có chút lơ lửng, quên mất chuyện này.

Vừa hút thuốc vừa thưởng thức cảnh đêm của tiểu khu.

Vị trí không tồi, nhà sửa cũng rất tốt.

Nhưng cùng với biệt thự nửa năm trước ở so sánh, khó phần cao thấp.

Nghiêng đầu nhìn mắt Tô Minh Nguyệt đang ngồi không nói, Sở Vân Nội tâm có chút vi diệu.

Từ biệt thự đổi sang phòng nhỏ, từ phú nhị đại 10 ngón tay không nhiễm bụi lại lưu lạc đến mức này, cô ấy nửa điểm biển hoá cũng không có không màng danh lợi, kiệm lời, thuần khiết, cô ấy vẫn như cũ dùng thái độ cộc sống của mình mỗi ngày qua thật tốt.

Không vì giàu nghèo mà lo nghĩ, không vì nghèo nàn mà ti tiện.

Thật là một nữ nhân đẹp có nội tâm mạnh mẽ.

Hút xong thuốc, Sở Vân có chút ngượng nghịu vào phòng khách, thử thăm dò" Minh Nguyệt, điều hoà phòng ảnh hình như hỏng rồi, đêm qua ngủ mà người anh đầy mồ hôi" " Sớm mai mời thợ đến sửa" Tô Minh Nguyệt nói.

Sở Vân ló đầu ra nhìn, ủy khuất nói.

" Anh thấy phòng của em cũng khá lạnh.

Người anh có thể chịu đựng như vậy lạnh, chính là sợ nóng." " Đừng được 1 tắc muốn tiến thêm tắc " Tô Minh Nguyệt giọng điệu 11 đạm nhạt, lại hiện ra một cỗ nghiêm nghị.

Sở Vân vội giải thích" Anh không phải là ý đó" dùng một chút, anh lại tiếp tục nói" anh là muốn ở trên thảm sàn phòng của em cọ khí lạnh"
Ngủ ngon"
Tô Minh Nguyệt đứng dậy, sắc mặt không tốt quay về phòng.

Có lẽ hiềm nghi bị xâm phạm, đóng cửa lớn tiếng.

Sở Vân cười giễu 2 tiếng, chán nản về phòng.

Anh đại khái nắm chắc muốn cùng Tô Minh Nguyệt quan hệ sống chung: vợ chồng xa lạ có danh hữu thực.

Cô không để tâm Sợ Vân làm cái gì, cũng không quan tâm anh là người thế nào , anh ưu tú hoặc vô năng, thành công hoặc thất bại, cũng không khiển thái độ của cô ấy thay đổi.

Tô Minh Nguyệt phụng chỉ thành thân, lúc đầu đông ý rồi, thì nay cũng sẽ không chủ động ly hôn.

Nhưng nếu là Sở Vấn đề xuất, cỗ sẽ lập tức gật đầu.

kiệm lời mà sinh lạnh nhạt đây chính là quan hệ của đôi phu thê này.

Một đêm không lời.

Trời vừa sáng Tô Minh Nguyệt liền ra khỏi cửa.

Cô phải đi giải trí Tung Hoành ký văn kiện hủy hợp đồng, sau đó một mình gánh vác tiền hủy hợp đồng đắt đỏ.

Bán nhà rồi, cô vẫn còn phải gồm 1 nghìn vạn mới có thể trả đủ tiền nợ của năm đầu tiên.

Cô có áp lực, cũng cảm thấy mệt mỏi.

Nhưng từ Tô gia khởi nghiệp đến khi phá sản, cô liền quen với áp lực cao của cuộc sống.

Cô chưa từng oán trách, cũng không đáng oán tránh.

Tự phụ và kiêu ngạo của cô quyết định cô là một người phụ nữ không sợ khổ nạn.

Chí ít xem ra là như vậy.

Đi cùng một người, cô quay lại giải trí Tung Hoành, đi thẳng len tầng hội nghị cao nhất.

Luật sư công ty và người có liên quan sẽ ở đó chờ CÔ.

Nhưng khi đang đi trên hành lang , 1 âm thanh mỉa mai sắc bén không hẹn mà đến.

'Tô Minh Nguyệt, công ty cho cô cơ hội rồi.

Nhưng cô lại không thể dùng được!"
Người nói chuyện, là một người phụ nữ ăn mặc thời thượng, khí chất xuất chúng.

Hình dáng giống 27, 28 tuổi, đằng sau đi theo 4, 5 nhân viên, rất có khí thế người của công chúng.

Cô ta gọi là Khương Viện, không hổ là đàn chị của giải trí Tung
Hoành.

Hành nghề gần 10 năm, diễn 10 bộ phim điện ảnh và truyền hình, ở trong nghành được gọi là minh tinh hạng nhất.

Chỉ là thị phi quá nhiều, đồn cũng không tốt.

Cũng vì thế mà bỏ lỡ Tung Hoành quyết định nâng cô ấy làm đại biểu hoa đán thế hệ mới.

Tô Minh Nguyệt vào Tung Hoành không lâu có tài nguyên nghịch thiên, được Tiết Triệu Thanh xem trong bồi dưỡng.

Từ nhiễn bị Khương Viện xem là kẻ địch, muốn loại bỏ nhanh chóng.

Đối điện Khương Viện dậu đổ bình leo, Tô Minh Nguyệt thần sắc bình thản, đi đường tắt tới phong hội nghị.

Đường bị Khương Viện chặn lại.

" Yo, sắp phải thất nghiệp rồi mà còn ở đây giả thanh cao?" Khương Viện chúa ngoa cay nghiệt, âm dương quái khí nói" Lăn lộn ở giới giải trí này, cô vẫn còn muốn làm thánh nữ ?"
Ban đầu người đi phía sau đi cùng Tô Minh Nguyệt vì thế ép, mà giãn cách khoảng cách với cô.

Cô là nhân viên của Tung Hoành, cầm lượng của Tung Hoành.

Hiện giờ Tô Minh Nguyệt rớt đãi, cô tư nhiên không dám cùng đàn chị của Tung Hoành đối chọi.

" Thật có cốt khí thì đừng làm nghề này, muốn kiếm tiền thì thu lại bản mặt khiến người ta ghét " Khương Viện cười lạnh một tiếng.

Làm kĩ nữ còn muốn lập miếu thờ ?"..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui