Cảnh Hi Vương Phi

Khi ta trở lại Phủ Thừa Tướng là đã gần bình minh… Ta vội vàng chạy về nghe vũ các, đến bên giường mà bắt đầu ngủ! Thật sự là mệt chết người a!!! Xem ra tùy tiện đi chọn một cái bang phái thật đúng có đủ vất vả a! Huống chi là ta đang mượn thân thể của Ngọc Băng Tuyền! Nếu đổi là ta trước đây, căn bản sẽ không làm ta thấy mệt mỏi, dù sao thân thể trước đây của ta cũng đã sớm thành thói quen với cường độ huấn luyện cao.. Nhưng suy nghĩ lại thì ta hiện giờ chẳng phải là rất xinh đẹp sao! Hắc hắc…

“Tiểu thư, tiểu thư! Đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đến xem người!” Ta mơ mơ màng màng nghe được tiếng Lệ nhi… Đại ca nhị ca? Bọn họ cũng thật chịu khó a! Ta đang mệt muốn chết rồi… Sớm muộn gì cũng phải đứng lên, hơn nữa… Đêm qua chuyện tình ở trên giang hồ như thế nào ta là người đáng chú ý nhất, nói không chừng đại ca nhị ca tới nghe vũ các là nói ta biết chuyện! 1, 2, 3 rời giường!

Lệ nhi thói quen là không đổi được, luôn thích đem các trang sức hướng đầu ta mà khoa tay múa chân… Ta nhìn gương cũng không biết chính ta sẽ thành cái gì… Nguyên bản Ngọc Băng Tuyền chính là một đại mỹ nhân, hơn nữa Lệ nhi như vậy, ngay cả ta đều phải bị mê chết!

“Tốt lắm Lệ nhi! Không cần những thứ này đâu, cái này…và cái này nữa! Ta về sau sẽ không nghĩ chúng hạp!” Ta gỡ hết tất cả xuống.

“Khả…Nhưng là, tiểu thư a! Như thế nào lại không dùng tới? Tất cả đều là do đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đưa tới a! Hơn nữa…hơn nữa đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đang chờ tiểu thư ở bên ngoài dùng bữa sang! Nếu người mang theo trang sức bọn họ nhất định sẽ thật cao hứng a!” Đại ca cùng nhị ca đưa tới? Ta như thế nào lại không biết!


“Ta đây cũng không mang! Đầu của ta nặng muốn chết, mang mấy thứ này thật là khó chịu a!” Ta kháng nghị! Cho dù là bọn họ đưa tới thì ta phải mang sao? Đáp án đương nhiên là không rồi!” Không phải là đi ăn sao! Ta đói bụng! Lệ nhi, chúng ta đi thôi!”

Ta cứ như vậy quấn sơ búi tóc nhưng nhất định không trang điểm cùng mang trang sức hướng ra ngoài mà đi.

“Tuyền nhi, goodmorning!” Đại ca nhị ca cùng nhau nói với ta.

Oa!! Gien của Ngọc gia chính là tốt! Không chỉ là một đám người như hoa như ngọc, này chỉ số thông minh cũng thật cao! Ta chỉ nói qua một lần nhưng bọn họ lại nhớ kỹ vậy! “Đại ca nhị ca! Goodmorning! Well-done!”

”Chưa…..Chưa cái gì??” Nhị ca nhất thời không có phản ứng.

“Well-done! Làm tốt lắm, ý là khen hai người!”

“Nga! Tuyền nhi thật đúng là lợi hại! Haha!” Đại ca cười cười.

“Như thế nào? Đại ca nhị ca hôm nay đến nghe vũ các chắc không chỉ cùng Tuyền nhi nói tiếng Goodmorning chứ?!”


”Haha, Tuyền nhi đúng là Tuyền nhi! Chúng ta đương nhiên còn có chuyện khác! Chính là…Lệ nhi, đem đồ ăn sáng lên! Bổn thiếu gia đói…Hắc hắc, Tuyền nhi, nhị ca tới là cùng ngươi ăn điểm tâm!” Bọn họ không rãnh như vậy chạy tới củng ta ăn cơm nói chuyện phiếm đâu!

“Hai vị ca ca có chuyện gì cứ nói thẳng! Tuyền nhi thật cảm thấy sốt ruột a!”

“Haha, đêm qua Nghiên Vũ Cung có người thần bí đột nhập, Nghiên Nguyệt Cung chủ cùng ba vị hộ pháp bại trận! Nhưng thần kỳ là Nghiên Nguyệt Cung chủ vẫn chưa kêu gọi giang hồ nhân sĩ đuổi bắt kẻ thần bí kia. Kẻ thần bí kia gọi là Tử Yên!”

Cho dù Nghiên Nguyệt Cung chủ có tiếng trượng nghĩa, nhưng cũng không đối ta tốt như vậy! Vẫn sẽ là có cạm bậy gì đây! Nhưng là Nghiên Nguyệt Cung chủ không giống như cái loại hãm hại sau lưng người khác a!

“Còn gì nữa không?” Hẳn là còn nữa! Nghiên Vũ Cung một mặt chi từ, không có nghĩa là giang hồ các giới đều như  vậy!


“Mộ Dung sơn trang với Nghiên Vũ Cung giao tình rất sâu nặng, cho nên lần này tuy rằng Nghiên Vũ Cung tổn thương bởi bất công nhưng vẫn là quyết định tôn trọng cách làm của Nghiên Vũ Cung!” Nhị ca nói tiếp.

“Không phản đối sao?” Không có khả năng này! Này giang hồ có phải hay không đoàn kết như vậy sao?

“Có! Là…” Nhị ca có vẻ do dự…

“Là ám tuyệt môn!” Ta nói ra, khi nhị ca còn chưa nói.

~~ Hết chương 22 ~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận