Cảnh Lộ Quan Đồ

Đỗ Long không đợi Đường Lệ Phượng kịp phản ứng đã đem lắc chân đeo vào, Đường Lệ Phượng chân đeo tất da, tất chân đàn hồi ôm lấy đôi chân hoàn hảo của Đường Lệ Phượng. Ánh đèn chiếu xuống tất chân phản xạ ra ánh cầu vồng, lắc bạc đeo trên mắt cá chân của cô hợp thành một bức tranh tuyệt đẹp làm cho tim người ta đập rộn lên.

Đường Lệ Phượng nghe Đỗ Long nói muốn phản đối ngay, nhưng lắc chân cũng đã đeo lên rồi. Đỗ Long nhìn đôi chân của cô ngẩn người, Đường Lệ Phượng cũng nhìn cái chuông đang vang lên ở lắc chân, tim đập rộn rã, như có một cái gì đó vỡ tan...

Tay Đỗ Long nhẹ nhàng cầm đôi chân đeo tất của Đường Lệ Phượng, nhẹ nhàng vuốt ve. Đường lệ Phượng có cảm giác như bị điện giật đánh úp, cô xấu hổ vội vàng rút chân về, nói:

- Mặc một ngày rồi, bẩn...

Đỗ Long tinh ý hiểu được sự thay đổi trong lòng của cô, cố ý đem tay đặt dưới mũi hít hà, cười nói:

- Thật là thơm...

Đường Lệ Phượng xấu hổ đến có thể phun ra máu, cô cố nén ngượng ngùng nói:

- Lưu manh!

Đỗ Long cười ha hả tham lam nhìn ngắm bộ dạng xấu hổ của cô, đã lâu không nhìn thấy cô, nữ Bí thư Thành Ủy xinh đẹp lại có bộ dạng xấu hổ như thế này thật là khó gặp.

Đường Lệ Phượng vội vàng đi dép lê, đổi đề tài, cô cúi đầu nói:

- Anh về nước lúc nào?

Đỗ Long nói:

- Ba ngày trước, vừa trở về đến báo cáo em ngay.

Đường Lệ Phượng ồ một tiếng:

- Anh đến nhà tôi bao lâu rồi?

Đỗ Long cười nói:

- Cũng không lâu lắm, hôm nay em mời khách có một người là bạn anh, cho nên anh biết em đang có hẹn ở đây, tới thẳng đây chuẩn bị cho em một chút đồ giải rượu, nhưng hình như em không cần lắm.

Đường Lệ Phượng ấp úng, cô nói:

- Tôi uống rượu rất biết kiềm chế, mà con trai các anh muốn giữ phong độ nên bình thường sẽ không ép tôi uống quá nhiều, bây giờ tôi muốn uống một ít nước ấm...

- Để anh đi lấy, mà ly nào là ly của em?

Đỗ Long ân cần nói.

Ly nước ấm được đưa đến trước mặt Đường Lệ Phượng, Đường Lệ Phượng chần chừ một chút rồi vẫn nhận lấy cái chén. Uống hết nước ấm, Đường Lệ Phượng cảm thấy thư thái hơn rất nhiều, cô thử thăm dò nói:

- Anh định ở thành phố Thụy Bảo mấy ngày? Đang sống ở khách sạn à?

Đỗ Long nói:

- Có thể sẽ ở lại hai ba ngày, nhưng một thời gian ngắn nữa anh sẽ còn quay lại, em nghĩ là anh nên ra ngoài đặt phòng không? Anh nghĩ là không cần? Chúng ta cũng không phải là chưa từng ngủ chung một giường, yên tâm, em không cho phép, anh cam đoan sẽ không làm bậy.

Đường Lệ Phượng biết đuổi thế nào tên vô lại này cũng không chịu đi, cô không làm gì được, nói:

- Mặc kệ anh, tôi mệt rồi, tôi muốn đi tắm rửa nghỉ ngơi.

Đỗ Long lập tức đứng lên, ân cần nói:

- Chúng ta tắm cùng nhau đi, anh có thể chà lưng cho em, mát xa, rất thoải mái đấy.

Đường Lệ Phượng không nói một tiếng đi vào phòng ngủ, cầm quần áo muốn thay và khăn tắm vào phòng, chỉ thấy Đỗ Long đã sớm cởi hết quần áo chờ trong phòng tắm rồi.

Đường Lệ Phượng đã có cảnh giác, cô giữ im lặng cất quần áo, sau đó cởi quần áo bẩn trên người ném thẳng tới bên cạnh sọt đồ. Đỗ Long ở một bên hai mắt đăm đăm nhìn, chỉ thiếu chút nữa đã chảy nước miếng.

Đỗ Long thấy mỗi hành động của Đường Lệ Phượng đều rất đẹp, lúc cô cởi tất chân ra, hơn nữa tất chân được chậm rãi lột ra để lộ ra đôi chân trắng quyến rũ, thực sự muốn dụ người phạm tội.

Đường Lệ Phượng ngoài mặt thực sự điềm tĩnh, thực ra lúc cô lột hết quần áo mà đi về phía bồn tắm lớn, tim cô đập nhanh như bay nhảy, lúc đó cô cũng lo lắng Đỗ Long sẽ nhân cơ hội làm mấy chuyện xấu. Mặt khác, cô cũng lo lắng Đỗ Long không dám làm liều, tâm lý con gái thật là mâu thuẫn, rất khó dùng lời nói miêu tả.

Đỗ Long quả nhiên không để cho Đường Lệ Phượng thất vọng, mặc dù hắn không xông tới ra tay với món ngon, nhưng đôi mắt nhìn chăm chú như đôi tay vô hình tùy ý nhìn ngắm trên người Đường Lệ Phượng. Đường lệ Phượng cảm thấy bị hắn nhìn toàn cơ thể truyền đến cảm giác tê tê, cơ thể cô bắt đầu nóng lên, tay chân đều có chút mất kiểm soát.

Lúc Đường Lệ Phượng khom người mở nước ấm, Đỗ Long đi tới đằng sau Đường Lệ Phượng, hai tay ôm lấy cặp mông đầy đặn trắng nõn của Đường Lệ Phượng, Đường Lệ Phượng lập tức cảm thấy thứ hơi nóng gần sát cơ thể của cô.

Đường Lệ Phượng quay đầu lại, có chút yếu đuối nói:

- Anh muốn làm gì? Anh đã nói, tôi không cho phép anh sẽ không ức hiếp tôi.

Đỗ Long nói:

- Anh không ức hiếp em, anh chỉ muốn giúp em kỳ lưng...

Đường Lệ Phượng nói:

- Vẫn chưa tắm mà kỳ lưng cái gì, anh đang muốn ức hiếp tôi.

Đỗ Long cười nói:

- Ai bảo em xinh đẹp như vậy? Anh nếu không muốn ức hiếp em, anh đã không phải đàn ông.

Hai mày Đỗ Long nhíu lại, hai người cùng nhau ngồi vào trong bồn tắm, nước ấm dần dần che mất cơ thể, nhưng nước ấm không lấn át được lửa nóng truyền đến từ phía sau lưng cô.

Đường Lệ Phượng giữ tay Đỗ Long lại, không cho sờ mó xung quanh, cô kiềm chế trong lòng, hỏi:

- Anh đi nước Mĩ làm gì lâu như vậy?

Đỗ Long nói:

- Học tập... Cũng có thể nói rằng lấy quỹ công đi du lịch, những việc như thế này chắc em cũng thấy nhiều rồi.

Đường Lệ Phượng nói:

- Chơi lâu như vậy, đơn vị các anh thật lợi hại... anh là người ở đâu? Đây cũng không phải bí mật quốc gia chứ?

Đường Lệ Phượng bắt đầu quan tâm đến tình hình của Đỗ Long, đây là chuyện tốt, nhưng cũng có chỗ không tốt, nếu ngày nào đó Đường Lệ Phượng muốn hắn đưa cô về nhà để thăm người thân thì phải làm sao bây giờ?

Đỗ Long trả lời Đường Lệ Phượng, cũng may Chu Dịch Thăng không trực tiếp sinh từ tảng đá, Đỗ Long nắm lí lịch của y rõ như lòng bàn tay, nếu Đường Lệ Phượng hỏi, hắn sẽ thật thật giả giả mà trả lời.

Đường Lệ Phượng cũng không phải muốn hỏi tới cùng, cô chỉ là muốn dời đi sự chú ý mà thôi, tuy nhiên cô bị Đỗ Long ôm vào ngực, nếu ngay cả việc này Đỗ Long cũng không làm được, thì hắn đã không có khả năng ôm nhiều cô gái đẹp trong tay như vậy.

Hơi nước bắt đầu bốc lên, Đường Lệ Phượng cảm thấy cả cơ thể đã nóng rực lên, cô buông tay ra, không tự chủ được hai tay đưa lên trước ngực cầm hai bầu ngực dùng sức xoa. Tay Đỗ Long đã vuốt ve trên người Đường Lệ Phượng, hưởng thụ cơ thể tuyệt đẹp của cô, hắn cảm nhận được trong lòng Đường Lệ Phượng, muốn chỗ nào hắn sẽ di chuyển đến chỗ đó, trực tiếp trêu ghẹo cơ thể nóng bỏng của Đường Lệ Phượng, khó ngăn được mình.

- Tiểu Phượng Nhi, Tiểu Phượng Nhi ngoan ngoan của anh, em thật đẹp... Mỗi tấc da trên cơ thể em đều hoàn mỹ đến mức làm cho anh yêu thích không muốn buông tay...

Đỗ Long thì thầm bên tai Đường Lệ Phượng những lời nói tâm tình như thôi miên, Đường Lệ Phượng cuộc đời này chưa được hưởng một hương vị ngọt ngào như vậy, oán giận và căm ghét đối với Chu Dịch Thăng đều như băng tuyết đang dần tan rã.

Nhưng muốn cô khẩn cầu Đỗ Long làm cô thì tuyệt đối cô sẽ không nói, trừ phi...

- Tiểu Phượng Nhi, em không cự tuyệt anh nghĩa là em ngầm đồng ý rồi, anh muốn đi vào...

Đỗ Long xấu xa nói.

Đường Lệ Phượng thầm cắn chặt hai hàm răng, trong lòng thật khó xử. Đỗ Long thấy cô không phản đối, liền nâng nhẹ cơ thể cô lên, sau khi nhắm chuẩn chầm chậm hạ xuống, hai cơ thể liền hòa thành một.

Đỗ Long cố ý làm thật chậm, hắn dành đủ thời gian cho Đường Lệ Phượng đổi ý, nhưng cơ thể Đường Lệ Phượng chỉ hơi căng thẳng, cũng không có bất kỳ chống cự nào, Đỗ Long thuận lợi đi vào cơ thể của cô.

Đỗ Long biết rằng từ thời điểm này, Đường Lệ Phượng không bao giờ thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Tuy nhiên cô đường đường là Bí thư Thành ủy, muốn cô ngoan ngoãn trở thành người con gái của hắn cũng không dễ dàng như vậy. Đặc biệt nếu cô biết cô không phải người con gái duy nhất của hắn, hơn nữa Đỗ Long lại là Chu Dịch Thăng...

Tương lai tốt đẹp, chính là một con đường quanh co...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui