Cảnh Lộ Quan Đồ

Đỗ Long lại dùng cái que kia chọc hai cái vào ngực của cô gái kia rồi thản nhiên nói:

- Mấy người nghĩ không nói tôi cũng không có biện pháp ép các người à? Nói thật cho mấy người biết, lai lịch của các người tôi đã sớm biết rồi, cố ý phái các cô đi để thử xem các cô sẽ làm gì thôi, không ngờ hai cô gái này lại ngốc đến mức vậy, việc nhỏ như thế cũng làm không xong, tôi đành phải tự mình ra thôi.

Cô gái kia trên mặt cười cười tỏ vẻ khinh thường, Đỗ Long nói:

- Cô không tin? Việc này chứng minh cũng không khó…

Đỗ Long từ trong túi tiền lấy ra một mảnh giấy, nói nhỏ:

- Triệu Hiểu Phượng, tên thật Nhi Đảo Úc, mười năm trước nhân lúc đất nước xảy ra tai nạn nghiêm trọng khi đổi chứng minh thư thì giả mạo thân phận người chết, sửa hộ tịch ẩn nấp ở tỉnh Thiên Nam… Tôn Lục Bình, tên thật là Tiểu Tam Dương cũng dùng biện pháp như vậy giả làm người đất nước này. Lý Kiến Thụ, tên thật Đạt Điền Tảo Lại, cũng dựa vào cách đấy để vào ẩn náu trong đất nước tôi. Thế nào, tôi nói có sai không? Ba vị dường như rất thích giả trang thành người của đất nước này?

Lời nói Đỗ Long khiến ba người đang quỳ kinh hãi không ngừng, vốn nghĩ rằng thân phận của họ bí mật cho dù tìm thế nào cũng không thấy dấu vết, không ngờ lại bị vạch trần một cách dễ dàng như vậy. Tiểu Tam Dương còn không chịu thua, cô cắn răng nói:

- Tôi không hiểu anh đang nói gì.

Đỗ Long cười lạnh nói:

- Không hiểu? Tiểu thư Tiểu Tam Dương, tôi ghét nhất những người chết đến nơi rồi còn cứng đầu, cô có tin không? Chỉ cần tôi gọi một cú điện thoại thì ông nội của cô ở Hokkaido Nhật Bản sẽ bị thiêu cháy không? Ông nội cô lớn tuổi như vậy rồi mà sắp bị đốt thành than…

Tiểu Tam Dương rốt cục cũng hoảng sợ cúi đầu, Đỗ Long đắc ý hướng qua Nhi Đảo Úc nói:

- Còn Tiểu thư Nhi Đảo Úc, cô có một cậu em trai năm nay đang học tiểu học đúng không? Muốn nó chết một cách bí ẩn cũng chỉ cần thời gian một câu nói thôi, nếu cô vẫn chưa vừa ý, tôi cũng có thể nghĩ ra cách khác như là chặt tay chân của em trai cô hay là cắt đứt cái ấy của nó …

Nhi Đảo Úc nổi giận hét lên:


- Đồ khốn kiếp! Anh thử động vào một sợi tóc của nó xem, tôi thành quỷ cũng không tha cho anh!

Đỗ Long cười nói:

- Cô muốn chết? Tôi khuyên cô đừng ngu ngốc như vậy, đây là Trung Quốc, sai nha trong Địa ngục vừa nhìn là đã biết các người ở đâu ra, sau đó nấu mấy người vài lần ở mười tám tầng địa ngục, chậm rãi lột da nướng thịt… Chậc chậc, nhất định là sẽ có rất nhiều người xếp hàng chờ ăn thịt các người, lúc đó có khi các người vẫn còn sống đấy…

- Đừng nói nữa!

Nhi Đảo Úc kêu lên:

- Đồ ma quỷ!

Đỗ Long ra vẻ kinh ngạc nói:

- Rất đáng sợ sao? Tôi tưởng người Nhật Bản các người rất thích món này chứ, bữa tiệc thịt người ở nước Nhật không phải rất thịnh hành à? Trước đây nghe nói là rất phổ biến mà muốn ăn cũng rất dễ dàng mà… Còn mở ra yến hội, hơn mười người cùng sở thích cùng nhau ăn tiệc, hay là đem em trai cô cho bọn họ nếm thử có được không?

Sự phòng ngự của Nhi Đảo Úc như tờ giấy mỏng đã bị Đỗ Long chọc thủng, trên đời này không ai là không có nhược điểm, cho dù đặc công trải qua huấn luyện cũng thế thôi, có thể biết được nhược điểm thì đối với họ Đỗ Long chính là khắc tinh.

Bên cạnh, Tiểu Tam Dương nói vớ vẩn mấy câu an ủi Đảo Úc, sau đó cô ta ngẩng đầu nhìn Đỗ Long, nói:

- Anh đã biết hết rồi, vậy anh còn hỏi gì nữa?

Đỗ Long cười nói:

- Nhàm chán lấy các người ra chơi đùa không được à?


Tiểu Tam Dương tức giận đến biến sắc, Đỗ Long nhìn lại Nhi Đảo Úc rồi nói:

- Tôi không những biết rõ lai lịch của các cô, biết rõ vì sao các cô đến đây, phu nhân Cơ Dã và cô Điền Trung đã qua bao nhiêu năm như vậy mà vẫn canh cánh trong lòng…

Tiểu Tam Dương cười lạnh nói:

- Anh cuối cùng cũng thừa nhận mình là Đỗ Long rồi à?

Đỗ Long nói:

- Đỗ Long xem như là người bạn khá kì lạ của tôi đi, anh ta đi đường quan của anh ta, tôi đi con đường bình thường của tôi nhưng tất cả đều cùng một đích đến. Các người bày mưu hãm hại anh ta, tôi liền không vừa mắt nên nhúng tay vào giúp thôi, Đỗ Long tuy xuân phong đắc ý, nhưng tôi cũng trái ôm phải ấp, tự do tự tại cũng không kém.

Tiểu Tam Dương nửa tin nửa ngờ nói:

- Anh hiện tại cái gì cũng biết rồi, rốt cục là anh muốn gì, tra tấn xong rồi giết?

Đỗ Long cười ha hả nói:

- Giết mấy người? Đây không phải là hại Dương Đa Quan sao? Tôi muốn các cô hãy ngoan ngoãn giúp Dương Đa Quân rửa sạch oan khuất, sau đó về nước đi, tôi thật ra là người tốt bụng, nếu đổi lại là tôi rơi vào tay các người thì chắc chắn là khó mà sống sót để rồi khỏi.

Tiểu Tam Dương đối với lời nói của Đỗ Long cực kì hoài nghi, cô nói:

- Anh yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ tiếp đón anh tử tế, cho dù anh muốn ăn thịt người cũng không thành vấn đề, tuy nhiên bạn anh giết người là sự thật, chúng tôi chỉ là bất ngờ bắt gặp, thật sự không giúp được anh.


Đỗ Long vươn người đứng dậy nói:

- Xem ra mấy người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, vậy thì hãy ở lại chỗ này chậm rãi hưởng thụ đi. Miêu Nữ, Bạo Phong Nữ mấy cô từ từ mà chơi đùa, sáng mai nếu họ mà vẫn không nghe lời thì tôi sẽ nghĩ cách khác để thu phục họ.

- Vâng, ông chủ, đi thong thả.

Âu Dương Đình và Phó Hồng Tuyết cung kính nói, Đỗ Long đi được vài bước thì đột nhiên quay đầu lại hướng tên thanh niên tên Đạt Điền nói:

- Chút nữa thì quên mất anh ta, xem anh ta ở một bên nhìn trộm mà chảy nước dãi ra kìa. Đạt Điền Tảo Lại, anh thèm thuồng hai cô gái này từ lâu rồi đi? Anh có muốn đạt được ước muốn này không?

Đạt Điền Tảo Lại gương mặt đỏ bừng, lúc Tiểu Tam Dương quát gã, gã mới cúi đầu xuống…

Đỗ Long ha ha cười, hắn đi ra khỏi cái hầm, về đến nhà chỉ thấy Nhạc Băng Phong đang nói chuyện với Bạch Nhạc Tiên, thấy Đỗ Long trở về, hai cô đồng thời nhìn vào đồng hồ, sau đó Bạch Nhạc Tiên hỏi:

- Anh Long, sự việc kia điều tra thế nào rồi?

Sắc mặt hắn trầm trọng, lắc đầu rồi nói:

- Dương Đa Quân đúng là bị vu hãm, tuy nhiên hiện trường lại không có người trực tiếp chứng kiến, mà cô gái kia lại chắc chắn là anh ba, tình huống cũng khá phiền phức.

Bạch Nhạc Tiên nói:

- Anh ba của anh rốt cục là đã đắc tội với ai? Vì sao bọn họ lại muốn hại anh ấy?

Trong lòng Đỗ Long đã có đáp án, nhưng không thể nói cho hai cô biết, hắn đành phải nói:

- Anh cũng không biết là bố mẹ người yêu anh ấy không đồng ý cho anh ấy qua lại với con gái họ, nhưng chắc hẳn không phải là họ, anh cũng không rõ anh ấy đã đắc tội với những ai rồi.

Nhạc Băng Phong nói:


- Anh có cần em giúp gì không?

Đỗ Long nói:

- Anh sẽ thuyết phục bố vợ tương lai của anh ấy giúp đỡ, trong lúc này anh ấy hẳn là không có việc gì, chờ anh tìm được cách làm sáng tỏ việc này thì không sao.

Nhạc Băng Phong và Bạch Nhạc Tiên liếc mắt nhìn nhau, Bạch Nhạc Tiên nói:

- Anh, hôm nay có người ở trên mạng tố cáo anh tham ô nhận hối lộ…

Đỗ Long mỉm cười, nói:

- Tố cáo anh tham ô nhận hối lộ? Mấy người này trí tưởng tượng chẳng phong phú gì cả, mọi người điều tra ra chưa? Là ai đang chơi anh?

Nhạc Băng Phong nói:

- Em đã điều tra, địa chỉ IP này đến từ một quán Internet, chứng minh thư của người lên mạng tên là Nhiếp Hải Trung, anh có ấn tượng gì với cái tên này không?

Đỗ Long lắc đầu nói:

- Không biết, người này lai lịch ra sao?

Nhạc Băng Phong nói:

- Hắn ta không ghi nghề nghiệp, bất quá tôi điều tra theo cách khác thì biết hắn là thư kí của trưởng phòng nhà máy cơ giới.

Đỗ Long cười lạnh nói:

- Dẫn dắt nhà máy cơ giới, ha ha, nhất định là Lương Khải Phát chỉ điểm, sáng nay tôi vừa nắm được được điểm yếu của gã, gã muốn hối lộ tôi nhưng đã bị tôi đuổi đi, thấy phong thư này, Ủy ban Kỷ luật có ý kiến gì không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận