Cảnh Lộ Quan Đồ

Buổi sáng sau khi Đỗ Long đi làm, Trần Chiết Binh đi vào văn phòng của hắn báo cáo với hắn:

- Sếp Đỗ, vụ án ngày hôm qua có dặn dò gì sao?

Đỗ Long nói:

- Chỉ thị duy nhất của tôi là phải xử lý công bằng, vụ án kia điều tra thế nào rồi?

Trần Chiết Binh nói:

- Tối hôm qua tôi vội vàng đến bệnh viện lấy lời khai của bạn gái nạn nhân và nghi phạm, sau đó đến hiện trường điều tra một chút. Hiện trường tương đối hỗn độn, không phát hiện ra bất cứ manh mối có ích nào. Bản án có nhân chứng, có chứng cứ, hẳn là không có nghi vấn gì rồi.

Đỗ Long ngẩng đầu lên nhìn Trần Chiết Binh, hắn mỉm cười rồi nói:

- Anh thật sự nghĩ như vậy? Vậy thì anh làm tôi thực sự thất vọng rồi.

Trên mặt Trần Chiết Binh hiện lên nụ cười giảo hoạt, anh ta nói:

- Vì vậy tôi mới đến xin ý kiến của ngài Cục trưởng Đỗ.

Đỗ Long trừng mắt nhìn anh ta, nói:

- Động cơ giết người là gì? Một người cảnh sát tại sao lại phải giết người?

Trần Chiết Binh nghiêm túc trả lời:

- Ông ta ngộ nhận bạn gái nạn nhân là một người khác, cho rằng bạn gái của ông ta hẹn hò với người khác, thế là tức giận đùng đùng xông đến đâm.

Đỗ Long nói:

- Giải thích cũng được, nhưng mà theo tôi được biết, bạn gái nghi phạm đã nhiều lần kích thích nghi phạm bằng cách tương tự, nghi phạm sớm đã tập thành thói quen, thậm chí nếu cách vài ngày không được hành hạ một chút thì sẽ cảm thấy khó chịu… Huống chi ông ta là một cảnh sát đã được huấn luyện, ông ta không thể không biết hậu quả của kích thích. Nói ông ta xông lên hành hung nạn nhân tôi còn tin chứ nói ông ta giết người thật sự khó làm người khác tin được.

Trần Chiết Binh nói:

- Hiện tại có một từ gọi là kích thích phạm tội, đúng là không thể xem xét theo lẽ thường được.

Đỗ Long nói:

- Được rồi, ít vòng vo với tôi thôi, vụ án này nhất định là có người hãm hại. Gọi anh đi điều tra chứ không phải gọi anh đi chứng thực Dương Đa Quân là tội phạm, anh xem vấn đề gì đang đến đây?

Trần Chiết Binh cười nói:

- Nghi vấn cũng không phải không có, nhưng trước nhân chứng và chứng cứ rõ ràng như vậy thì những điểm đáng ngờ này có vẻ không có hiệu lực. Hiện trường rất hỗn độn, thực ra không tìm được chứng cứ nào có lợi cho nghi phạm. Bởi vì ông ta là một cảnh sát, ngược lại đối với ông ta rất bất lợi, về phía dư luận nhất định sẽ có khuynh hướng ủng hộ kẻ yếu…

Đỗ Long nói:

- Vậy anh có cách nào thay đổi tình hình này không?

Trần Chiết Binh nói:

- Cần phải điều tra kỹ lưỡng mọi mặt, đặc biệt tôi cảm thấy nạn nhân chết có chút kỳ quái. Trên người anh ta trúng hai dao nhưng hoàn toàn không phải ở điểm nguy hiểm. Dương Đa Quân nói tình hình lúc đó có chút quỷ dị, anh ta thực tế chỉ muốn cầm dao dọa đối phương, đối phương lại dường như chính mình cầm dao. Dương Đa Quân nói lúc đó anh ta còn tránh một chút, trong lúc đoạt dao, không biết tại sao lại đâm người. Hơn nữa anh ta nói vết thương không hề nặng, không biết tại sao pháp y có thể chứng minh điểm này không.

Đồ Long nói:

- Ồ, tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi tìm bác sĩ pháp y bảo ông ta khám nghiệm tử thi một cách kỹ lưỡng.

Trần Triết Bình cân nhắc một chút rồi nói:

- Sếp Đỗ, anh quyết định cưỡng chế khám nghiệm tử thi sao? Người nhà nạn nhân nhất định không đồng ý cho khám nghiệm tử thi.

Đỗ Long ừ một tiếng, nói:

- Có áp lực gì tôi sẽ đảm đương, bất kể như thế nào, cũng phải nói rõ với gia đình nạn nhân.

Trần Chiết Binh gật đầu, nói:

- Vậy cứ như thế đi, tôi không có vấn đề gì hết.

Đỗ Long nói:

- Vậy anh đi làm việc đi, cần phải tốn nhiều sức lực ở chỗ cô gái kia, nói dối thì sớm có lúc lộ ra thôi.

Trần Chiết Binh nói:

- Đáng tiếc tôi không học được kĩ thuật thẩm vấn, nếu không thì có thể trực tiếp lật tẩy lời nói dối của cô ta rồi.

Đỗ Long cười nói:

- Nếu như tôi nói cho anh biết kỹ thuật thẩm vấn chỉ là một mánh khóe, anh còn cảm thấy nó thần bí không? Tôi quan sát họ có nói dối hay không chủ yếu dùng ánh mắt.Bất cứ động tác nhỏ nào đều có thể làm lộ ra sự thay đổi nội tâm của đối phương. Thời điểm thẩm vấn cũng là tình huống có lợi cho người thẩm vấn. Làm cho họ đa nghi, tâm lý sẽ xuất hiện chỗ sơ hở, lại thông qua những lời nói kích thích và dẫn dắt, là có thể lấy được những thứ ta cần rồi.

Trần Chiết Binh chợt nói:

- Thì ra là như thế… Khó trách mà….

Đỗ Long nói:

- Đây là bí mật của tôi, anh đừng có nói lung tung ra ngoài.

Trần Chiết Binh đồng ý rồi sau đó liền rời khỏi phòng làm việc của Đỗ Long.

Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút rồi cầm lấy điện thoại gọi đến trung tâm khám nghiệm tử thi. Sau một lát, trong điện thoại truyền đến âm thanh ngọt ngào:

- Chào ngài, đây là trung tâm khám nghiệm tử thi cục Công An thành phố Lỗ Tây.

Đỗ Long nói:

- Là anh, Quân San. Hôm nay là pháp y nào trực ban?

Kỷ Quân San mừng rỡ nói:

- Là pháp y Hứa. A Long, anh muốn qua đây sao?

Đỗ Long nói:

- Tình huống hôm nay có chút đặc biệt, anh không qua được. Hôm qua có phải đưa tới một nạn nhân tên là Lý Dũng Hạo? Đã khám nghiệm tử thi chưa?

Kỷ Quân San nói:

- Tối hôm qua được đưa tới hẳn là pháp y trực ca đêm kiểm tra, em giúp anh đi kiểm tra….

Một lát sau Kỷ Quân San nói:

- Khám nghiệm qua rồi, nạn nhân do mất quá nhiều máu suy tim mà chết.

Đỗ Long nói:

- Em mời pháp y Hứa đến, anh muốn nói với anh ta.

Kỷ Quân San ồ một tiếng rồi buông điện thoại xuống, một lát sau Hứa Chí Kiệt đến, anh ta vui vẻ nói:

- Cục trưởng Đỗ, ngài có chỉ thị gì ạ?

Đỗ Long nói:

- Pháp y Hứa, tối hôm qua có đưa đến một nạn nhân tên là Lý Dũng Hạo. Chúng tôi thấy nguyên nhân chết của y có rất nhiều điểm nghi vấn, cần phải cưỡng chế tiến hành khám nghiệm tử thi.

Hứa Chí Kiệt nói:

- Thi thể tối qua à, vậy thì là quyền hạn của Lưu Hãn và pháp y Lưu, tôi không tiện nhúng tay vào.

Đỗ Long nói:

- Anh cùng pháp y Lưu thương lượng một chút hoặc là để tôi gọi điện thoại, việc này cần phải xử lý nhanh một chút. Đúng rồi, các anh có nắm chắc hai lần kiểm tra vết thương ở đường mạch bắp thịt?

Hứa Chí Kiệt nói:

- Việc này… Dường như có chút khó khăn, từ trước tới giờ tôi chưa từng làm qua, chỉ nghe qua một lần báo cáo. Cục trưởng Đỗ ngày có định tự mình đến kiểm tra không?

Đỗ Long nói:

- Vụ án này có thể không cần nhúng tay thì tôi sẽ không nhúng tay vào. Như thế này đi, tôi mời chuyên gia đến kiểm tra, các anh sẽ không có ý kiến gì chứ?

Hứa Chí Kiệt nói:

- Cục trưởng Đỗ, tôi không có ý kiến gì, ngài định mời pháp y Trần Tư Cừ sao? Nhớ lại ngài đã nói ông ấy là sư huynh của ngài?

Đỗ Long nói:

- Anh ta đã không làm rồi, hơn nữa anh ta danh tiếng cũng không được tốt, tôi định mời một người khác…Cố Diệp Tân, anh có biết không?

Hứa Chí Kiệt vui mừng nói:

- Nghe qua, đương nhiên nghe qua rồi, thầy Cố trong nước ngoài Trần Tư Cừ ra thì là chuyên gia pháp y có uy tín nhất. Có ông ấy đến tận tay chủ trì khám nghiệm tử thi, chúng tôi thật sự có vinh hạnh rất lớn. Chuyện này có thật không? Thầy Cố… sẽ đến chỗ nhỏ bé này của chúng tôi sao?

Đỗ Long nói:

- Không thử một chút làm sao biết có được hay không? Tôi lập tức đi gọi điện thoại liên hệ.

Đỗ Long buông điện thoại sau đó suy nghĩ một chút, hắn nên làm thế nào để mời Cố Diệp Tân đây? Ông ta là chuyên gia số một trong nước, không phải ai cũng có thể tùy tiện mời được, để Trần Tư Cừ đi mời, dường như không ổn lắm.

Đỗ Long suy nghĩ kỹ một hồi nhưng đều không nghĩ ra biện pháp, đắn đo một lúc hắn quyết định gọi điện thoại cho Lý Văn Cẩm. Cha của Lý Văn Cẩm là Lý Vân Lâm, là bạn tốt của Cố Diệp Tân. Mời Lý Văn Cẩm giúp đỡ hỏi thử chắc sẽ tốt hơn một chút.

Nối được điện thoại, nhưng không có ai nghe máy. Đợi một lúc sau Đỗ Long buông điện thoại, ngồi ở ghế xoay quay được hai vòng thì điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên tiếng gấp gáp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui