Cảnh Lộ Quan Đồ

Sau khi nói xong Cơ Dã Diệu Tử đột nhiên sửng sốt, bởi vì cách nói chuyện của nàng ta giống như với Điền Trung Thụ Hùng ở nhà. Thậm chí vẫn dùng tiếng Nhật, đến Điền Trung Phương Tử bên cạnh sớm đã mơ mơ màng màng cũng phải ngạc nhiên mà chạy lại.

– Thế này mới phải chứ!

Đỗ Long nói đầy hài lòng, nhìn thần thái đó giống như thể hai bông hoa mẹ con trước mặt này sớm muộn cũng sẽ làm nô tỳ cho hắn vậy.

Trong lòng Cơ Dã Diệu Tử bỗng kích động, bởi cô nàng biết chắc chắn trong lúc hợp tác mình sẽ gian dối. Nên nếu ông trời có mắt, cô nàng đúng là nhất định sẽ trở thành nô lệ của Đỗ Long. Nhưng như thế cũng không tệ, Đỗ Long rất dịu dàng với phụ nữ, phương diện kia lại uy mãnh như thế, có được sự nhận thức này trong lòng cô nàng trở nên xao động, hai mắt quyến rũ tựa hồ như muốn chảy nước ra.

Đỗ Long cảm thấy được sự thay đổi trong nội tâm của Cơ Dã Diệu Tử, trong lòng hắn rất đắc. Muốn hoàn toàn thu phục được người phụ nữ như Cơ Dã Diệu Tử là rất khó, nhưng qua sự cố gắng của Đỗ Long, tất cả những điều này dần biến thành sự thực. Thật không uổng bao nhiêu tâm tư mình bỏ ra, thậm chí còn bị bọn Hạ Hồng Quân hiểu nhầm, xem thường…

Cơ Dã Diệu Tử là một quân cờ rất hữu dụng, nếu Điền Trung Thụ Hùng không biết quý trọng, vậy thì Đỗ Long đoạt lấy cô nàng về cho mình. Bất kể như thế nào đi nữa, ít nhất về mặt kiếm tiền mà nói thì cô ta giỏi hơn Lâm Nhã Hân rất nhiều. Nuôi dưỡng những con chó nhỏ như thế này nhiều một chút cũng chẳng có hại gì.

Còn Điền Trung Phương Tử… Sau khi cảm nhận được suy nghĩ trong nội tâm của cô ta, Đỗ Long không khỏi toát mồ hôi. Nha đầu này nghe thấy lời Đỗ Long trong lòng không ngờ lại ảo tưởng là mình. Thân thể đeo chiếc vòng cổ quỳ rạp dưới mặt đất được Đỗ Long nắm tay đi dạo phố ở Shiuya… ở cùng với Cơ Dã Diệu Tử….

Trong lòng Đỗ Long cảm thán “văn hóa Nhật Bản thật là rộng lớn và tinh sâu”. Đến cô gái ở tầng lớp thượng lưu như thế này mà trong xương cũng bị ngược đãi…Thật không thể biết nữ Thiên Hoàng tương lai có phải là cũng cả ngày chờ mong được ngược đãi hay không nữa?

Đến đây thì Cơ Dã Diệu Tử và Điền Trung Phương Tử đều tràn nước xuân ra, nhưng Cơ Dã Diệu Tử vẫn tốt hơn một chút, nàng vẫn còn nhớ nhiệm vụ mà Điền Trung Thụ Hùng giao cho mình. Cơ Dã Diệu Tử định thần, nói:

– Được rồi, chúng ta nói tới thỏa thuận thứ hai đi. Đỗ Long, theo thông tin chúng tôi nhận được, có người muốn giết anh, muốn biết tin tình báo cụ thể anh phải lấy một bản đồ ngọc điệp đổi.

Đỗ Long cười nói:

– Người cô nói là Đoàn Kết Xã chứ gì? Tôi đã biết từ lâu rồi.

Cơ Dã Diệu Tử cười nói:


– Anh chỉ biết một mà không biết hai… Người mà Đoàn Kết Xã phái đến để giết anh không chỉ có một đâu. Lần thứ nhất đã bị anh biết, đó chỉ dùng để thử nghiệm mà thôi. Đương nhiên có thể đến gần cũng không tồi, bởi bọn họ nghi ngờ người được sắp xếp bên cạnh anh đã bị anh thu phục rồi, từ biểu hiện của anh, gần như điều bọn họ băn khoăn là chính xác.

Đỗ Long cười ngạo nghễ, nói:

– Đó là vì bọn họ quá ngốc, dám phái nữ nhân tới đối phó với tôi. Chỉ cần không quá xấu tôi sẽ thu phục hết.

Cơ Dã Diệu Tử cười khúc khích, nói:

– Đúng rồi… Không mấy người phụ nữ có thể chống lại được sức hấp dẫn của anh…

Đỗ Long lại nhéo một cái vào trước ngực nàng, cười đắc ý:

– Bao gồm cả hai mẹ con cô… Ừm, cô nói bọn họ sẽ phát đợt hai đến đối phó tôi, nếu đã biết rồi, thì tôi cẩn thận là được, đâu cần phải giao dịch với các người.

Cơ Dã Diệu Tử cười nói:

– Có cẩn thận cũng vô ích, vì người mà bọn họ phái đến để giết anh, anh tuyệt đối không biết. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là cái mạng của anh không còn nữa rồi. Nên tin này vẫn đáng để đổi lấy một bản đồ ngọc điệp.

Trong đầu Đỗ Long xuất hiện dung nhan của Trương Mỹ Lệ, sau đó hắn lắc đầu nói:

– Tôi vẫn cảm thấy không đáng, tôi cẩn thận một chút là được, không cần phải lấy ngọc điệp để trao đổi.

Cơ Dã Diệu Tử chán nản nói:


– Vậy được rồi, lại thêm một điều khoản anh đưa ra và chúng tôi làm theo, để đổi lấy một mảnh bản đồ ngọc điệp. Giao dịch này có thể lặp lại nhiều lần, thế nào? Anh muốn cái gì? Đương nhiên yêu cầu của anh không được thái quá. Ví dụ như đảo Điếu Ngư gì gì đó là tuyệt đối không thể được.

Đúng là Đỗ Long nghĩ như vậy thật, hắn ngạo nghễ nói:

– Đảo Điếu Ngư là lãnh thổ của Trung Hoa chúng tôi, tôi sao có thể giao dịch với các người cái này? Hình như tôi chẳng cần gì cả….

Đỗ Long nói không sai, thật sự là hắn không cần gì cả. Những điều mà đời người theo đuổi hoặc là hắn đã có, hoặc là không thể có quá nhiều. Vì tâm nguyện kia của mình, sự hy sinh thật sự quá lớn.

Những mưu cầu lớn của đời người cũng chính là sống lâu trăm tuổi, thăng quan phát tài, con cháu đầy đàn. Ngoài ra đối với người đàn ông, phụ nữ cũng là một sự theo đuổi lớn. Nhưng với Đỗ Long mà nói tiền nhiều quá cũng chẳng để làm gì, ngược lại sẽ trở thành sự trói buộc trong con đường thăng quan của hắn. Phụ nữ à, hắn đã có quá đủ rồi, nhiều thêm nữa thì ủy ban kỷ luật sẽ gây khó dễ cho hắn mất. Hiện tại những cái khác chưa nói tới, hắn thật sự đã đạt tới mức chẳng còn gì phải ao ước, phải mưu cầu nữa cả.

– Anh không muốn mau chóng nắm quyền chính thức sao?

Cơ Dã Diệu Tử dẫn dắt nói:

– Chúng ta có thể mua nhà ở nước ngoài cho anh, đợi khi về hưu anh có thể ra nước ngoài hưởng thụ. Còn có thể tùy ý sắp xếp gái đồng trinh xinh đẹp, tùy anh vui chơi thế nào cũng được…Chỉ cần anh hợp tác lâu dài với chúng tôi, chúng tôi đảm bảo con đường thăng quan phát tài của anh sẽ thuận buồn xuôi gió. Cái gì cần cũng đều có!

Tim Đỗ Long đập thình thịch nói:

– Thật sao?

Cơ Dã Diệu Tử cười nói:

– Đương nhiên là thật rồi. Thế nào? Anh muốn cái gì?


Đỗ Long nói:

– Tôi muốn làm bộ trưởng bộ công an. Cô thấy sao?

Nụ cười trên khuôn mặt Cơ Dã Diệu Tử trở nên cứng đờ, cô nói:

– Yêu cầu này hơi quá đáng. Có lẽ chúng tôi có thể giúp anh leo lên từng bước, chứ không thể một bước mà thành được.

Đỗ Long nói:

– Vậy thì có nghĩa lý gì chứ? Từng bước mà lên thì có gì khó, tự tôi làm không được sao? Sao phải cần các người giúp đỡ chứ?

Cơ Dã Diệu Tử nói:

– Ít nhất… Quá trình này nhanh hơn. Chỉ cần anh đồng ý hợp tác, trong vòng ba tháng chúng tôi có thể khiến anh ngồi vào vị trí không thấp hơn chức cục trưởng cục công an thành phố Song Môn. Như thế này thực sự là đã quá lắm rồi.

Đỗ Long suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái, nói:

– Thôi vậy. Tôi dựa vào sự cố gắng của bản thân thăng quan còn thoải mái hơn. Hơn nữa một khi đã mượn lực lượng của các người chẳng khác nào bị các người nắm được điểm yếu, cả đời trốn không thoát ra khỏi lòng bàn tay của các người. Tôi vẫn chưa ngốc đến thế. Được rồi, nếu cô không đưa ra được điều kiện gì tốt hơn, vậy thì tạm thời gác lại những chuyện hợp tác khác. Bây giờ là thời gian giải trí rồi…

Cơ Dã Diệu Tử nói:

– Xin chờ một chút… Đỗ Long, nếu chúng tôi thường xuyên ở bên cạnh anh… Anh thấy đổi một khối ngọc điệp có đáng không?

Đỗ Long trầm ngâm một chút, nói:

– Nếu ông chủ Điền Trung có ý lấy các người ra trao đổi vĩnh viễn… Thì tôi sẽ suy nghĩ, có thể cho ông ta một khối ngọc điệp… Hoặc là cô có thể đề nghị với ông ấy…


Cơ Dã Diệu Tử cười khổ nói:

– Điều này là không thể, anh vốn không hiểu cha của Phương Tử. Ông ta có thể tặng tôi cho người khác, nhưng tuyệt đối không cho phép người khác cướp đi cái gì. Thôi vậy, một cái thì một vậy. Về có cái để giải thích là được rồi.

Đỗ Long làm như lột vỏ tỏi, mới đó mà đã lột sạch nửa người trên của Cơ Dã Diệu Tử. Hắn hít hà trước ngực cô nàng, hỏi:

– Tắm rồi à?

Cơ Dã Diệu Tử gật gật đầu, tay Đỗ Long sờ xuống phía dưới của cô nàng, cười nói:

– Lần này…Bên trong sẽ không giấu thứ gì nguy hiểm chứ?

Cơ Dã Diệu Tử để hắn làm cho thở dốc, nói:

– Không có… Lần này đến là để thực hiện thỏa thuận vui chơi cùng anh… Mang thứ đó làm gì… Giờ chúng ta là đối tác mà…

Đỗ Long làm như trò ảo thuật, lấy ra một bộ xiềng xích, nói:

– Tốt nhất vẫn nên cẩn thận… Hơn nữa các người đều thích, đúng không?

– Ừ… Hay quá!

Điền Trung Phương Tử quay người đi, úp hai tay đưa về phía Đỗ Long, nói:

– Lần trước mẹ bị trói rất đẹp, tôi đã muốn thử một chút từ lâu rồi…

Đỗ Long nhướn mày, liếc nhìn Cơ Dã Diệu Tử một cái, sau đó còng tay mẹ con Cơ Dã Diệu Tử không chút khách khí…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận