Cảnh Lộ Quan Đồ

Lục Hồng Quảng sau khi nghe Uẩn Cảnh Huy giải thích, chân lông mày đang nhíu của y mới dần dần dãn ra, y nhìn Uẩn Cảnh Huy và Đỗ Long nói:

- Quá càn quấy, đây không phải chuyện đùa? Nếu vẫn chưa bắt được hung thủ, gã ta giết người trước thì làm thế nào?

Uẩn Cảnh Huy đã nghĩ xong kế hoạch, y cứng đầu ra trả lời:

- Đỗ Long đã có manh mối về hung thủ, chúng ta chắc chắn bắt được gã trước, cho dù…cho dù bị gã đã hành động trước, chúng ta cũng có thể nói rằng đây là do người ta bắt chước làm.

Lục Hồng Quảng nhìn Đỗ Long hỏi:

- Đỗ Long, cậu có manh mối của hung thủ hả?

Đỗ Long trả lời:

- Đúng vậy, chúng ta có tài khoản internet và nick name của hung thủ, chỉ cần chúng ta gửi một yêu cầu hợp tác điều tra với nhà mạng này thì có thể lập tức điều tra ra địa chỉ ip của hung thủ, tra ra chỗ ở rồi bắt lấy hung thủ.

Lục Hồng Quảng hỏi một chút, sau khi phát hiện ra công ty của hung thủ ở Thẩm Quyến thì nói với Đỗ Long:

- Tôi sẽ ký cho các cậu một đơn, các cậu hãy đi tìm Trưởng phòng Lý Ngạn Bân của phòng kỹ thuật điều tra.

Đỗ Long một mình lấy tờ đơn mà Lục Hồng Quân ký đi đến phòng kỹ thuật điều tra tìm trưởng phòng Lý Ngạn Bân, Lý Ngạn Bân không ý kiến gì liền đóng dấu vào văn kiện xin hợp tác điều tra. Sau khi đóng dấu, Đỗ Long liền đi tìm tổ kỹ thuật của nhà mạng đó, Đỗ Long đi mấy vòng rồi lại về điểm bắt đầu, lại xuất hiện ở phía trước là Nhạc Băng Phong.

Nhạc Băng Phong cũng không làm khó hắn, quét văn kiện đó vào trong máy tính, sau đó gửi cho công ty Đằng Tấn.


- Xong rồi, anh để lại số điện thoại, nếu bên kia có phản hồi về, tôi sẽ lập tức thông báo cho anh.

Nhạc Băng Phong thản nhiên nói với Đỗ Long.

Đỗ Long đang ngắm nhìn dáng người xinh đẹp của Nhạc Băng Phong từ phía sau cô ấy, khi nghe Nhạc Băng Phong nói thì hắn hỏi:

- Khoảng bao lâu thì phản hồi mới về?

Nhạc Băng Phong lạnh lùng nói:

- Cái này hơi khó nói, nếu nhanh thì nửa tiếng, chậm thì khoảng một hai ngày, phải xem thái độ và khả năng làm việc của bên Đằng Tấn.

Nghe được những lời nói này, hắn liền cảm hơi chán nản, hắn thất vọng hỏi:

- Còn cách nào tra ra thông tin đăng nhập của tài khoản này không?

Nhạc Băng Phong nói:

- Nếu không thông qua cơ quan tin tức chính thức của Đằng Tấn thì xem ra hơi khó, thậm chí còn phải thỏa mãn đồng thời hai điều kiện, không thể thiếu một.

- Cần những điều kiện nào? Đỗ Long hỏi.


- Đầu tiên gã ta cần phải online, tiếp theo cần phải biết được tính cách của gã ta, như thế mới có thể tìm cách kết bạn với gã. Chỉ cần gã ta nói hai câu với chúng ta, chúng ta liền có thể lấy được địa chỉ ip của gã ta, sau đó có thể lập tức báo cho nhà dịch vụ tra ra địa chỉ thật sự của gã ta.

Nhạc Băng Phong nói.

Đỗ Long nói:

- Kẻ này là một sát thủ liên hoàn biến thái, thích những mỹ nhân có thân hình cao gầy, gần đây có khả năng gã ta vừa mới thất tình, tôi chỉ biết như thế thôi.

Nhạc Băng Phong ngẫm nghĩ một chút rồi nói:

- Gã ta thích chat không? Thông tin về gã càng tỉ mỉ càng tốt.

Đỗ Long nói:

- Nghe người từng tiếp xúc với gã ta nói, gã ta thực sự rất thích lên mạng, nhưng bình thường ẩn nick xem tin là nhiều, gã ta thích ẩn trong nhóm Chó hoang bôn ba.

- Hãy cho tôi số nhóm, tôi sẽ thử thêm nhóm này trước.

Nhạc Băng Phong nói.

Nhạc Băng Phong đăng nhập với tên tài khoản là Mỹ tử xinh tươi, xin gia nhập vào nhóm Chó hoang bôn ba, chỉ trong nháy mắt, lời xin của cô ấy liền được chấp nhận.


Chó hoang bôn ba thật ra là một nhóm của khu vực này được hội tụ bởi thành phần tri thức. Nghe tiếng thành phần tri thức thì rất sung sướng, nhưng kỳ thực rất là cực khổ, lương cũng không hẳn cao, mệt sống mệt chết mới kiếm được chút tiền nuôi sống gia đình qua ngày, không phải giống chó hoang không ngừng bôn ba xin thức ăn sao?

Mặc kệ người khác nghĩ thế nào, tóm lại chủ nhóm đã lấy tên này, hơn nữa người tham gia vào nhóm còn rất nhiều nữa. Đa số những người này đều là thành phần trí thức không hài lòng về cuộc sống, rất nhiều người còn quen biết lẫn nhau, đương nhiên cũng có không ít những người như hung thủ Thảo nguyên cô nhạn thường thích ẩn nick xem tin.

Mỹ tử xinh tươi vừa tham gia vào thì liền có được sự chào đón nhiệt tình của mọi người, bất luận ở chỗ nào gái đẹp đều có được sự hoan nghênh. Tất nhiên cũng có người lập tức muốn xin một tấm hình hoặc là qua webcame để xác nhận cô ấy thật sự có phải là một mỹ nữ.

Nhạc Băng Phong biểu hiện ra tính chất của một gái hồng lâu, sau một lúc nũng nịu hờn dỗi, mọi người đều tiếp nhận cô ấy. Nhạc Băng Phong trở thành người được yêu mến nhất trong nhóm, mọi người đều vây quanh tán gẫu với cô ấy. Đỗ Long nhìn thấy cô ấy tán nửa ngày rồi nhưng cũng không có tác dụng, cũng không có chút ý chào Thảo Nguyên Cô Nhạn.

Phá án chung quy quan trọng hơn nhiều so với việc chỉ được ngắm không được động vào mỹ nữ, Đỗ Long không nhẫn nại được nên nhắc cô ấy:

- Sao cô không chào Thảo Nguyên Cô Nhạn?

Nhạc Băng Phong quay đầu nhìn, ngạc nhiên nói:

- Sao anh vẫn còn ở đây… Hung thủ vô cùng nhạy cảm, tôi không thể chủ động đi trêu ghẹo hung thủ, chỉ có thể dùng các đề tài để thử gợi lên hứng thú của gã, chỉ cần gã vừa nói, tôi sẽ có cách khiến gã lộ ra cái đuôi hồ ly.

Đỗ Long ồ một cái, dời cái ghế dựa rồi ngồi sau lưng Nhạc Băng Phong, Nhạc Băng Phong nói:

- Hôm nay anh không phải đi làm sao? Ô, anh là nội ứng nên thời gian tự do cũng nhiều ha. Anh ngồi đây cũng vô ích, không bằng đi tìm chỗ nào nghỉ ngơi chút đi, nếu có tin tức gì, tôi sẽ gọi điện báo cho anh.

Đỗ Long cười nói:

- Không sao, tôi không mệt, tôi không biết gì về máy tính, đang muốn học tập cô đây.

Nhạc Băng Phong tuy không thích có người ngồi sau lưng nhìn chằm chằm mình làm việc, nhưng cô ấy cũng không thể ép người ta đi, đành phải cố nén không vui và tiếp tục nói chuyện với những người bạn trên mạng đó, đồng thời còn phải trả lời những câu hỏi rất ngớ ngẩn của Đỗ Long.

Thật ra Đỗ Long cũng đang chỉ đùa giỡn với cô ấy mà thôi, hắn xem hắn là một cao thủ ứng dụng, chẳng lẽ ngay cả QQ cũng không biết dùng sao?


Nhạc Băng Phong nói chuyện hơn nửa tiếng trong nhóm. Bây giờ vốn là thời gian làm việc nên vô cùng yên tĩnh, nhưng nhóm lại bị cô ấy làm cho náo nhiệt lạ thường, song Thảo Nguyên Cô Nhạn đó lại vẫn không ló ra, thậm chí Nhạc Băng Phong còn nghi ngờ gã đó có phải là từ trước đến giờ vẫn không online.

Đỗ Long đột nhiên nói

- Gã đó có thể đã thất tình, cô hỏi một câu có ai thích bài hát “bầu trời thất tình” không.

- “Bầu trời thất tình”?

Nhạc Băng Phong nhớ mang máng bài hát này, cô ấy hơi đắn đo, sau đó gõ vào câu mà Đỗ Long nói.

Mọi người vẫn nhiệt tình trả lời, những lời đáp lại ngay cả xem rõ cũng khó, giống như có người đang không ngừng xóa bỏ vậy. Đột nhiên một nick name có tên khiến cho tim người ta đập nhanh lóe qua, Đỗ Long nói:

- Thảo Nguyên Cô Nhạn, là gã!

Từ cửa sổ phần mềm theo dõi mà Nhạc Băng Phong để ở phía sau cũng phát ra âm thanh cảnh báo tít tít, Nhạc Băng Phong mở ra khung nhật ký ghi lại cuộc trò chuyện, chỉ thấy Thảo Nguyên Cô Nhạn tức tối chửi:

- Con nhỏ cave này, mọi người đang nói rất vui vẻ, cô nói thất tình gì đó, muốn chết hả!

- Cái anh này sao nói chuyện bất lịch sự thế!

Nhạc Băng Phong chat riêng một câu với Thảo Nguyên Cô Nhạn.

Thảo Nguyên Cô Nhạn không biết đây là kế, liền trả lời một câu cho Nhạc Băng Phong, nhưng cũng phải phải lời tốt đẹp gì. Nhạc Băng Phong liền lấy được địa chỉ ip của Thảo Nguyên Cô Nhạn, cô nhanh chóng tra ra địa chỉ ip này là của một nhà kinh doanh internet nào đó, liền liên hệ với nhà kinh doanh internet đó, tra ra địa chỉ ip chuẩn xác này.

Trong lúc này, Nhạc Băng Phong vẫn đang không ngừng quấy rầy Thảo Nguyên Cô Nhạn. Sau khi cô ấy biết được địa chỉ chuẩn xác của hung thủ là của một tiệm internet ở trong thành phố Ngọc Minh, cô ấy liền gọi đồng nghiệp dùng một máy tính khác điều tra ra máy quay giám sát bên trong tiệm internet này. Qua việc đối chiếu và quan sát cách kỹ lưỡng, một người tình nghi mà tinh thần có chút kích động đập vào tầm mắt của Đỗ Long.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận