-Đỗ Long!
Phùng Vi Ngũ kinh ngạc chào Đỗ Long tại cổng trường Đảng thành phố.
Đỗ Long nghi ngờ liếc nhìn Phùng Vi Ngũ, sao người này lại cũng hiện ở cổng trường Đảng thế này? Hơn nữa tựa hồ còn như quên đi ân oán từ trước, không ngờ nhiệt tình đến vậy, chẳng lẽ gã đã đổi tính nết?
-Phùng Vi Ngũ, anh cũng đến lớp học tập sao?
Đỗ Long hỏi.
Đỗ Long ngày hôm qua nhận được giấy báo, phái đến trường Đảng tham gia lớp học tập. Đây chính là cơ hội nâng cao bản thân, nên Đỗ Long không nói hai lời liền tới, nhưng ở đây gặp Phùng Vi Ngũ, lại làm cho Đỗ Long cảm giác hơi khó chịu.
Phùng Vi Ngũ hổ thẹn nói:
-Đúng vậy, tôi là người nóng tính, trong công việc phạm không ít sai sót, nên mới đưa đến trường học tập. Lúc trước cũng bởi vì là do tính cách này tôi có tranh chấp với anh, xin lỗi anh, xin anh ngàn vạn lần đừng để trong lòng nữa.
-Hóa ra là phạm sai lầm bị đưa tới đây học tập...
Đỗ Long trong lòng cười thầm, nói:
-Tôi là người bụng dạ hẹp hòi sao? Anh còn nhớ rõ con đường này chứ? Chúng ta cùng nhau tuần tra nhiều lần, nhiều nơi rồi anh bạn ạ. Lát nữa tôi gọi điện thoại bảo anh Liêu, anh Dương cùng nhau đến khách sạn Kim Long họp mặt.
Con đường trước cổng trường Đảng quận Bạch Hoa, Đỗ Long và Phùng Vi Ngũ đã cùng nhau tuần tra không ít lần. Đêm hôm đó Đỗ Long đánh cho Phùng Vi Ngũ thượng thổ hạ tả, sau đó bị tập kích trong này, chuyện này Phùng Vi Ngũ không quên, gã cười khổ nói:
-Lần sau đi, chúng ta là vì phạm sai lầm mà bị đưa đến đây học tập, mặt mũi nào còn đi gặp bọn họ...
Đỗ Long cười nói:
-Vậy thôi, mình tôi tìm bon họ uống rượu vậy... Anh cũng mới đến hả, sao tay xách nách mang thế này? Anh định trọ ở trường à? Phó Chủ tịch Phùng sao không phái xe đưa anh tới?
Phùng Vi Ngũ xuỵt một tiếng, hạ thấp giọng nói:
-Bác tôi không muốn toi dùng biển xe của ông ấy loăng quăng bên ngoài. Nhà anh gần thế, có thể không cần phải trọ ở trường. Tuy nhiên trọ ở trường cũng có cái hay, tôi đề nghị anh cũng trọ ở trường đi, những người cùng nhau học đều là mạng lưới quan hệ sau này đấy.
Đỗ Long cười nhạo trong lòng một chút, một đám người phạm sai lầm đến học tập, cho dù là liên hiệp lại để làm cái gì? Sau này có thể gặp lại nhau trong tù, sau đó tâm sự kinh nghiệm tham ô nhận hối lộ của chính mình.
Tuy nhiên đề nghị của Phùng Vi Ngũ hắn cũng thấy lọt tai. Hắn cũng quyết định trọ ở trường, có câu khôngp nói là ở cùng với thành công rồi cũng trở thành người thành công đấy sao? Người đến trường Đảng học tập không phải là người đã phạm sai lầm thì cũng là sẽ rất có tiền đồ. Đối với loại người sau, Đỗ Long nhất định phải kết giao tốt đẹp một chút.
Hai người nói xong liền cùng đi vào trường Đảng. Một bác chừng năm mươi từ phòng thường trực nhô đầu ra hỏi:
-A! Các cậu làm gì đấy? Nơi này không phải là khách sạn cho người ta tùy tiện đến đâu.
-Chúng tôi đến học tập chuyên sâu, đây là giấy giới thiệu của tôi.
Đỗ Long có chút tự đắc mà đưa thư giới thiệu của Uẩn Cảnh Huy chuyển cho hắn, bác kia thoáng nhìn, hừ một tiếng, nói:
-Hóa ra là đến học tập lớp cải tạo đấy. Ghi tên đăng ký đi, đến bên phòng trực ban ở lầu nhỏ kia báo danh.
-Học tập cải tạo?
Đỗ Long vừa nghe liền tức giận, coi hắn là tội phạm đang bị cải tạo à? Hắn không hài lòng nói:
-Đồng chí, tôi là tới học tập chuyên sâu, xin ông chú ý sắp xếp.
Ông lão kia cười lạnh nói;
-Người phạm sai lầm còn chảnh như vậy, khó trách bị đưa đến học tập cải tạo, khó chịu à? Có bản lĩnh, cậu xoay người bỏ đi đi. Thành thật đến học tập lớp cải tạo còn có chút tiền đồ, nếu bỏ đi, có thể một cơ hội cũng không có.
Đỗ Long nhịn cơn tức, nói:
-Đồng chí lão thành, tôi biết nơi này có một lớp cho những đồng chí phạm sai lầm học tập, chẳng qua tôi không phải là bọn họ. Xin ông đừng lầm.
Bác kia không nói gì, nhìn Đỗ Long, tựa như đang nhìn một kẻ ngốc. Đỗ Long hơi sửng sốt, Phùng Vi Ngũ lấy cùi chỏ đụng vào hắn một cái, chỉ lên tường. Đỗ Long tập trung nhìn vào, chỉ thấy trên tường dán thông báo nội dung sắp xếp chương trình lớp học kỷ luật trường Đảng quận Bạch Hoa.
-Chỉ có một lớp?
Đỗ Long sau khi ý thức được điểm này, hắn cảm thấy như sét đánh, hắn gần đây không vi phạm kỷ luật gì, sao lại bị sắp xếp đến học tập cải tạo?
Đỗ Long thật muốn xoay người bỏ đi. Nhưng hắn nhớ lại lời bác kia nói... đi ra ngoài cố nhiên sướng nhất thời, tuy nhiên có khả năng sẽ chậm trễ một đời, cho nên, hắn chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn.
Đỗ Long trịnh trọng ghi lên bản đăng kí tên, đơn vị công tác, chức vụ... Bác kia khinh thường nhìn hắn: Tiểu tử này hóa ra đến chức Phó phòng cũng chưa đạt được...
Đỗ Long đột nhiên ngẩng đầu thận trọng nói với bác đó:
-Tôi thật sự không hề vi phạm kỷ luật, có lẽ lãnh đạo đã nhầm.
Bác trực nhún nhún vai. Sau đó Phùng Vi Ngũ cũng ghi tên vào. Phùng Vi Ngũ hiện giờ đã được điều đi cục Kinh tế thương mại quận Nam Cương. Đây chính là bộ ngành chính thức ăn sung mặc sướng, không cần phơi nắng, không cần mạo hiểm, lấy tiền lương cũng gấp 2-3 lần cảnh sát hình sự bình thường, hơn nữa khoản thu ngầm còn không biết còn có bao nhiêu nữa. Nhìn đến ba chữ cục Kinh tế thương mại, Đỗ Long lập tức cảm thấy cực độ bất bình đối với chính mình.
-Không vi phạm kỷ luật, nhất định lãnh đạo nhầm.
Phùng Vi Ngũ sau khi ghi tên cũng ngẩng đầu nói với bác trực kia, sau đó quay đầu cười với Đỗ Long.
Bác trực trở nên mơ hồ. Lần này trường Đảng mở lớp rõ ràng là cho người phạm sai lầm đến học tập cải tạo, như thế nào lại có hai người tự xưng không phạm sai lầm gì? Thư giới thiệu của bọn họ lại không giống như là giả ...
Mang theo nghi vấn, Đỗ Long và Phùng Vi Ngũ đi ghi sanh, mỗi người được phân một cái giường, nộp tiền thế chấp rồi được nhận đệm, giường, thùng, chậu, , giống như là thời đại học.
-Sáng mai 8h bắt đầu học, phòng học ở lầu 2, nhớ kỹ chớ tới trễ. Kí túc xá của các cậu ở chỗ này, căn tin buổi sáng 6;30, giữa trưa 11;30, chiều 5h mở cửa bán cơm, 10h tối đóng cửa, 11h tắt đèn đi ngủ, không được ồn ào...
Trước lúc đưa bọn Đỗ Long vào kí túc xá, người cán bộ trường Đảng dặn dò rồi đi.
Đỗ Long và Phùng Vi Ngũ dùng chìa khóa được phát, phát hiện bên trong một người cũng không có, nhưng tổng cộng 8 giường đã có 6 giường có đồ đạc. Bọn họ tìm được giường của mình, mang đồ đạc cất đi, cùng nhìn kỹ hoàn cảnh của trường Đảng một chút, sau đó mỗi người một ngả đi.
Đỗ Long lúc này đã hoàn toàn không có tâm tư gọi bọn Dương Thành đi gặp mặt. Hắn lập tức lên xe gọi điện thoại cho Uẩn Cảnh Huy. Uẩn Cảnh Huy nghe nói hắn đến học lớp bổ túc kỷ luật tổ chức, ông thiếu chút nữa cười sặc...
Trước sự tức tối của Đỗ Long, Uẩn Cảnh Huy cười nói:
-Tôi chỉ nghe nói trường Đảng có một lớp học tập, nên cho cậu đi học mà thôi, tôi cũng không biết đó là một lớp cho những phần tử vi phạm kỷ luật đi học bổ túc. Việc này tôi đề nghị cậu nên đi hỏi Chủ tịch Mã, ông ấy là lãnh đạo, chắc là biết chuyện gì xảy ra.
Đỗ Long vội vàng gọi điện thoại cho Mã Quang Minh. Mã Quang Minh nghe xong cũng một phen kinh ngạc, bất quá ông nghe nói Phùng Vi Ngũ cũng đi, liền lập tức hiểu ra vài phần, ông nói:
-Tôi hiểu ra chút ít rồi, lớp học tập này là ý của Bí thư thành ủy, có lẽ hai người đi học cũng là ý của bí thư. Nếu là như vậy, cậu nên cố gắng mà học tập cho tốt. Đối với cậu cũng là có chỗ tốt. Không cần biết mục đích mở lớp này là gì, có trải qua học tập ở trường Đảng, sau này có điểm cơ bản để thăng chức, cho nên, cậu nên ngoan ngoãn đi học đi... ha ha ha...