Cảnh Lộ Quan Đồ

Ban đầu nhân viên phục vụ nhất định không nói, nhưng Viên Khang đã nhét cho tên này 200 tệ, còn ám chỉ nói cô gái đó là tiểu thư nhà mình, ông chủ muốn y bảo vệ cho tiểu thư, vân vân… vì thế nhân viên phục vụ liền cung cấp số phòng cho y.

Viên Khang chưa kịp cảm ơn một tiếng đã chạy ra khỏi khách sạn, gọi điện thoại cho Chu Chí Viễn, hỏi có cần lập tức báo cảnh sát.

Chu Chí Viễn nghiến răng nghiến lợi suy tính một hồi, cuối cùng nói:

- Tạm thời không cần kinh động bọn họ, đợi sau nửa tiếng nữa cậu hãy báo cảnh sát, đến lúc đó…

Chu Chí Viễn không nói hết lời. Sau nửa giờ, tắm cũng đã tắm xong, răng cũng đã súc miệng sạch, Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên tình gian cuồng nhiệt, ắt đang làm chuyện yêu đương trên giường? Đến lúc đó cảnh sát như từ trên trời giáng xuống, khiến Đỗ Long tê liệt ngay tại chỗ…

Sau khi Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên đi vào phòng tắm quả nhiên là tắm rửa đầu tiên. Hai người trong phòng tắm cởi hết đồ trần truồng tắm trong buồng tắm uyên ương, dùng chính thân thể của mình lau rửa thân thể của đối phương. Bạch Nhạc Tiên vốn vô cùng xinh đẹp, da thịt của cô sau khi được nước làm ẩm ướt lại sáng loáng, tựa như là trong suốt vậy. Mái tóc ướt sũng xõa xuống càng làm nổi bật thân hình rực rỡ, thật giống như nàng tiên hiện ra trong nước đẹp vô cùng khiến người phàm trần sinh lòng kích động muốn nhào tới.

Đỗ Long không phải người trần tục, trong miệng Bạch Nhạc Tiên, Đỗ Long chính là một tên đại lưu manh, người khác vì tiên tử mỹ lệ đoan trang mà sinh ra cảm giác sùng bái, còn hắn lại vì sự cao quý thanh lịch của tiên tử mà sinh lòng phạm thượng. Trong thời khắc Bạch Nhạc Tiên bị hắn trêu ghẹo đã động lòng xuân thì hắn lại dùng sức ấn bả vai của Bạch Nhạc Tiên, Bạch Nhạc Tiên ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười xấu xa trên khóe miệng của hắn, cô lập tức hiểu ra.

Bạch Nhạc Tiên xấu hổ trừng mắt nhìn Đỗ Long, cơ thể giống như con rắn nước đang ngọ nguậy trên người Đỗ Long, cái miệng khẽ nhếch lên, cái lưỡi đinh hương chỉ thè ra một đoạn, dọc theo lồng ngực của Đỗ Long đi theo hình chữ chi di chuyển xuống dưới.

Trong khi lướt qua chỗ meo meo của Đỗ Long, cô cố ý nấn ná thêm một hồi, mê mệt liếm Đỗ Long , ánh mắt híp lại thành một đường nhỏ…

Cuối cùng Đỗ Long cũng đạt được ước muốn. Bạch Nhạc Tiên ngồi xổm trước mặt hắn, hai tay ôm lấy bảo bối, nhẹ nhàng liếm láp. Trải qua nhiều lần tập luyện như vậy, kỹ thuật dùng lưỡi của Bạch Nhạc Tiên cũng đã nâng cao rất nhiều. Đỗ Long cúi đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp ngẩng lên của cô, sức mạnh ẩn giấu bên trong đã khiến tình cảm của hắn bùng nổ mãnh liệt…


- Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, ngọc nữ nơi nào dạy thổi tiêu…

Đỗ Long kéo tay Bạch Nhạc Tiên, kéo cô lên rồi nói:

- Tiên Nhi, tủi thân cho em rồi…

Đúng vậy, người ta là con gái của Bí thư Đảng ủy công an tỉnh, lại xinh đẹp như tiên nữa, tên khốn kiếp Đỗ Long trước mỗi lần bắt đầu đều bắt người ta thổi sáo cho hắn, cái này thật sự quá đáng mà…

Bạch Nhạc Tiên gợi tình nói:

- Chỉ cần anh thích, mỗi ngày em đều có thể giúp anh thổi sáo… Đỗ Long… hôn em đi…

Bạch Nhạc Tiên dịu dàng nâng cặp môi thơm, nhưng lần này Đỗ Long lại không dám tiếp chiêu, hắn cười ha hả, nâng cầm Bạch Nhạc Tiên lên nói:

- Tiểu yêu tinh này, lại làm trò quỷ rồi, mau đi súc miệng mặc quần áo, anh dẫn em đi du lịch thành phố Lỗ Tây về đêm, thấy thế nào?

Quỷ kế của Bạch Nhạc Tiên bị bại lộ, cô cười khanh khách nói:

- Không phải tiểu bảo bối của anh rất khó chịu sao? Tại sao lại ruồng bỏ lúc này? Bây giờ đã là hơn 10 giờ rồi, còn có cái gì vui chứ? Đêm đẹp rất ngắn, chúng ta khó khăn lắm mới có thể đoàn tụ, anh không muốn…


Đỗ Long cười nói:

- Muốn, đương nhiên là muốn, nhưng bởi vì chúng ta khó khăn lắm mới được đoàn tụ, vì thế anh muốn em lưu lại những ký ức lãng mạn. Mau lên, mặc quần áo rồi đi theo anh. À, nhớ súc miệng đó nha…

Bạch Nhạc Tiên cười nhạt, nghe lời Đỗ Long đi súc miệng. Đỗ Long mặc xong quần áo, hắn đi tới trước cửa sổ rồi nhìn xuống dưới, chiếc Mercedes Benz quen thuộc vẫn còn ở dưới, Đỗ Long thầm cười nhạt. Đợi khi Bạch Nhạc Tiên mặc xong quần áo đi ra, Đỗ Long cùng Bạch Nhạc Tiên liền rời khỏi căn phòng. Khi Bạch Nhạc Tiên đi về hướng thang máy liền bị Đỗ Long kéo lại đi theo hướng cầu thang khẩn cấp. Bạch Nhạc Tiên mặt mày buồn bực theo Đỗ Long xuống lầu một.

Đỗ Long từ trong khe cửa nhìn ra bên ngoài, thấy đằng sau quầy cao cao kia hai nhân viên phục vụ đang chơi trò chơi đối chiến trên điện thoại. Đỗ Long lặng lẽ mở cửa, cùng Bạch Nhạc Tiên cúi thấp người như con mèo rời khỏi đường cầu thang khẩn cấp, đi vào con đường phía sau đại sảnh. Trong khi cánh cửa tự động kia đóng lại có phát ra một tiếng bịch nhẹ, một nhân viên phục vụ đứng lên xem nhưng không phát hiện ra vấn đề gì, người kia nói:

- Chắc là gió thổi, tôi thắng rồi, cậu đừng có chơi xấu nha…

Hai người tiếp tục chiến đấu, Bạch Nhạc Tiên tò mò đi theo Đỗ Long tới cửa sau khách sạn, lúc này cô mới thấp giọng hỏi:

- Chúng ta đang làm gì vậy?

Đỗ Long cười nói:

- Cứ đi theo anh là được…


Cửa sau khách sạn là khóa từ bên ngoài, người bên trong chỉ cần xoay mở khóa là có thể dễ dàng mở ra được. Cứ như vậy Đỗ Long mở cửa sau đi ra, hai người cùng nhau chạy ra ngoài.

- Chúng ta tới đây làm gì?

Sau khi đi ra, Bạch Nhạc Tiên không chịu nổi lại hỏi, Đỗ Long cười nói:

- Rất thú vị, chúng ta đi du đêm ở thành phố Lỗ Tây, lãng mạn không?

Bạch Nhạc Tiên nhìn quang cảnh đã trở nên vắng vẻ, đường tối đen như mực, cô cười nói:

- Lãng mạn? Chỉ có những kẻ hâm mới cảm thấy lãng mạn. Tình hình trị an của thành phố Lỗ Tây tốt không? Em cảm thấy chúng ta rất có khả năng bị cướp!

Đỗ Long cười nói:

- Bình thường có lẽ sẽ có số ít tên trộm đui mù, nhưng hôm nay chắc sẽ không có. Bởi vì hôm qua cảnh sát thành phố Lỗ Tây mới triển khai công tác truy lùng khắp thành phố, nói thế nào đi nữa thì những tên trộm này cũng phải qua vài ngày mới hoạt động trở lại, không phải sao?

Đang nói thì một chiếc xe cảnh sát chạy vụt qua, Bạch Nhạc Tiên lập tức có chút tin tưởng vào trị an của thành phố Lỗ Tây. Đỗ Long quay đầu lại thì nhìn thấy chiếc xe cảnh sát kia đang rẽ theo hướng cửa chính khách sạn mà bọn họ mới rời đi.

Đỗ Long lơ đễnh cùng Bạch Nhạc Tiên tiếp tục chìm vào trong bóng tối…

Chiếc xe cảnh sát kia dừng lại ở trước cửa khách sạn, ba cảnh sát xuống xe, nghênh ngang đi vào khách sạn. Viên Khang đang đứng đợi ở bên ngoài thấy vậy lập tức xuống xe, ở ngoài cửa khách sạn xem lén tình hình.

Một cảnh sát đứng trước quầy hỏi:


- Trong phòng 505 có phải là có một đôi nam nữ không?

Hai nhân viên phục vụ còn chưa phân thắng bại hoảng sợ, bọn họ vội vàng nói:

- Anh cảnh sát, phòng 505 là phòng đơn…

Cảnh sát nói:

- Tôi không quan tâm đó là phòng đơn, cái tôi muốn hỏi là có phải có một đôi nam nữ ở trong đó hay không!

Nhân viên phục vụ không biết nên trả lời thế nào, một cảnh sát khác tay cầm côn cảnh sát gõ lên trên mặt quầy, quát:

- Có người tố cáo trong khách sạn các người có người đang bán dâm chơi gái. Các người nên ngoan ngoãn hợp tác, nếu không khi điều tra ra sẽ phải gánh chịu trách nhiệm liên quan! Hai người các cậu cùng đi đi!

Nhân viên phục vụ không chịu nổi áp lực, đành phải hạ giọng nói:

- Đúng vậy, nửa tiếng trước có một nam giới tới thuê phòng, người con gái kia… nghe nói là bạn gái của anh ta… rất nhanh đã rời đi rồi…

Tên cảnh sát cầm đầu kia lạnh nhạt cười nói:

- Đó không phải là bán dâm chơi gái thì là cái gì? Các người còn muốn kéo dài thời gian sao? Có cần chúng tôi niêm phong khách sạn , đem toàn bộ khách của các người về điều tra sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận