Cảnh Lộ Quan Đồ

Đỗ Long cầm địa chỉ Lý Tùng Lâm đưa cho quay trở về tổ trọng án. Cho dù tạm thời chưa được trở về chức vụ, vậy cũng cần phải sắp xếp tốt công việc trước đã.

Đỗ Long vô cùng xem thường chương trình tư vấn tâm lý này. Thật là nực cười, bản thân sẽ vì nổ súng bắn ngã một tên tội phạm mà sinh ra vấn đề tâm lý sao? Ở xã Mãnh Tú, hắn còn đánh chết rất nhiều kẻ buôn bán ma túy, những người này đều đáng chết… Nếu nói là khủng bố, những thi thể thối rữa hay máu tươi đầm đìa càng khủng bố hơn. Các loại thi thể đáng sợ này Đỗ Long đều đã nhìn qua, còn sợ cái này sao?

Trên thực tế, việc tư vấn tâm lý của cục công an không phải mang tính cưỡng chế. Lý Tùng Lâm muốn Đỗ Long đi tư vấn một chút, chủ yếu là vì tên tiểu tử này biểu hiện điềm tĩnh quá. Quá điềm tĩnh sẽ phát hỏa, sau khi giết người lại như không có chuyện gì, quả thật là máu lạnh. Vì thế Lý Tùng Lâm đã suy nghĩ, ông nhất định muốn Đỗ Long đi gặp bác sĩ tâm lý.

Đỗ Long dường như cũng không ý thức được điều này, hắn chuyển giao công việc như bình thường. Trước khi hắn chính thức trở về công tác, tổ trọng án sẽ do Đường Minh Hoa phụ trách, nếu có vụ nghi án quan trọng nào thì tới tìm hắn cũng không muộn.

Đỗ Long cũng không hề giải thích mình cần đi làm gì, dù sao thì chuyện tư vấn tâm lý này cũng là việc khá mất mặt trong lòng mọi người trong nước. Mọi người còn cho rằng hắn còn cần tiếp tục chịu sự điều tra của Ủy ban Kỷ luật, trong lòng cũng có phần bất bình cho hắn.

Đỗ Long cười nói:

- Được rồi, đừng mang bản mặt khó coi nữa, tôi khó khăn lắm mới được nghỉ hai ngày, các cậu không cho tôi nghỉ phép, nói không chừng tới ngày mai tôi đã quay về rồi… Như vậy đi, Băng Thanh, cậu qua đây một chút.

Đi vào phòng làm việc của Đỗ Long, khi Đỗ Long đang suy nghĩ xem nên nói thế nào. Thẩm Băng Thanh hỏi:

- Bọn họ có phải muốn điều tra tôi?

Đỗ Long bật cười nói:

- Tại sao cậu lại nghĩ như vậy? Yên tâm đi, không phải như cậu nghĩ… Quả thật về cơ bản thì vụ điều tra này đã kết thúc rồi, sở dĩ tôi muốn nghỉ hai ngày là vì cục trưởng muốn tôi đi tiếp nhận tư vấn tâm lý.


- Tư vấn tâm lý?

Thẩm Băng Thanh mở to hai mắt, Đỗ Long cười khổ nói:

- Đúng vậy, không phải là tôi đã bắn chết Tiếu Vĩnh Hằng sao, cục trưởng sợ tôi sẽ in lại dư âm tâm lý nào đó, vì thế kêu tôi đi tư vấn một chút. Kỳ thực cũng không có chuyện gì, dự tính tôi đi sẽ cho chuyên gia tư vấn tâm lý kia một bài học…

Thẩm Băng Thanh yên lòng, anh cười nói:

- Vậy cậu đi đi, vừa rồi cứ ấp a ấp úng, làm mọi người đều lo lắng cho cậu.

Đỗ Long cười khổ nói:

- Cứ để cho mọi người tiếp tục hiểu lần sẽ tốt. Băng Thanh, tư vấn là miễn phí đó, cậu có cần tiện thể đi tư vấn chút không?

- Tôi?

Thẩm Băng Thanh sửng sốt, sau khi nghĩ lại anh đột nhiên nói:

- Cậu cần tôi đi tư vấn cái gì? Cậu cũng cảm thấy tôi có bệnh sao?


Nhìn bộ dạng Thẩm Băng Thanh đỏ mặt lên, Đỗ Long vội nói:

- Xem kìa, tôi mới nói như vậy cậu đã biến sắc rồi. Vì thế việc tôi đi tư vấn tâm lý vẫn nên đừng nói cho ai biết thì tốt hơn.

Thẩm Băng Thanh hơi mất bình tĩnh, nhưng anh vẫn nhìn chằm chằm Đỗ Long. Đỗ Long than nhẹ nói:

- Băng Thanh, cậu bình tĩnh chút, tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu, tôi không hy vọng cậu chịu bất kỳ tổn thương nào. Điều kiện cậu tốt như vậy, lại vẫn chưa hề có bạn gái… Lâu dần nhất định có người nói điều không hay. Nếu có người có lòng muốn chỉnh chúng ta…tôi thì không sao cả, nhưng tôi lo lắng cho cậu….

Thẩm Băng Thanh đã có chút trầm mặc, anh nói:

- Việc này bản thân tôi sẽ tự giải quyết, không cần phải tới thầy thuốc.

Đỗ long nói:

- Vậy thì tốt, cậu tự mình xử lý trước đi, tôi cần phải đi tìm bác sĩ tâm lý của tôi nói chuyện.

Thẩm Băng Thanh gật đầu nói:


- Đi đi…hy vọng cậu có thể sớm trở về…

Đỗ Long rời khỏi cục công an, đi theo địa chỉ Lý Tùng Lâm cung cấp. Trung tâm tư vấn tâm lý này thiết lập quan hệ với cục công an, nằm ở phía đập chứa nước ở nông trường ngoại ô thành phố Thụy Bảo. Nơi này mới bắt đầu được khai thác phát triển, trên những ngọn đổi núi xinh đẹp đã điểm không ít các toà nhà chung cư. Bởi vì khi mới bắt đầu khai thác phát triển, chính quyền vô cùng coi trọng việc bảo vệ môi trường, vì thế môi trường nơi đây được bảo vệ rất tốt.

Phòng làm việc của trung tâm tư vấn tâm lý Vô Ưu nằm trên tòa nhà chung cư hình tháp đôi. Trên tầng 18 có một sân thượng rộng kết nối hai tòa tháp, trên sân trồng rất nhiều cây cảnh. Phòng làm việc tư vấn tâm lý nằm ở một bên của sân thượng, tấm cửa kính lớn xuyên thấu, sáng bóng có thể trực tiếp thưởng thức cảnh sắc mỹ lệ đang tô điểm bên ngoài cửa sổ.

Đỗ Long tiện thể mua một cặp kính râm mới giảm giá ở một cửa hàng nhỏ dưới lầu. Sau khi đi vào văn phòng làm việc, nói với nhân viên tiếp tân ý đồ tới đây của mình, nhân viên tiếp tân mời hắn ngồi ghế sofa bên cạnh đợi một chút. Bởi vì nghe nói hôm nay có khá nhiều khách nên công việc của chuyên gia tư vấn khá bận rộn. Một vị khách vừa mới rời đi, chuyên gia tư vấn kia có thời gian rảnh cần phải nghỉ ngơi khoảng 10 phút mới có thể tiếp tục tiếp nhận khách mới.

- Còn phải xếp hàng tiếp khách sao…

Trong lòng Đỗ Long thầm oán trách, ánh mắt nhìn lướt một lượt lên các tấm ảnh chụp chuyên gia tư vấn dán trên tường, trong lòng lại càng thất vọng. Trong số năm bác sĩ tư vấn tâm lý thì có tới bốn người là nam giới, chỉ có một người là nữ thì ít nhất cũng đã hơn 30 tuổi, hơn nữa lại không có gì đặc biệt.

- Bác sĩ tư vấn tâm lý phải là nữ nhiều hơn nam chứ nhỉ? Lẽ nào mình hiểu sai? Hay là tình hình của phòng làm việc này khá đặc biệt?

Đỗ Long âm thầm suy đoán, hắn tới ghế sofa ngồi một bên, tiện thể cầm mấy cuốn tạp chí trên bàn trà lên đọc.

Khoảng chừng hai phút sau, nhân viên tiếp tân kia đi tới, rất khách khí nói với Đỗ Long:

- Cảnh sát Đỗ, anh có thể vào, xin mời đi dọc theo lối này, đi vào phòng số 06 ở bên trong cùng.

Đỗ Long nói tiếng cảm ơn rồi buông tạp chí xuống đi vào lối kia, nhưng hắn lại không hề phát hiện vị nữ tiếp tân kia ánh mắt sáng lóe lên khi nhìn bóng lưng của Đỗ Long, thật không biết đang nghĩ gì.

Phòng 06, Đỗ Long gõ cửa, bên trong cánh cửa truyền tới một âm thanh trong trẻo, ngọt ngào, lại tràn đầy sự tự tin:


- Mời vào!

Đỗ Long đẩy cửa vào, thấy phòng tư vấn không rộng lắm, chỉ khoảng 12, 13 mét vuông, trong phòng bày hai chiếc ghế sofa trong trạng thái mặt đối mặt, bên cạnh có một chậu vạn niên thanh xanh tốt um tùm…

- Cảnh sát Đỗ, mời ngồi.

Âm thanh trong trẻo, ngọt ngào lại truyền tới, một người đẹp dáng người cao thon bước ra từ sau vách ngăn phòng tư vấn.

Hai mắt Đỗ Long rực sáng, ban nãy mới nói bên trong trung tâm tư vấn tâm lý tại sao lại không có mỹ nữ, giờ đây lại xuất hiện ngay trước mặt hắn, không phải chính là một mỹ nữ xinh đẹp, trẻ trung sao?

Nữ chuyên gia tư vấn kia tuổi tầm trên dưới 20 tuổi, chân mày lá liễu, đôi mắt tinh nhanh long lanh ánh hào quang trí tuệ, bộ trang phục công sở thiết kế tỉ mỉ lột tả đường cong duyên dáng của cơ thể, cô đi lại rất nho nhã, đôi chân dài trắng mịn tiến tới, quả thực làm người ta hoa cả mắt.

Đỗ Long đang nhìn ngắm cô, sau đó thu lại tâm tình nói:

- Tôi là cảnh sát Đỗ Long của tổ trọng án cục công an thành phố Thụy Bảo, xin hỏi nên xưng hô thế nào?

Nữ chuyên viên tư vấn kia cười nói:

- Tôi họ Tống, tên Tư Nhạn, anh có thể gọi tôi là cô Tống. Cảnh sát Đỗ, mời ngồi. Ban nãy tôi vừa mời nhận điện thoại của cục trưởng Lý nói anh tới, thật là ngại quá, để anh phải chờ lâu.

Đỗ Long cười nói:

- Cũng không lâu lắm. Cô trẻ như vậy, chắc chắn không lớn hơn tôi, gọi cô là cô hình như không hay lắm? Chi bằng tôi gọi cô là Tư Nhạn, thấy thế nào? Hay là Tiểu Nhạn đi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận