Cảnh Lộ Quan Đồ

Năm giờ sáng, Thẩm Băng thanh và Thạch Siêu Vũ đã thức dậy chuẩn bị chạy bộ, Đỗ Long cũng dậy theo họ. Sau khi chạy không lâu, Hồ Tiểu Vĩ, Vương Lập Bân, Bạch Hồng Ấn tổ viên tổ trọng án cũng tham gia chạy bộ cùng bọn họ, mấy ngày nay Đỗ Long không có mặt, bọn họ cũng không nhàn rỗi.

Sau bữa sáng Thẩm Băng Thanh và những người khác đều đi làm, Đỗ Long không có việc gì làm liền đi dạo hai vòng, đợi cửa hàng mở cửa, hắn liền đi vào cửa hàng, ôm lấy quyển đại bộ đầu mà đọc

Lần này Cổ Nguyệt Hồ không xuất hiện, nếu cô thực sự xuất hiện Đỗ Long sẽ thực sự hoài nghi cô là hồ tiên. Sau khi ăn trưa xong, Đỗ Long lại tiếp tục vào cửa hàng, chủ quán tỏ vẻ không hài lòng, tuy nhiên cuối cùng thì Đỗ Long lại mua một quyển truyện ế rất dày nên ông ta ngay tức khắc quên đi chuyện lúc nãy.

Đỗ Long bắt taxi đến gần đập chứa nước nông trường, sau đó xuống xe ngay trước quán cà phê Lưu Hương, hắn đến sớm 10 phút, gọi đồ uống, sau đó thong thả đợi Tống Tư Nhạn.

Tống Tư Nhạn đến sớm hơn ba phút so với lịch hẹn, cô vui vẻ cười nói:

-Cảnh sát Đỗ, anh đến sớm như vậy, để anh phải chờ lâu rồi.

Đỗ Long cười nói:

-Tôi cũng mới đến không lâu, có hẹn cùng phụ nữ thì không nên đến muộn, đây là thói quen của tôi

Tống Tư Nhạn mỉm cười nói:

-Cảnh sát Đỗ, anh thật biết ăn nói, hôm nay rõ ràng là lần thứ hai tôi phụ đạo tâm lý cho anh, anh lại nói đây là cuộc hẹn, xem ra anh rất biết cách tán tỉnh các cô gái...A, anh đang xem “giáo trình tâm lý học sơ cấp”? Cảnh sát Đỗ tại sao lại đọc cái này? Không phải là anh muốn cướp bát cơm của tôi chứ?

Đỗ Long cười nói:


-Tôi chỉ tùy tiện xem chơi thôi, hiểu biết một chút về vấn đề này, sau này có thể làm phụ đạo viên a.

"Phụ đạo viên?" Tống Tư Nhạn mỉm cười nói:

-Cảnh sát Đỗ quả nhiên là có hiểu biết, nắm được kỹ năng và kiến thức tâm lý, chắc chắn là rất có ích, bất luận là với điều tra án hay là đối nhân xử thế, tâm lý học là một môn rất có ích.

Đỗ Long cười nói:

-Đúng vậy, cô Tống không hổ danh là chuyên gia tâm lý, nói là chuẩn, học một chút về tâm lý học còn có một tác dụng, chính là khi đồng nghiệp của tôi gặp khó khăn, tôi có thể giúp họ, để tránh họ vì từ chối tư vấn tâm lý mà làm trễ nải việc phụ đạo tâm lý kịp thời.

Tống Tư Nhạn gật đầu khen ngợi, sau đó cười nói:

-Cách nghĩ này của cảnh sát Đỗ rất rốt, nhưng đối với tôi mà nói lại không tốt chút nào. Cảnh sát Đỗ là để thuận lợi cho công việc, nhưng sau này cảnh sát trong cục công an chắc sẽ không chiếu cố đến phòng làm việc của tôi nữa rồi.

Đỗ Long kinh ngạc nói:

-Phòng tư vấn “Vô Ưu” là do cô mở sao? Cô thật giỏi đấy.

Đỗ Long giơ ngón tay cái về phía Tống Tư Nhạn, Tống Tư Nhạn cười nói:

-Chuyên ngành đại học của tôi là thương mại, sau đó tự học tư vấn tâm lý, sau khi tốt nghiệp, dưới sự giúp đỡ của gia đình tôi đã mở phòng tư vấn tâm lý “Vô Ưu”, chỉ là cho vui thôi. Cảnh sát Đỗ mới lợi hại, anh phá được nhiều trọng án như vậy.

Đỗ Long cười nói:

-Cô gọi tôi là Đỗ Long, chúng ta đừng tâng bốc nhau nữa, hay là nói chuyện khác đi, cô thoạt nhìn cũng chừng hai mươi tuổi, cô tốt nghiệp trường nào thế?

Tống Tư Nhạn cười nói:

-Anh muốn tra hộ khẩu sao? Nói thật cho anh biết, 15 tuổi tôi thi đỗ đại học Bắc Kinh, 21 tuổi lấy học vị thạc sĩ, vì không muốn ở lại trường nên ra ngoài tìm đường mưu sinh.

-Quả nhiên là tài nữ!...

Đỗ Long tán thưởng, cười nói:

-Cô có bạn trai chưa? Tổ trọng án chúng tôi không thiếu những chàng trai độc thân tài giỏi, người nào cũng tốt, cô có muốn tôi giới thiệu cho một người không?

Tống Tư Nhạn dường như là miễn dịch với tất cả những chiêu trò đùa giỡn của Đỗ Long, cô cười nói:


-Tôi còn muốn sống thêm vài năm độc thân nữa, ý tốt của anh tôi xin nhận, bây giờ tới lượt tôi hỏi anh. Đỗ Long, bạn gái mới của anh là ai thế? Nhất định là rất ưu tú? Bao lâu thì hai người gặp nhau? Anh thường tặng hoa hay tặng quà khác?

Đỗ Long và Tống Tư Nhạn giống như bạn cũ nói chuyện với nhau, gần như là không có gì kiêng kỵ, có đôi lời nếu để người khác nghe được sẽ không hiểu gì. Đôi khi đề tài nói chuyện lại được thay đổi một cách nhanh chóng, nói chuyện cũng là một môn học vấn, một người là thiên tài về tư vấn tâm lý, một người là thiên tài về cảnh sát hình sự, cuộc đối thoại giữa hai người tràn đầy trí tuệ và có cả sự đùa giỡn.

Dường như nói chuyện chưa được bao lâu, nhưng chỉ chớp mắt mà đã 5 giờ, di động của Tống Tư Nhạn vang lên, cô rút điện thoại ra tắt chuông đi, cười nói với Đỗ Long:

-Nói chuyện với anh rất vui, đáng tiếc là chút nữa tôi còn có việc, không thể nói chuyện với anh được nữa, lần sau tôi lại hẹn anh nói chuyện.

Đỗ Long nói:

-Thật đáng tiếc, đang nói chuyện cao hứng...được, vậy đành để lần sau nói chuyện tiếp, tôi có một cộng tác tên là Thẩm Băng Thanh, tôi thấy cậu ta nên tới tìm cô nói chuyện, nhưng cậu ta lại từ chối, cô có hứng thú nói chuyện với cậu ta không?

Đỗ Long lấy điện thoại ra, đưa cho Tống Tư Nhạn xem ảnh của Thẩm Băng Thanh, Tống Tư Nhạn cười nói:

-Hóa ra là anh ta, tôi đọc tin tức có nhìn thấy anh ấy, anh ta có vấn đề gì về tâm lý sao?

Đỗ Long nhún nhún vai, nói:

-Điều này...để cô tự tìm hiểu đi.

Tống Tư Nhạn nói:

-Được, tuy tôi không thường tiếp nhận đơn, nhưng nếu là người do Đỗ Long anh giới thiệu, vậy anh bảo anh ta liên lạc với tôi là được.

Đỗ Long nói:


-Chỉ cần nói cô là chuyên gia tư vấn tâm lý, cậu ta tuyệt đối sẽ không liên lạc với cô, ý của tôi là, cô có thể làm ra vẻ tình cờ gặp cậu ta không?

Tống Tư Nhạn mở trừng hai mắt, nói:

-Thế này nhé...điều này thuộc loại dịch vụ đặc biệt, nên phải thu thêm phí, trước tiên anh hãy chuẩn bị kế hoạch cho tốt, sau đó đưa tôi xem, nếu phù hợp thì tôi sẽ phá lệ một lần.

- Cứ quyết định như vậy đi.

Đỗ Long cao hứng nói, hắn đi thanh toán, sau đó chia tay Tống Tư Nhạn tại cửa quán cà phê.

Đỗ Long đến công ty Quân Uy, Hạ Hồng Quân đã giúp hắn chuẩn bị xong đồ đạc. Đỗ Long hóa trang xong, dưới sự sắp xếp của Hạ Hồng Quân, hơn 6 giờ, chiếc Rolls-Royce Phantom chở Thẩm Băng Thanh với trang phục của phụ nữ xuất hiện trước mặt Đỗ Long.

Chiếc Rolls-Royce Phantom chậm rãi rời nội thành dưới sự bảo vệ của 2 chiếc Toyota, đi đến Kỷ Gia Bảo thuộc ngoại ô thành phố Thụy Bảo, một thị trấn chủ yếu do gia tộc Kỷ Thị tạo thành. Đây là chủ mạch của gia tộc họ Kỷ, nơi ở của bọn họ cũng là tòa nhà lớn nhất ở Kỷ Bảo Gia, đây là một công trình rất vĩ đại.

Rolls-Royce Phantom chậm rãi dừng trước cổng lớn tòa nhà cao 20 mét, sau cổng lớn là cửa chính nhà họ Kỷ, hai bức tượng thạch sư cao hai mét mở ra, cổng chính Kỷ gia rất uy nghiêm và trang trọng.

Không đợi vệ sĩ báo đã xuống xe gõ cửa, một cái sườn bên cạnh cửa chính mở ra, từ bên trong hai người thanh niên chạy ra, bọn họ hướng về phía người mở cửa xe – Đại Hùng nói:

-Hoan nghênh Chu tiên sinh, mời lái xe về phía trước 50 mét, chủ của chúng tôi đang đợi ngài ở bên đó.

Rolls-Royce Phantom tiếp tục đi về phía trước 50m, sau đó liền nhìn thấy một cửa để ô tô ra vào, sau khi chiếc Rolls-Royce đi vào, chiếc cổng đằng sau từ từ đóng lại. Rolls-Royce tiếp tục chạy vào trong, đến khi vào một tiểu viện, dưới ánh sáng của hai chiếc đèn lồng, chủ nhân Kỷ gia Kỷ Lỗi cùng người nhà ra đón tiếp, nhưng trong những người này lại không thấy bóng dáng Kỷ Quân San đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận