Cảnh Lộ Quan Đồ

Vương Tiểu Quân cúi đầu chán nản nói: - Bây giờ nói gì cũng đã muộn…

- Vẫn chưa muộn! Đỗ Long nói: - Ở trong tù nếu biểu hiện tốt, không cần đến vài năm sẽ được ra, sau đó tìm việc gì đó tốt kiếm tiền mà sống, nửa đời sau vẫn còn lối thoát.

Vương Tiểu Quân bị đưa đi, Kỳ Chi Liệt đi đến cầm tay Đỗ Long nói: - Đỗ Long lần này ít nhiều nhờ cậu rồi, đối mặt với kẻ cướp không chút sợ hãi, vượt khó tiến lên, và anh dũng khống chế kẻ cướp, thật sự là khâm phục!

- Cảm ơn Bí thư khích lệ, đó là những gì tôi nên làm mà.

Đỗ long rất khiêm tốn nói.

Đám lãnh đạo kia bu lại, cũng ca ngợi hắn: - Đỗ Long, cậu còn trẻ như vậy đã làm đến đội trưởng rồi à? Đúng là tuổi trẻ tài cao? Đối mặt với nguy hiểm có vũ khí và thuốc nổ, cậu không sợ chút nào sao?

Đỗ Long cười nói: - Sợ cũng được gì, thực ra tôi còn nhất định nắm phần thắng, người như vậy tôi thấy nhiều rồi, chưa đến đường cùng thì chưa đến nỗi. Bọn họ là vì không dám bỏ mạng, với lại sau khi tới gần tôi phát hiện cái gọi là kíp nổ cùng lắm chỉ là cái điều khiển TV, vì thế tôi quyết định khống chế y, sự việc chỉ là đơn giản như vậy.

Kỳ Chi Kiệt nói: - Nói thì đơn giản làm mới thấy khó, cậu trẻ tuổi như vậy có đầy triển vọng nha!


Lúc này Hàn Vĩ Quân vội vàng đi tới, mới ở xa đã nói với Kỳ Chi Kiệt: - Bí thư Kỳ, tôi tới nhận tội đây, đều tại tôi, không làm tốt chức trách của mình!

Kỳ Chi Kiệt cười nói: - Cậu đến rồi, việc này có ai biết trước đâu? Có thể giải quyết thuận lợi cũng là tốt rồi, người của cục Công an các cậu đúng là nhân tài, Đỗ Long làm việc ở đại đội trị an có phải là nhân tài không được trọng dụng?

Hàn Vĩ Quân cười: - Đỗ Long đúng là nhân tài từ thành phố Thụy Bảo tới, chỉ là tạm thời ở đại đội trị an. Cậu ấy mới tới đại đội trị an đã giúp chúng tôi giải quyết không ít vấn đề khó khăn, loạt vụ án đập xe cướp của thời gian trước chính là do Đỗ Long phá án và bắt giam đó…

Kỳ Chi Kiệt ồ một tiếng, nói:

- Tôi cũng biết vụ án kia, kéo dài hơn một tháng đúng không? Thiếu chút nữa phải đưa lên Ủy ban thường vụ thảo luận đấy…kết quả là các cậu đã nhanh chóng phá được, hóa ra là Đỗ Long phá hả, đúng là nhân tài, tiểu Hàn cậu nhất định phải biết trọng dụng… Tốt lắm, tất cả mọi người quay về làm việc đi, chuyện này tốt nhất không nên nhắc lại, để ảnh hưởng giảm ở mức thấp nhất. Tiểu Ngụy à, cậu phải nhớ bài học này, sau này không để việc như vậy lặp lại nữa.

Tên lãnh đạo kia là Trưởng phòng Ngụy Hồng Nhị của phòng Khiếu tố, bị Bí thư Thành ủy phê bình, y liền chảy mồ hôi hột, cúi đầu hứa liên tục.

Kỳ Chi Kiệt và lãnh đạo vừa rời đi, Hàn Vĩ Quân và Đỗ Long cũng ra khỏi tòa nhà, đến bên tòa nhà, Hàn Vĩ Quân nói với Đỗ Long: - Tiểu Đỗ à, lần này ít nhiều cũng là nhờ cậu rồi, nếu không tôi đã bị Bí thư mắng không còn chút thể diện nào rồi, đúng rồi, làm sao cậu tới nhanh hơn cả đội đặc công vậy? chẳng lẽ cậu đang tuần tra gần đây?

Đỗ Long cười nói: - Không phải, lúc đó tôi đang trong phòng làm việc thì nhận được điện thoại, tôi tổ chức thành lập tiểu tổ phản ứng nhanh. Nghe có báo động, tôi lập tức dẫn người đến, cho nên nhanh hơn một chút.

Hàn Vĩ Quân cười nói: - Khá lắm, cậu đã huân luyện đại đội trị an huấn đội đặc công rồi hả? Ừ, không tệ, xem ra đại đội trị an không biết trọng dụng nhân tài rồi, có cơ hội tôi nhất định sẽ chuyển cậu lên vị trí tốt hơn.

Đỗ Long cười nói: - Thực tế thì đại đội trị an cũng không tệ, chỉ là hơi rảnh rỗi, nếu ở đại đội trị an có quyền hạn rộng hơn một chút thì tốt rồi.

Hàn Vĩ Quân cười nói: - Biết cậu không chịu ngồi yên, nhưng các phòng ban đều có quy định quyền hạn, không thể tùy tiện mở rộng hay thu nhỏ được. Chờ tôi về cùng mọi người thương lượng một chút, xem thế nào giao thêm trọng trách cho cậu, đến lúc đó mệt cũng đừng gọi tôi nhé!

- Không thành vấn đề! Đỗ Long thoải mái nói.

Hai người vừa đi vừa nói, phía sau bỗng có người kêu lên: - Đỗ Long, chờ chút.

Đỗ Long quay lại nhìn, thấy vị Trưởng phòng phòng Khiếu tố Ngụy Hồng Nhị đã đi tới, Đỗ Long nói: - Trưởng phòng Ngụy, anh tìm tôi?


Ngụy Hồng Nhị gật gật đầu với Đỗ Long, nói: - Đỗ Long, hôm nay phải cảm ơn cậu mới được, đêm nay đến khách sạn Caesar ăn cơm, ông anh này sẽ giới thiệu cho cậu một vài người bạn, Cục trưởng Hàn, anh cũng đi cùng chứ.

Hàn Vĩ Quân nghĩ thầm: “Tên này đúng là không biết nói chuyện, mời như vậy làm mình có cảm giác không có thành ý, khó trách được người ta kêu oan mà phải chạy đến phòng làm việc của chính quyền đòi chết đòi sống ở đây…”

Hàn Vĩ Quân trên mặt lộ ra nụ cười, y nói: - Buổi tối tôi còn có việc, không đi được, Đỗ Long, cậu phải cẩn thận, Trưởng phòng Ngụy nổi danh có tửu lượng tốt đó.

Đỗ Long cười nói: - Vậy sao? Vậy phải cùng Trưởng phòng Ngụy đọ sức một chút rồi.

Hàn Vĩ Quân nói: Đỗ Long, tôi đi trước, cậu cùng Trưởng phòng Ngụy cứ từ từ nói chuyện nhé.

Nhìn Hàn Vĩ Quân khuất bóng, Đỗ Long có chút tiếc nuối, hắn vốn định bắt tay cùng Hàn Vĩ Quân nói chuyện. Nếu có thể cùng Hàn Vĩ Quân nói chuyện ở trên xe thì thật là tốt, đáng tiếc quá, đã bị tên Ngụy Hồng Nhị này phá hỏng rồi, Ngụy Hồng Nhị này đúng thật là phiền phức mà!

Ngụy Hồng Nhị và Đỗ Long hẹn thời gian, sau đó y lên xe của phòng Khiếu tố đi, Đỗ Long cũng lên xe của mình rời đi, sau khi lên xe Thẩm Băng Thanh liền tức giận nói: - Làm nhiệm vụ với anh thật nhàm chán, căn bản là chúng tôi không được làm việc gì, lần sau anh một mình đến thì tốt hơn.

Đỗ Long cười nói: - Lần này người ta có bom, tôi không phải lo lắng các cậu có sai sót sao? Lần sau không nguy hiểm, sẽ cho các cậu làm.

- Thôi…Tôi thấy là vì có lãnh đạo ở đây, cho nên anh mới đặc biệt thể hiện. Thẩm Băng Thanh nói trúng tim đen.

Đỗ Long cười ha hả, nói: - Đừng có như vậy, các cậu trong lòng tự hỏi, ai có thể làm tốt hơn tôi, về sau tôi chắc chắn không gây sự chú ý!


Mọi người không nói được gì, đều biết rằng Đỗ Long nói không sai, chỉ có Thẩm Băng Thanh khinh thường nói: - Anh đừng đắc ý, sớm hay muộn cũng có một ngày tôi vượt qua anh.

Chỉ hơn một tuần, Thẩm Băng Thanh ở đại đội trị an cũng đã tạo được uy tín cho mình. Thật sự thì y đã giành được chức quán quân trong đại hội võ thuật cảnh sát toàn quốc, cũng đã khiến mọi người không dám coi thường rồi, huống hồ cuối tuần này ở đội trị an y điều tra vụ án thể hiện rất xuất sắc. Bây giờ ở đại đội trị an uy tín của y đã bắt kịp Triệu Thông Quốc, cho nên không ai dám coi thường vì y mới tới. Cho nên khi y nói lời này, mọi người đều cảm thấy bình thường. Nhìn chung toàn bộ đại đội trị an, dường như cũng chỉ có Thẩm Băng Thanh mới có thể thách thức Đỗ Long như vậy.

- Triệu Thông Quốc, cậu tửu lượng như thế nào? Đỗ Long hỏi, mặc dù mọi người vừa cùng nhau ăn cơm xong, nhưng cũng không đấu uống rượu, cho nên Đỗ Long mới hỏi.

- Cũng tạm được. Triệu Quốc Thông nói: - Đại đội trưởng anh muốn mời tôi uống rượu à?

Đỗ Long nói: - Đêm nay Trưởng phòng Ngụy phòng Khiếu tố mời tôi uống rượu, tôi đi một mình có chút nhàm chán, Băng Thanh lại không uống rượu, tôi chỉ tìm một người bạn uống rượu thôi.

Thẩm Băng Thanh nói:

- Hoàng Hoa Lương tửu lượng cũng không tồi, anh có thể gọi anh ta.

Đỗ Long nói: - Cứ vậy đi, trở về rồi nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận