Hai cơ ngực tráng kiện to lớn cùng với cơ bụng sáu múi rõ ràng làm người ta hoa mắt lạc thần. Cơ thể của Đỗ Long tràn đầy khí thế uy mãnh bá đạo, giống như thần mặt trời trong thần thoại Hi Lạp.
- Anh yêu em Đỗ Long dịu dàng nói, trái tim của Bạch Nhạc Tiên nhanh chóng bị nhu tình châm lửa, ánh mắt của cô cũng ươn ướt, cô đang muốn mở miệng biểu đạt tình yêu của mình với Đỗ Long, Đỗ Long ôm khuôn mặt của cô, còn tay lại đột nhiên dùng lực, món đồ xấu xa của Đỗ Long mảy may không chút khó khăn đâm sâu vào yết hầu cô. Bạch Nhạc Tiên bị nghẹn ở cổ họng nhanh chóng thu lại, một cảm giác buồn nôn làm cô suýt chút nữa ối ra.
Đỗ Long lại vô cùng thích cảm giác bị kẹp chặt này, lúc thoải mái suýt chút nữa muốn kêu to lên, cũng may hắn kìm được. Nhìn thấy vẻ mặt đầy đau đớn của Bạch Nhạc Tiên, hắn liền nhẹ nhàng một chút, nhưng vẫn thỉnh thoảnh đưa vào sâu một tí. Bạch Nhạc Tiên tuy dùng cảm giác tràn ngập tình yêu để xóa đi đau đớn, nhưng trong lòng vẫn ngập tràn nước mắt nghĩ thầm: Gã xấu xa này, quá đáng thật…
Đột nhiên Đỗ Long bế Bạch Nhạc Tiên lên, trực tiếp nhắm ngay vào cơ thể của cô rồi buông xuống, sau đó ôm cô đi ra phòng tắm. Hai tay Bạch Nhạc Tiên ôm lấy cổ Đỗ Long, đôi chân cũng vòng lên người của hắn, hết sức hưởng thụ. Lai luồng năng lượng một âm một dương trong hai cơ thể không ngừng vận chuyện biến hóa qua lại, đồng thời mang đến cho hai người cảm giác kích thích mạnh mẽ, nội lực của họ cũng dần tăng cao lên.
Sau khi trải qua triền miên sâu lắng, hai người ôm nhau ngả lên giường nói lời mật ngọt. Cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa cốc cốc, có người bên ngoài gọi to: - Cảnh sát xét phòng, mau mở cửa.
Nghe nói cảnh sát xét phòng, sắc mặt của Bạch Nhạc Tiên bất giác biến sắc, liền khẩn trương lên, nói: - Làm sao đây.
Đỗ Long an ủi nói: - Không có chuyện gì, em nhanh chóng mặc đồ vào, anh đi đối phó bọn họ.
Đỗ Long mặc bộ đồ lót gợi cảm mà Bạch Nhạc Tiên mua cho hắn, tùy tiện ra mở cửa. Chỉ thấy ngoài cửa đến bốn vị cảnh sát, bọn họ vừa nhìn bộ dạng của Đỗ Long thì đôi mắt sáng lên, quát: - Cậu là ai? Lấy chứng minh thư ra, còn cô gái thuê phòng đâu?
Đỗ Long đỡ cặp mắt kính, nói: - Các người dựa vào cái gì kiểm tra chứng minh thư của tôi? Tôi ngược lại muốn xem thử thẻ công tác và giấy kiểm tra của các người trước. Dạo này giả cảnh sát chơi gái khá nhiều.
Bốn cảnh sát sửng sốt, liền giận tím mặt. Một người trong đó giơ tay liền nắm lấy bả vai Đỗ Long, đồng thời quát: - Thằng nhóc, mày chơi gái còn chảnh thế, xem tao làm sao thu dọn mày!
Đỗ Long liền biến sắc, hắn giơ tay nắm lấy cổ tay của người đó, cười lạnh nói: - Thế nào, không có giấy tờ còn muốn đùa giỡn quá mức sao? Nói cho các người biết, tôi cũng là cảnh sát, tốt nhất các người lập tức cút đi cho tôi!
Cảnh sát bị Đỗ Long nắm lấy đó dùng lực vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi tay. Mặt của y nhất thời đỏ lên, lúc người khác đều có chút do dự, y lại tức giận nói: - Dám giả mạo cảnh sát, tội thêm một bậc. Các cậu còn do dự gì nữa? Bắt nó lại rồi hãy nói!
Ba cảnh sát thấy đội trưởng bị ăn hiếp, bọn họ nhất thời cùng xông lên. Một người muốn nắm lấy tay của Đỗ Long, một người móc ra còng tay, còn một người rút côn cảnh sát ra.
Đỗ Long buông tay ra, lui lại một bước, nói: - Các người muốn làm gì, Nếu không cút đi tôi sẽ không khách sáo!
Mấy người cảnh sát bị chọc tức đến phát ngây. Bọn họ bắt gái mại dâm nhiều năm, vẫn chưa gặp qua loại chảnh như vậy, cảnh sát cầm côn mắng: - Thằng nhóc con, cho dù mày là cảnh sát, tao cũng bắt nhổ lông, cách chức mày rồi hãy nói!
Nói xong, cảnh sát cầm côn hét một tiếng đánh về phía trán Đỗ Long. Đỗ Long cả giận, hắn một tay túm lấy cây côn, cầm trong tay chát một tiếng gãy thành hai đoạn ném lên đất. Hắn uy phong lẫm liệt hai tay chóng nạnh quát: - Đến đây, xem là ai sợ ai! Dám tiến lên bước nữa, ông đánh các người cả mẹ cũng không nhận ra.
Một chiêu này của Đỗ Long làm bốn người cảnh sát thấy tình thế thầm run sợ. Tên đội trưởng kia hơi do dự, sau đó quát: - Cùng lên! Tôi không tin nó có ba đầu sáu tay!
Ba cảnh sát đồng thời rút côn ra cùng bổ về phía Đỗ Long. Cảnh sát trẻ bị đoạt côn ác kia càng hầm hổ hơn, y hơi lui lại phía sau, nhưng lại bay lên đá một chân vào chỗ giữa hai chân Đỗ Long
Bốn người tuy cùng lúc động thủ, nhưng vẫn có trật tự trước sau. Đỗ Long xem xét thế đến của bọn họ, bỗng nhiên tiến lên một bước, cơ thể hơi nghiêng, chân phải bảo vệ phần hông, sau đó đột nhiên giơ tay nắm lấy cổ tay của tên Đội trưởng đó, hắn kéo vào ngực mình. Tên đội trưởng đó liền không tự chủ được ngã nhào vào người Đỗ Long.
Động tác của Đỗ Long thật sự quá nhanh, ba người hoàn toàn không có nhìn rõ. Cây côn trong tay hung hăng rớt xuống, ác nhất chính là cú đá âm hiểm của cảnh sát trẻ, y hung hăng một chân đá lên… thù trúng ngay chỗ hiểm của Đội trưởng bọn họ.
Lúc bọn họ phát hiện đánh nhầm đối tượng, thì tên kia đã kêu thảm giống như giết heo. Đỗ Long đẩy đội trưởng bị đánh kêu thảm co rút người lại ra, như mãnh hổ xuống núi xông lên trước. Một vai đập vào cảnh cảnh sát trẻ đá vào lãnh đạo đau đớn thống khổ ngã chỏng vó bốn chân lên trời. Tiếp theo đầu gối đánh vào lưng cảnh sát bên trái, lại xoay người giống như cơn lốc xoáy, trở tay một quyền đánh vào phía dưới mũi của tên cuối cùng còn lại. Người đó đau đớn rống to một tiếng, sau đó mềm nhũn ngồi xuống, không ngờ đau đến ngất đi.
Bốn cảnh sát ngoại trừ một người ngã xuống ngất ra, ba người còn lại đều ôm người té lên đất kêu thảm thiết. Bạch Nhạc Tiên vừa mặc xong quần áo đi ra ngoài, bất giác sửng sốt, nói: - Xảy ra chuyện gì? A Long, sao anh đánh bọn họ?
Đỗ Long nhún nhún vai, nói: - Là bọn họ tự chuốc lấy khổ, hơn nữa anh cũng không có đánh bọn họ. Đám người này rõ ràng đến càn quét, thật là quá đáng, chúng ta giống là loại người đó sao?
Bạch Nhạc Tiên nhíu nhíu mày, nói: - Nói rõ ràng với bọn họ không được sao? Làm gì đánh người chứ?
Đỗ Long nói: - Anh nói rồi, anh không có đánh bọn họ, mà là…
Đỗ Long áp sát Bạch Tiên Nhi, thấp giọng nói: - Chuyện này có phần kỳ quái, em đừng lo nhiều như vậy, để anh xử lý được rồi.
Bạch Nhạc Tiên nhíu nhíu mày, thấp giọng nói: - Ở đây chúng ta chưa thông thuộc, sao có thể xảy ra chuyện này? Có cần em gọi điện tìm chú ở cục Công an không… Bọn họ là cùng một hệ thống, có lẽ gọi điện thì có thể giải quyết vấn đề.
Đỗ Long lắc đầu nói: - Không, việc này không cần phiền phức, để anh xử lý được rồi.
Lúc này đội trưởng đó miễn cưỡng đứng đậy khi được người khác dìu. Y đau đớn mặt tái xanh, cũng không biết cái trứng có bị dập bể không, y cố nén đau đớn, ngoài mạnh trong yếu quát với Đỗ Long: - Mày dám đánh cảnh sát, Thằng nhóc, mày có ngon thì đừng chạy. Tiểu Lưu, lập tức gọi điện về, bảo tất cả mọi người đến đây!
Đỗ Long lạnh lùng nhìn y một cái, lôi điện thoại ra bấm số gọi trước mặt tên tiểu Lưu kia.
- Đỗ Long, trễ thế này không phải muốn mời tôi ăn khuya chứ? Trong điện thoại truyền đến tiếng cười sảng khoái của Hạ Hồng Quân, y nói: - Tôi đang ở thành phố Ngọc Minh đây.
Đỗ Long tức giận nói:
- Ăn cái đầu anh, anh đúng là giới thiệu hay thật đấy. Không phải anh nói ở trong nhà khách của quân đội mở, an toàn giảm bớt rắc rối tối thiểu sao? Bây giờ tốt rồi, cảnh sát đến xét phòng của tôi, anh phải thay tôi giải quyết yên xuôi chuyện này, bằng không trở về anh không xong với tôi đâu!