Cảnh Lộ Quan Đồ

Hoa Nghĩa Cường thấy Triệu Kiệt Luân bọn họ đi như bay, hắn bực mình nói:

- Đỗ Long, có chuyện gì xảy ra vậy? Tôi hoàn toàn bị làm cho hồ đồ rồi, vụ án không điều tra nữa sao?

Đỗ Long cười nói:

- Yên lặng theo dõi diễn biến đi, có thể điều tra thì đã điều tra rồi, ngày mai có gì thay đổi hãy nói, anh Hoa, tôi ngày mai phải lên lớp, tôi về trước.

Hoa Nghĩa Cường khó khăn lắm mới lừa được Đỗ Long ra mặt, hắn đâu chịu để cho Đỗ Long đi như vậy, hắn cười ha hả nói:

- Đỗ Long, đừng đi gấp như vậy, ở đây có rất nhiều trò thú vị, khó khăn lắm mới được tới một lần, hay là thả lỏng một chút đi.

Đỗ Long vẫn muốn lắc đầu, Hoa Nghĩa Cường ôm lấy bả vai Đỗ Long, đang ngẩn người ra thì đã bị đẩy vào trong thang máy, anh hỏi:

- Muốn chơi cái gì? Đồ chơi ở đây muốn có là có.

Đỗ Long cười khổ sở nói:

- Đợi lát nữa tôi còn phải gọi điện thoại cho Băng Phong, anh Hoa...

Hoa Nghĩa Cường cắt ngang lời anh, nói:

- Đợi lát điện thoại gọi đến để tôi nói với cô ấy, đàn ông mà, nên thường đi ra ngoài thư giãn một chút, ngày nào cũng ở trong nhà buồn lắm.

Đỗ Long cười khổ sở nói:


- Vậy được rồi, tôi sẽ chơi, ở đây có trò chơi gì?

Hoa Nghĩa Cường nói:

- Trò gì cũng có, cậu muốn chơi loại hình gì? Trò chơi người lớn biết chơi không? Haha…

Lúc Đỗ Long và Hoa Nghĩa Cường đấu đua xe, hai cô gái đi đến, họ không phân biệt nằm lên người Đỗ Long và Hoa Nghĩa Cường, nũng nịu hỏi:

- Anh đẹp trai, một người chơi không đủ hay, dẫn em cùng lên chơi đi.

Hoa Nghĩa Cường cười ha hả nói:

- Đến đây, ngồi phía sau đi, nhanh lên, Đỗ Long, tôi dẫn theo một người còn lợi hại hơn cậu!

Cô bé kia bên cạnh Đỗ Long cũng lên xe, cô ta nói:

- Anh đẹp trai, em không nhìn nhầm anh đâu...Cố lên, mau mau mau...Ờ...

Cùng với sự xóc nảy và lắc động mô phỏng theo xe máy, cô gái ở phía sau khom người áp mặt xuống, hai bầu ngực ép sát sau lưng Đỗ Long, hai tay cô ta vòng quanh eo của Đỗ Long, cằm tỳ vào vai Đỗ Long, hơi thở như lan nói:

- Anh đẹp trai, anh thật là mạnh mẽ, tối nay có thể đưa em về nhà không? Em rất sợ...

Đỗ Long rất quả quyết nói:

- Không rảnh, cô đi tìm người khác đi.


Cô gái không từ bỏ ý định đưa tay xuống dưới sờ soạng, trong lúc Đỗ Long cấp bách đánh vào tay cô ta nói:

- Đừng lộn xộn nữa!

Cô gái đau đến mức phải thét lên một tiếng kinh hãi a ơ, cô rầu rĩ nói:

- Con người anh sao lại như vậy! Anh đánh đau em rồi, mau đền tiền!

Đỗ Long uốn éo bả vai, vừa hay lúc xe cũng rẽ vào, cả chiếc xe nghiêng sang một bên, cô gái kia không thể tự chủ trượt khỏi xe, cũng lúc ấy Đỗ Long dường như vượt qua điểm cuối, lúc mà cô gái kia lớn tiếng kêu đau, Đỗ Long đắc ý quay sang nói với Hoa Nghĩa Cường:

- Thế nào? Tôi nhắm mắt lại cũng có thể thắng anh, tôi là cao thủ chạy xe đấy.

Hoa Nghĩa Cường chỉ vào cô gái ngã xuống đất nói:

- Hành khách của anh bị thương rồi, cho nên vẫn là cậu thua.

Đỗ Long quay đầu lại nhìn thoáng qua, anh thản nhiên nói:

- Cô ta tự mình leo lên, không thể tính là khách của tôi.

Tướng mạo cô gái rất xinh đẹp, dáng người, khí chất đều được, ở nơi này coi như là cô gái khá ưu tú rồi, lớn như vậy cô chưa từng bị ai không quan tâm, hơn nữa ở trong này quen nghe lời ngon tiếng ngọt, bị Đỗ Long trách mắng mấy lần, còn bị ngã xuống đất, lại nghe thấy lời lạnh lùng của Đỗ Long, cô tức giận đến mức mắt lập tức đỏ lên.

Hoa Nghĩa Cường nhìn cô gái kia cũng không kìm được chút động lòng, hắn cười ha hả nói:


- Ánh mắt của anh thật sự cao, tấm lòng cũng tàn nhẫn, cô gái đẹp như vậy, không ngờ khiến người ta ngã xuống rồi... Được rồi, cô bé, cô đừng khóc nữa, anh sẽ bồi thường cho em, số tiền này cầm đi mua bộ quần áo mới.

Cô gái cầm tiền đi, Đỗ Long mất hứng nói:

- Anh lái xe không phải là đối thủ của tôi, đây hình như cũng không có trò gì hay.

Xem ra Đỗ Long không mắc lừa, Hoa Nghĩa Cường rất đau đầu, hắn nhìn sang Hàn Văn Thanh, Hàn Văn Thanh cười nói:

- Hoa thiếu gia, Đỗ Long đã cảm thấy ở đây không có trò gì hay, vậy dẫn anh ấy đến nơi thú vị hơn, chúng ta đến Tam Giác Vàng thế nào?

Hai mắt Hoa Nghĩa Cường sáng lên, nói:

- Đúng rồi, Tam Giác Vàng, sau khi cậu đến đó khẳng định sẽ vui chơi quên cả trời đất ấy.

Di động của Đỗ Long bỗng rung lên, là Nhạc Băng Phong gọi tới, lúc Đỗ Long đang muốn nghe điện thoại, Hoa Nghĩa Cường cướp lấy điện thoại nói:

- Băng Phong à, Đỗ Long cùng đi với anh, vụ án đó Đỗ Long nói tạm thời không có cách gì, anh định dẫn cậu ấy đi ăn khuya...Yên tâm đi, anh sẽ không làm hư cậu ấy, anh định nhân tiện giới thiệu cho cậu ấy thêm mấy người bạn, ha ha...

Hoa Nghĩa Cường đưa di động cho Đỗ Long, chỉ nhe Nhạc Băng Phong nhẹ nhàng nói:

- A Long, anh không được để cho anh Hoa dạy hư đâu...Em biết anh bức bối đến mức phải hoảng sợ, nếu...Trong tình huống có thể đảm bảo an toàn...Em sẽ làm như là không biết.

Đỗ long cười khổ sở nói:

- Anh là loại người đó sao? Yên tâm đi, trừ khi em cùng anh, nếu không anh tuyệt đối không thể ra khỏi quỹ đạo...

Trong điện thoại hai người căn dặn rất lâu, Hoa Nghĩa Cường đợi đến lúc sắp không kiên nhẫn được nữa Đỗ Long mới buông điện thoại xuống nói:

- Được rồi, Băng Phong cho phép tôi tối nay cùng các anh đi quậy một chút, bây giờ chúng ta đi đâu? Tam Giác vàng là nơi nào? Nghe cái tên này không an toàn lắm.


Hoa Nghĩa Cường cười nói:

- Tam Giác Vàng cũng là nơi vui chơi giải trí, là hạng cao hơn nhiều so với nơi này, rất nhiều minh tinh điện ảnh, thương nhân nổi tiếng, đi đến nơi đó cậu đừng lấy notebook ra để người ta ký tên cho cậu đấy.

Tam Giác Vàng, cái tên này rất hoành tráng, trên thực tế thì cũng là một tòa nhà bình thường, mái nhà dùng thủy tinh để xây dựng hình tam giác, đồng thời phủ lên đó lớp sơn màu vàng mà thôi.

Ở đây theo như lời Hoa Nghĩa Cường nói, là nơi vui chơi giải trí hạng khá cao, Đỗ Long vừa vào cửa thì nhìn thấy một cô gái rất quen, giống như một con chim nhỏ cùng một lão già đi đến bãi đỗ xe.

Hoa Nghĩa Cường thấy Đỗ Long nhìn chằm chằm cô gái kia, trong lòng hắn mừng thầm, thì thầm bên tai Đỗ Long nói:

- Nhằm trúng tiểu minh tinh kia rồi hả? Bên trong còn có rất nhiều cô đẹp hơn, chỉ cần đưa ra giá tiền hoặc là đưa ra điều kiện, bảo bọn họ làm gì cũng được, cậu cứ việc tùy tiện chọn, chỉ cần không phải là một danh hiệu lớn và người đã có chủ, tôi đều có thể giúp cậu có được.

Đỗ Long lắc đầu nói:

- Tình yêu thực sự không có cách nào có thể mua được, nếu như nhìn thấy nữ minh tinh mà trước đây mình thích xuất hiện ở đây, tôi sẽ rất thất vọng.

Hàn Văn Thanh cười nói:

- Đỗ Long, cậu đúng là người có tình, cậu yên tâm, ở đây chỉ là nơi vui chơi giải trí, người nào cũng có cả, không thể một chiếc gậy tre mà đánh đổ được toàn bộ, muốn mò được ở đây chỉ là hai ba cô tiểu minh tinh và những thiên kim tiểu thư mà thôi.

Đỗ Long ồ một tiếng, ánh mắt nhìn ra xung quanh, muốn nhìn xem rốt cục có minh tinh mà mình đã từng để mắt lưu lạc đên đây để xin miếng cơm ăn hay không, vừa rồi hắn nói đều là nói nhảm, chỉ cần có cơ hội, nữ thần ở trong mộng ai có thể cự tuyệt chứ?

Trong mắt Đỗ Long bỗng nhiên hiện lên một hình dáng xinh đẹp, Đỗ Long chút nữa thì kinh ngạc hét lên, kia...Không phải là nữ thần trong mộng sao? Cô ấy tại sao lại đến nơi này? Còn thân mật với một người đàn ông như thế?

Lúc đó Đỗ Long định sải bước qua bên đó, Hoa Nghĩa Cường đột nhiên đụng Đỗ Long một cái, nhỏ giọng nói:

- Chết rồi, sao họ lại đến đây, Đỗ Long, tối nay phải nhờ cậu rồi!

Đang nói, mấy người cùng độ tuổi với Hoa Nghĩa Cường sải bước đi tới, trong đó hai người thân hình lực lưỡng nhất còn cố ý cuốn hai ống tay áo lên, để lộ ra cánh tay toàn lông lá, nhìn Hoa Nghĩa Cường, trên khóe miệng của họ đều mang nụ cười không có chút gì là ý tốt...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận