Cảnh Lộ Quan Đồ

Lâm Nhã Hân cười nói:

- Sao nào? Ghen tị rồi à? Người ta là người thừa kế thứ nhất của tập đoàn Tề Thị, Tề Thị ở hải ngoại có sức ảnh hưởng khá lớn, Tề Quang Bưu đột nhiên xuất hiện, có thể là một cuộc hôn nhân chính trị, cho nên cậu không cần phải gấp, bình thường hôn nhân chính trị từ đính hôn đến kết hôn ít nhất cũng phải vài năm, làm không tốt bất kỳ lúc nào đều có thể thất bại.

Đỗ Long nói:

-Anh biết, nhưng..

Hắn dùng lực đấm xuống loa, nói:

-Tên khốn khiếp kia… Nếu gã dùng cách rẻ mạt nào chiếm lấy Tô Linh Vân thì phải làm sao?

Lâm Nhã Hân oán hận nhìn hắn một cái, nói:

-Em biết anh lo lắng cái gì, yên tâm đi, Tô Linh Vân chắc chắn vẫn là cô gái trinh trắng…

Đỗ Long ồ một tiếng, nói:

-Vậy thì tốt rồi…nhưng vẫn không thể lơ là, nói không chừng ngày nào đó gã kia dã tâm trỗi dậy, Tô Linh Vân có thể gặp nguy hiểm.

Lâm Nhã Hân sâu xa nói:

-Anh yên tâm, anh còn rất nhiều cơ hội, Tề Quang Bưu không phải là loại gì tốt, muốn bắt thóp của hắn dễ như trở bàn tay, nhưng muốn làm lung lay kiểu hôn nhân chính trị này, chỉ là nắm thóp còn chưa xác thực, chủ yếu anh bắt tay vào làm, phá hỏng quan hệ hôn nhân của bọn họ, cái này thì có chút khó khăn, Tô Linh Vân cũng không phải Kỷ Quân San…

Đỗ Long có chút đau đầu, hắn nghĩ lại nói:

-Tô Linh Vân nói muốn tìm anh… Cô ấy tìm Chu Dịch Thăng để làm gì?

Lâm Nhã Hân nói:

-Tô Linh Vân muốn mời anh làm khách quý tham gia lễ khởi công quặng Mãnh Tú có thể tổ chức vào tháng bảy, đến lúc đó có thể anh chọn ra một lượng nguyên thạch, để cho mọi người lựa chọn, khai hỏa tên tuổi quặng Mãnh Tú của chúng ta.

Đầu của Đỗ Long càng đau thêm, hiện hắn chưa có khả năng đặc biệt, dựa vào cái gì mà chơi cờ bạc đá? Mặt này hắn vẫn tự mình biết mình.

Lâm Nhã Hân nhìn Đỗ Long nửa ngày không hề hé răng, hỏi:

-Như thế nào? Anh muốn đi không?

Đỗ Long nói:

-Đến lúc đó tính sau…

Dọc theo đường đi Đỗ Long không thấy có người theo dõi, nhưng hắn vẫn hoài nghi từ trước có người mai phục ở tiểu khu, cho nên vẫn rất cẩn thận, sau khi chưa có lại khả năng đặc biệt hắn đã mất tự tin rất nhiều, điểm này khiến hắn rất đau đầu.

Lâm Nhã Hân thấy bộ dạng đa nghi của hắn, cũng không có chút bận tâm, Đỗ Long đưa xe đỗ ở chỗ đỗ xe thu phí trong tiểu khu, sau khi tắt máy hắn châm điếu thuốc, vểnh tai lắng nghe cẩn thận…

Âm thanh nhỏ nhất xung quanh phạm vi 10m đều đến lỗ tai Đỗ Long, sau một lúc Đỗ Long lắng nghe không phát hiện cái gì khác thường, lúc này mới cùng Lâm Nhã Hân xuống xe, sau đó dọc theo con đường hoa viên nhỏ rậm rạp trở về chỗ hắn ở.

Vừa đóng cửa, Lâm Nhã Hân cười nói:

-Giờ đã an toàn?

Đỗ Long nhìn nhìn cửa sổ chặt chẽ còn có toàn bộ màn kéo, không tỏ rõ ý kiến nói:

-Anh nghĩ là vậy…

Lập tức Lâm Nhã Hân nhảy vào trong lòng Đỗ Long, Đỗ Long ôm chặt cô nàng, Lâm Nhã Hân ngẩng mặt lên, ôm sát cổ Đỗ Long, Đỗ Long liền cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ của cô, hai người xúc cảm hôn mãnh liệt, quần áo từng cái một bị ném trên mặt đất, Đỗ Long chân trần ôm Lâm Nhã Hân đã gần như khỏa thân vào phòng tắm.

Trong kiểu nhà tắm xung quanh đó bao bọc bằng kính, Lâm Nhã Hân điềm đạm lột quần lót của Đỗ Long, nước ấm từ xung quanh phun lên thân thể hai người, tay của Lâm Nhã Hân nhẹ nàng cầm bảo bối của Đỗ Long ngang nhiên đứng sừng sững từ trước, dịu dàng chuyển động lên.

Hai tay Đỗ Long chia nhau trên ngực và mông của Lâm Nhã Hân mà mân mê, chẳng được bao lâu hắn không nhịn được, hỏi:

-Có thể không?

Lâm Nhã Hân khẽ ừ, Đỗ Long lập tức cúi lưng ôm lấy đôi chân thon dài của Lâm Nhã Hân, đưa nó gác cao cao lên bả vai mình, sau khi Lâm Nhã Hân luyện công thân thể so với ban đầu càng thêm dẻo dai, làm động tác giống như tạp kỹ này cũng không làm khó dễ một chút nào, thân thể đẹp khêu gợi trước mặt Đỗ Long giống như hoa mẫu đơn nở rộ rạng rỡ, Đỗ Long hưng phấn càng cao, vật khổng lồ của hắn uỵch một tiếng dễ dàng tiến vào bên trong cơ thể Lâm Nhã Hân, và còn một mạch vượt mọi chông gai thẳng đến chỗ sâu nhất.

Đỗ Long dĩ nhiên thích thú tới mức muốn được cổ vũ, Lâm Nhã Hân càng kích động kêu lớn lên.

Hai ngươi đều đã nhịn rất lâu rồi, tắm rửa dưới nước ấm, Lâm Nhã Hân bị Đỗ Long đặt lên kính, dùng sức mà làm, mặc dù không có kích thích của trói buộc, nhưng ở phía dưới Đỗ Long điên cuồng công kích, cô nàng vẫn rất nhanh đạt đến cực khoái.

Sau khi hai người trải qua trận ân ái ôm nhau ngã lên giường, vỗ về lẫn nhau, thì thầm nói chuyện thân mật, hai tháng này cô và Đỗ Long mặc dù cũng thường xuyên liên hệ, nhưng liên lạc điện thoại với gặp mặt nói chuyện phiếm đương nhiên là không thể so sánh.

Đỗ Long và Lâm Nhã Hân trò chuyện một lát hứng thú lại nổi lên, lần này Lâm Nhã Hân không thể dễ dàng thỏa mãn như vậy, lúc đó cô nàng bắt đầu nhìn ngó xung quang, Đỗ Long cười híp mắt hỏi:

-Em đang tìm cái gì?

Lâm Nhã Hân hé miệng cười, nói:

-Ở đây…có dây thừng gì không?

Đỗ Long cười nói:

-Biết trước em sẽ không kìm nổi tới tìm anh, em xem đây là cái gì?

Đỗ Long lấy ra từ dưới đáy giường một bó dây sợi bông trắng, Lâm Nhã Hân nhìn thấy vật đó cả người mềm nhũn, ngoan ngoãn quay lưng đưa tay ra, Đỗ Long nhanh chóng trói cô nàng lại, nói:

-Em đoán cái này anh mua ở đâu? Quán rượu Rouge đó, anh mua qua mạng, em không phải rất thích chỗ đó sao? Có muốn anh đưa em tới đấy chơi một chút?

Lâm Nhã Hân vừa mong mỏi lại có chút lo lắng, cô nói:

-Cái đó…đi đến nơi kiểu đấy, nếu bị phát hiện… thật ra em không sao cả, nhưng ảnh hưởng không tốt tới anh…

Đỗ Long cười nói:

-Vậy thì để anh tính lại…

Chỉ chốc lát Lâm Nhã Hân đã bị trói thành tư thế quỳ sấp ở đấy, sau cổ của cô nàng Đỗ Long còn để lại đoạn dây thừng, phía trước xiết dây vào cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Nhã Hân, phía sau thì giống dây cương để lúc Đỗ Long bắt đầu ngồi lên người Lâm Nhã Hân phi, hắn liền kéo dây cương khiến Lâm Nhã Hân ngẩng đầu lên, còn bất chợt giật dây thừng, đồng thời quật chiếc roi đã mua lên lưng trần và mông đầy đặn của Lâm Nhã Hân, miệng còn hô tức thì:

-Gia… gia…

Lâm Nhã Hân cảm thấy mình thật sự biến thành một con ngựa, bị chủ nhân cưỡi, phi trên thảo nguyên rộng lớn, bước đi chậm dần một chút liền bị chủ nhân quất… xúc cảm phóng túng giống như thủy triều dâng lên, Lâm Nhã Hân nhanh chóng cảm thấy mình bay lên, biến thành một thiên mã…

Sáng sớm hôm sau, Nhạc Băng Phong gọi điện thoại qua, hỏi Đỗ Long cái vụ án kia của Trịnh Mẫn Kiệt điều tra như thế nào rồi?

Đỗ Long đang ăn kẹo que thơm ngọt của Lâm Nhã Hân đưa tay làm cử chỉ im lặng, sau đó trả lời:

-Phong Nhi, bản án đó không dễ, tôi hoài nghi người trong gia đình họ đang giở trò, vụ án hơi phức tạp, chỗ nước đục không nên lội.

Nhạc Băng Phong nói:

- Ah... Vậy thì anh xem cách xử lý đi…nghe nói tối qua anh đi Lam Thiên, sau đó lại đi Tam Giác Vàng, chơi vui vẻ không? Mỹ nữ ở đó xinh đẹp chứ? Có thấy động lòng không? Em bảo Vu đại ca sắp xếp cho anh một chút?

Đỗ Long cười khổ nói:

- Em đừng đùa anh, em với Vu thiếu gia rất thân thiết sao? Khó trách anh ta tối qua lại chiếu cố anh như vậy…Tối qua anh về rất sớm, không tin em có thể hỏi Vu thiếu gia.

Nhạc Băng Phong nói:

- Em nghe nói anh đi cùng đi với một đại mỹ nữ, hiện cô ta không nằm bên cạnh anh chứ?

Đỗ Long toát mồ hôi liếc nhìn Lâm Nhã Hân một cái, rất thành thật trả lời:

- Không có, điều này sao có thể, đó là chị Lâm của anh, mở công ty Châu báu Đế Vương tại Bắc Kinh…

Lời nói của Đỗ Long là đúng sự thật, bởi vì Lâm Nhã Hân cũng không hẳn nằm bên cạnh hắn, mà là làm nữ nô bị trói quỳ ở giữa hai chân hắn đang **** cho hắn cơ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui