Cảnh Lộ Quan Đồ

Buổi sáng Đỗ Long vẫn lên lớp như cũ, Lâm Nhã Hân thì đi làm việc của mình, giữa trưa lúc mua cơm ở căng- tin, di động của Đỗ Long vang lên, là Hoa Nghĩa Cường gọi tới.

Sáng hôm nay sau khi Hoa Nghĩa Cường tỉnh dậy ở Tam Giác Vàng lập tức biết được mình đã thắng rồi, vốn muốn gọi điện thoại ngay cho Đỗ Long, cân nhắc đến Đỗ Long đang lên lớp, cho nên tới giờ mới gọi.

- Đỗ Long, tối nay tôi đến đón chú, chúng ta tới nhà khách Chính phủ Điếu Ngư Đài ăn mừng!

Hoa Nghĩa Cường hưng phấn nói.

Đỗ Long khéo léo từ chối nói:

- Anh Hoa, tối nay có dự định rồi, em còn có việc, công việc hôm qua lấy về đều chưa viết.. anh biết bài tập của trường đại học rất khó mà…

Đến buổi chiều, Hoa Nghĩa Cường lại gọi điện thoại tới nói muốn dẫn Đỗ Long đến nơi thú vị, Đỗ Long vẫn không đồng ý, cuối cùng đội trưởng Triệu Kiệt Luân của đại đội hình sự gọi điện thoại tới, hỏi Đỗ Long có thời gian hay không, nói vụ án của Trịnh Mẫn Kiệt có tiến triển quan trọng.

Triệu Kiệt Luân nói:

- Sáng nay phát hiện một thi thể phụ nữ ở công viên Linh Lung, qua điều tra đối chiếu, có lẽ là một trong hai nữ nghi phạm đã ăn cắp khuyên tai ngọc của Trịnh Mẫn Kiệt tại câu lạc bộ giải trí Lam Thiên, cậu muốn qua đây xem một chút không?

Đỗ Long nói:

- Được chứ, vậy em phải đến hiện trường hay đến đội hình sự?

Đỗ Long đi thẳng tới đội hình sự, Triệu Kiệt Luân cho hắn xem tư liệu trước, thì thấy thân phận của cô bé đó chưa điều tra rõ, chỉ biết cô bé chừng hai mươi tuổi, bị bóp chết, thi thể bị ném trên bãi cỏ của công viên Linh Lung, sáng hôm nay lúc người dọn vệ sinh phát hiện cô, quần áo trên người cô đều bị kẻ lang thang lột sạch, thậm chí còn có dấu hiệu bị lạm dụng tình dục, hiện trường cũng gần như bị xáo trộn, tuy đã lấy được không ít chứng cứ, nhưng bằng chứng thật sự hữu dụng gần như không có.

Sau khi Đỗ Long xem tỏ vẻ lực bất tòng tâm, Triệu Kiệt Luân tiếc nuối nói:

- Vụ án này manh mối quả thật có hơi ít một chút, nếu có thể xác định sớm một chút thân phận người chết thì tốt rồi, trước mắt tiến hành lấy dấu vân tay đối chiếu, tuy nhiên muốn đột phá ở mặt này thật sự quá khó.

Đỗ Long hỏi:

- Đã có ai xem qua băng ghi hình chưa? Cô bé này làm thế nào mà đến được công viên Linh Lung?

Triệu Kiệt Luân nói:

- Căn cứ theo lời kể lại của quần chúng tại hiện trường, có lẽ là cô bé này 9 giờ đêm qua đến công viên Linh Lung, điều tra viên của chúng ta xem băng ghi hình mấy trăm giờ của camera tại giao lộ, nhưng không tìm thấy người có ngoại hình tương tự xuất hiện, cô ấy có thể là đi taxi đến, cũng có thể cải trang lúc đến.

Đỗ Long cau mày nói:

- Đêm qua hơn 9 giờ? Đó không phải là lúc em và bọn Thiếu Hoa rời khỏi câu lạc bộ Lam Thiên?

Triệu Kiệt Luân nói:

- Cũng khoảng lúc đó.. Đỗ Long, cậu nói gì với đại thiếu gia Trịnh? Tại sao đại thiếu gia Trịnh vội vàng rời khỏi?

Đỗ Long lắc đầu nói:

- Cái đó… em cũng không biết nên nói thế nào… Cô gái này có dấu vết vật lộn không? Trong khe móng tay của cô gái không chừng có ADN của hung thủ.

Triệu Kiệt Luân nói:

- Có dấu vết vật lộn, trong móng tay của cô gái có phát hiện một vài vết máu và da còn mới, nhưng ít nhất một tuần mới có kết quả, thậm chí có thể phải đợi đến một tháng sau, vụ án này chúng ta không đợi lâu được như vậy.

Đỗ Long nói:

- Các anh và đại thiếu gia Trịnh có liên hệ qua sao? Anh ta nói thế nào?

Triệu Kiệt Luân nói:

- Anh ta cũng không nói gì, cũng không chịu đến, tôi đem ảnh chụp người chết cho anh ta xem, anh ta gửi lại một tin nhắn, xác nhận người chết chính là một trong hai cô gái mất tích đêm hôm đó, cái khác không hề nói.

Đỗ Long nói:

- Thế thì tôi cũng hết cách, vụ án này chỉ có thể từ từ mà điều tra thôi, khách sạn, nhà khách… phạm vi lục soát lớn xem xem có người mất tích với người chết tương tự…Mấy cái này tôi cũng chẳng giúp được gì…

Triệu Kiệt Luân có chút biểu hiện thất vọng với Đỗ Long, nhưng ông ta cũng hoài nghi Đỗ Long có ý qua quýt, dù sao vụ án này khá phức tạp, liên quan rất nhiều.

Đỗ Long chẳng giúp được gì mà ra về, trên đường hắn liền gọi điện cho Nhạc Băng Phong nói:

- Phong Nhi, vụ án của Trịnh Mẫn Kiệt có chút tiến triển, một người nghi ngờ mất tích chết rồi, em lên mạng xem một chút, xem có thể dùng cách tìm hiểu khuôn mặt ra thân phận người chết hay không? Vụ án này chúng ta đã nhúng tay vào, vậy thì cứ làm chút thành tích đi, tôi thấy đội trưởng Triệu của đội hình sự đã bắt đầu có chút thất vọng về anh rồi.

Nhạc Băng Phong nói:

- Ừ, em đi xem liền, tuy công nghệ nhận diện khuôn mặt đã có những tiến bộ rất lớn, nhưng.. em sẽ tận lực..

Sau khi Đỗ Long làm một vài bàn giao hỏi:

- Phong Nhi, Trịnh gia rốt cục đang làm gì? Nhà bọn họ ngoài Trịnh Mẫn Kiệt ra có phải không còn người nào thừa kế?

Nhạc Băng Phong nói:

- Trịnh gia đời thứ nhất là tư bản gia, phát triển cho tới ngày nay Trịnh gia đã là gia tộc lớn,trong gia tộc có người kinh doanh, có người theo chính trị, ảnh hưởng trong nước rất mạnh, gia tộc bọn họ áp dụng cách lập trưởng lão hội quản lý công việc gia tộc, Trịnh Mẫn Kiệt hẳn là người thừa kế của Trịnh gia, anh hoài nghi người trong nội bộ của gia đình bọn họ giở trò ma quỷ? Anh có chứng cứ gì sao?

Đỗ Long nói:

- Không có, tôi chỉ đoán như vậy, nhìn từ biểu hiện của Trịnh Mẫn Kiệt, trong nhà bọn họ thật sự giống như có chút vấn đề.

Nhạc Băng Phong nói:

- Vậy anh đừng phụ trách, em thật sự không nên để anh phụ trách việc này.

Đỗ Long cười nói:

- Có nên đảm nhiệm không thì đã đảm nhiệm rồi, anh sẽ tùy cơ hành động là được, anh đang lái xe, không nói chuyện với em được, tối nay lại cùng em xem băng ghi hình nhé.

- Ừ, đợi anh…

Nhạc Băng Phong nhẹ nhàng nói, sau đó cúp điện thoại.

Đỗ Long nghe có điện thoại tới khi vừa mới kết thúc cuộc nói chuyện với Nhạc Băng Phong, sau khi tiếp cuộc gọi chỉ nghe có người cười ha hả nói:

- Đỗ Long, đã lâu không gặp, anh đoán tôi là ai?

Số điện thoại lạ, nói lời như vậy, đầu tiên Đỗ Long giơ tay ấn cái nút tắt Bluetooth, nhưng tay hắn đột nhiên dừng lại, tiếng nói có chút áp lực, nhưng rõ ràng là tiếng của một cô gái, hơn nữa biết tên hắn, hẳn không phải là kẻ lừa đảo, chẳng lẽ là một nghi phạm khác của đêm hôm đó.

Đồ Long trầm giọng nói:

- Là người trộm ngọc bội của đại thiếu gia Trịnh? Bây giờ cô đang ở đâu, đồng bọn của cô bị giết rồi, cô hiện tại rất nguy hiểm, cô có biết không?

- Hừ hừ hừ hừ hừ…

Trong điện thoại truyền đến tiếng hừ liên tục của cô gái, Đỗ Long nhíu mày đang muốn khuyên nữa, cô bé kia nói:

- Xem ra anh đã quên tôi, thiệt cho tôi đã từng giúp anh mấy lần…

Âm thanh chưa cố tình thay đổi nghe khá quen tai, trong lòng Đỗ Long chợt lóe lên, nói:

- Là cô! Cổ Nguyệt Hồ! Làm sao cô biết số này của tôi?

Sau khi Đỗ Long đến Bắc Kinh trường học phát cho hắn thẻ điện thoại, ăn cơm ở trường, tắm rửa cái gì đều phải quẹt thẻ điện thoại, Đỗ Long dùng thẻ của Bắc Kinh, trừ khi là người được hắn báo lại, nếu không không thể nào gọi số điện thoại này tìm hắn, mà hiển nhiên Cổ Nguyệt Hồ không ở trong danh sách được báo.

Cổ Nguyệt Hồ cười hì hì nói:

- Đáp án chính xác, xem ra anh không định vong ân bội nghĩa, tể tướng trong bụng của tôi có thể chống sào lên rồi, khoan hồng độ lượng tha thứ cho anh, muốn kiếm số điện thoại mới của anh tôi có hàng ngàn cách, không thèm nói với anh, bây giờ tôi đang ở công viên Linh Lung, anh đến đây, có việc nói cho anh.

Đỗ Long nghi ngờ nói:

- Công viên Linh Lung? Tại sao cô ở chỗ đó? Chẳng lẽ có liên quan với vụ án giết người hôm nay xảy ra ở đó?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui