Cảnh Lộ Quan Đồ

Đỗ Long mỉm cười nói: - Em ngốc, khóc cái gì? Không phải anh vẫn chưa chết sao? Giờ là mấy giờ rồi?

Kỷ Quân San rất muốn khóc, nàng nức nở nói: - Còn chưa tới năm giờ, Anh Long, em lo lắng gần chết, nếu anh chết rồi, em cũng không muốn sống nữa.

Đỗ Long hít vào một hơi, cảm giác thật sảng khoái, hắn mỉm cười nói: - May mà mở được điều hòa không khí, hơn nữa lại là vòng hút khí từ bên ngoài, bằng không chúng ta thật sự đã là đôi uyên ương đồng mệnh rồi.

Kỷ Quân San sợ hãi nói: - Người phụ nữ kia là ai? Tại sao cô ta lại muốn hại chúng ta?

Đỗ Long giơ tay lên nâng cặp tuyết cầu trước ngực Kỷ Quân San, nói: - Cô ta à... Chuyện của cô ta liên quan đến quốc gia cơ mật, tốt nhất em không nên biết nhiều. Anh sẽ mau chóng khiến cô ta biến mất, sẽ không uy hiếp tới sự an toàn của em nữa.

Kỷ Quân San biết Đỗ Long có một thân phận là người của Cục An ninh Quốc gia, cô ngoan ngoãn gật đầu, lòng còn sợ hãi nói: - Làm em sợ muốn chết... Em đã tưởng chúng ta thật sự phải... Ừm, anh biết mà.

Đỗ Long ngồi thẳng lên , nhanh chóng mặc quần áo, hắn nói: - Sai một ly, đi nghìn dặm. Bây giờ vẫn chưa muộn. sau khi làm chuyện như thế này người phụ nữ kia có thể trốn ngay, anh phải bắt ngay cô ta lại. Quân San, em cũng mặc quần áo vào, chút nữa tự mình lái xe về Kỷ gia, hai ngày nữa anh sẽ tới thành phố Thụy Bảo tìm em. Đến lúc đó chúng ta sẽ từ từ nói chuyện.


Kỷ Quân San gật gật đầu, có chút tiếc nuối nhìn thân thể Đỗ Long dần dần bị quần áo che kín. Sau đó dưới sự trợ giúp của Đỗ Long cô mới mặc quần áo của mình vào, bị thuận tay chấm mút là điều không thể tránh khỏi.

Đỗ Long chạy xe đến bên ngoài khu nhà của Âu Dương Đình, rồi bảo Kỷ Quân San tự mình lái xe về nhà. Kỷ Quân San nhào vào lòng Đỗ Long, sợ hắn lại biến mất một lần nữa, Đỗ Long hôn lên trán nàng, nói: - Em về đi, trời tối lái xe cẩn thận một chút, hay là em tìm chỗ nào đó rồi chờ trời sáng thì đi. Thật sự anh không có thời gian, nếu không anh sẽ đưa em về.

Kỷ Quân San miễn cưỡng cười cười, cô nói: - Em không sao... Anh Long, anh cẩn thận một chút, em sẽ ở nhà chờ anh

Đỗ Long gật gật đầu với cô, sau đó đi luôn vào khu nhà ở.

Đỗ Long không biết đám người Âu Dương Đình có còn ở đó không, theo lý thuyết cô ta không thể đi nhanh như thế được. Để tránh hiềm nghi, bọn họ muốn đi ít nhất cũng phải đợi đến khi chuyện Đỗ Long đột tử chấm dứt. Nên Đỗ Long cảm thấy rất có thể bọn Âu Dương Đình vẫn còn ở lại.

Đỗ Long thật cẩn thận đi lại trong khu nhà, sự tối tăm trước lúc sáng sớm ít nhiều cũng gây phiền toái cho hắn. Đỗ Long đột nhiên giật mình, đứng yên lại.


Đỗ Long cảm thấy xung quanh thật sự quá sáng, hoàn toàn không giống như sự u ám của bóng đêm. Điều này là vì sao? Đỗ Long chui vào một góc tối, trước mắt tối sầm lại sau đó lại nhanh chóng sáng lên, hắn đảo mắt nhanh, sắc lẹm trên mặt đất, dấu chân của con chuột bò qua cũng nhìn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Trong lòng Đỗ Long vô cùng vui mừng, dị năng của hắn lại đã trở lại? Không đúng, dường như không lớn bằng lúc trước!

Hoá ra dị năng sẽ không thể tự biến hóa, Đỗ Long phải khống chế nó, thay đổi không ngừng, và vừa rồi rõ ràng là mắt hắn đã có thay đổi.

Đỗ Long thử thay đổi chín con ngươi như lúc trước, chỉ thấy hình ảnh trước mắt không ngừng thay đổi, cửu con ngươi của hắn đã trở lại, thật sự đã trở lại!

Đỗ Long vui vẻ đến mức suýt ngửa mặt lên trời thét lớn, sự kích động trong lòng thật sự khó nói lên lời. Hắn quên mất phải đi tìm Âu Dương Đình tính sổ, chỉ quan tâm đến việc thay đổi chín con ngươi không ngừng, sự tính toán khi tìm được chúng nó khác xa so với trước kia.

Trên thực tế sự khác biệt rất rõ ràng, hiện giờ chín con ngươi của hắn nhìn đồ vật càng rõ ràng hơn. Thậm chí còn có thể tự động thay đổi tiêu cự nhìn, thật giống như lắp kính lúp tự động điều chỉnh vào mắt. Dưới sự cố gắng của Đỗ Long, dấu chân trên mặt đất của mấy con gián cũng có thể phân biệt rõ ràng. Sau này lúc hắn đi hiện trường điều tra, tất có thể nhìn rõ hơn so với người khác.


Dường như còn có rất nhiều sự thay đổi khác, nhưng Đỗ Long không thể thử lần lượt. Hiện tại hắn không có thời gian làm điều này, hắn phải tìm được Âu Dương Đình, trả thù tất cả những gì cô ta gây ra cho hắn

Đỗ Long đi đến tầng lầu phía dưới chỗ ở của Âu Dương Đình, ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trên tối om như mực. Nhưng rất nhanh sau đó liền sáng rực lên, sau khi đổi thành con ngươi màu lục mọi thứ càng trở nên rõ ràng. Âu Dương Đình hiển nhiên cũng mệt mỏi đến sức cùng lực kiệt rồi, giờ đang ôm Phó Hồng Tuyết ngủ say.

Đỗ Long không có ý định đi vào từ cửa chính, tiếng mở cửa sẽ đánh động Âu Dương Đình. Hắn muốn cho Âu Dương Đình bất ngờ, tốt nhất là chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị bắt rồi. Đỗ Long đã nghĩ xong cách xử trí các ả, nhất định sẽ khiến cho các ả cả đời cũng không thể quên...

Đỗ Long đã rất quen thuộc với địa hình trong nhà Âu Dương Đình, sau khi có quyết định hắn bắt đầu men theo lưới chống trộm trèo lên trên. Ban công các tầng đều có lưới chống trộm, điều này tạo thuận lợi lớn cho Đỗ Long, hắn có thể trèo lên một cách dễ dàng.

Đỗ Long leo một cách dễ dàng lên đến tầng năm, nơi bọn Âu Dương Đình ở. Sau đó hắn đi vào phòng bếp, phòng bếp cách phòng ngủ của Âu Dương Đình khá xa, hơn nữa lưới chống trộm và ban công là một khối, đối với Đỗ Long thì lưới chống trộm bằng inox chẳng gây trở ngại gì. Trước đó hắn đã nghĩ ra rất nhiều kế hoạch đột nhập, hắn đã quan sát được hai chỗ hàn nối của lưới chống trộm không mấy kiên cố. Đỗ Long từ từ dùng sức bẻ gập chỗ hàn lưới chống trộm ra, sau đó nắm lấy hai cây cột, dùng sức kéo tạo thành một lỗ hổng lớn.

Đỗ Long hít sâu, hắn chui vào qua khe hở của lưới chống trộm, sau đó lại cẩn thận bẻ cong hai mảng lưới vào như cũ.

Cánh cửa kính đẩy của phòng bếp vẫn luôn không đóng khít, Đỗ Long dễ dàng cạy ra. Dù bị dính rất nhiều dầu mỡ nhưng lại đột nhập vào phòng của hai mỹ nữ thành công.


Bọn Âu Dương Đình vẫn ngủ say, không có bất kỳ dấu hiệu bị kinh động nào, Đỗ Long lấy khăn lau tay, rồi mò mẫm về phía phòng của Âu Dương Đình.

Có lẽ Âu Dương Đình thực sự quá mệt, cô ta chưa hề phát hiện ra Đỗ Long đã lẻn vào. Thời điểm Đỗ Long cạy cửa phòng ngủ bước vào, Âu Dương Đình vẫn đang nằm ngay o..o..., nhưng Phó Hồng Tuyết đã bị giật mình tỉnh giấc.

Phó Hồng Tuyết bị Âu Dương Đình ôm vào lòng, người bị trói chặt bằng dây thừng, cái miệng nhỏ xinh còn bị nhét chặt. Phó Hồng Tuyết thấy có người mò vào, cô nàng sợ tới mức kêu lên ơ ơ, Âu Dương Đình vẫn không có động tĩnh. Tiếp đó Phó Hồng Tuyết nhận ra hình dáng của Đỗ Long, cô nàng vui mừng không kêu lên nữa.

Trong bóng tối Đỗ Long vẫn có thể nhìn thấy sự biến đổi trên khuôn mặt cô nàng, trong lòng thấy được an ủi vô cùng. Hai cô gái này ít nhất hắn cũng thu phục được một người, đối với sát thủ của hội đoàn kết thì thành công này của Đỗ Long là quá lớn.

Đỗ Long ra hiệu đừng lên tiếng, sau đó tiến đến đầu giường, một tay bịt miệng Âu Dương Đình, một tay kia nắm lấy mạch máu sườn cổ cô ta. Ngay sau đó cả người hắn nhào lên giường, dùng đầu gối và sức nặng cơ thể đè Âu Dương Đình xuống.

Âu Dương Đình đột nhiên bừng tỉnh, trong lòng kinh hãi vô cùng, cô ta lập tức cố sức giãy dụa. Nhưng bị Đỗ Long đánh lén bất ngờ, cho dù có là Hạ Hồng Quân cũng chỉ có thể bó tay chịu trói, Âu Dương Đình làm sao có thể trốn thoát?

Âu Dương Đình cảm thấy như có cả ngọn núi đè lên mình, không thể giãy giụa được dù chỉ là một chút. Vì thiếu máu nên cô ta nhanh chóng lâm vào hôn mê, trước khi hôn mê cô ta đã nhận ra Đỗ Long, trong lòng rất cảm thấy bực tức Là hắn... không ngờ hắn vẫn còn sống!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận