Canh Mạnh Bà

Canh Mạnh Bà - Ai Lam

Chén canh số 5

Chín

Editor: Lạc Tiếu - 14/08/2019

Da thịt non mịn của Thanh Hoan làm sao chịu nổi một chút thô bạo, tính tình nàng lại không tốt, trong khoảng thời gian này, Minh Thành Đế sủng Thanh Hoan đến mức chỉ hận không thể đưa cho nàng cả bầu trời. Hiện tại, đột nhiên bị thô lỗ ấn ngã lên bàn, Thanh Hoan không khỏi có chút sinh khí.

Đang muốn làm khó dễ, lại nghe thấy thanh âm hơi khàn khàn của Minh Thành Đế vang lên: "Hôm nay không được uống chén dược kia."

Thanh Hoan sửng sốt. Không uống? Một ngày không uống, hắn không sợ kiếm củi ba năm thiêu một giờ? "Sao có thể, Hoàng Thượng đối xử với thần thiếp tốt như vậy, thần thiếp trăm triệu không thể cô phụ tâm ý của Hoàng Thượng."

Minh Thành Đế nghe xong, trong lòng biết nàng đang hoài nghi mình có phải cố ý nói như vậy hay không, cũng là biểu hiện trung tâm cho mình xem, chứng minh nàng nhất định sẽ uống.

Trong lòng không khỏi cảm thấy dâng lên chua xót, hắn nâng mặt Thanh Hoan, khuôn mặt nhỏ của nàng chỉ lớn hơn bàn tay hắn một chút, đẹp như vậy, làm hắn tâm động như vậy.

Ngẫm lại, nếu có thể có một nữ nhi, cùng một cái khuôn mẫu như nàng khắc ra, vậy cũng thực tốt? Nghĩ đến đây, Minh Thành Đế không khỏi bắt đầu ảo tưởng đến tình hình có một công chúa giống như đúc Thanh Hoan thì sẽ ra sao.

Hậu cung phi tần đông đảo, lại không có người vì hắn sinh hạ một đứa con, một là bởi vì hắn cũng không thật sự muốn có hoàng tử, hai là bởi vì giữa các phi tử có lục đục với nhau. Đoan Tần cùng Hiền phi trước kia đều từng có hài tử, một người chưa kịp sinh ra, thai đã chết trong bụng, người kia sinh được, đáng tiếc đứa bé kia không sống đến một tuổi cũng đã chết.

Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên bức thiết hy vọng có thể cùng Thanh Hoan dựng dục ra hài tử.

Mọi người đều nói nữ nhân vì tình yêu sẽ trở nên mù quáng, kỳ thật nam nhân cũng không khác bao nhiêu. Minh Thành Đế biết Thanh Hoan yêu hắn, lại biết được nàng cam tâm tình nguyện uống canh ""dưỡng sinh"", trong lòng đối với nàng vốn đã có hứng thú nồng đậm, nhiều hơn nữa là áy náy, thực dễ dàng thăng cấp thành trung thành cùng tình yêu.

Thanh Hoan nhìn thấy rõ mỗi cái phản ứng của Minh Thành Đế, nàng biểu hiện yêu hắn như si như cuồng, nhưng nội tâm lại vô cùng bình tĩnh.

Đại khái là bị ý tưởng trong lòng kích thích, Minh Thành Đế một tay cởi bỏ nghê thường trên người Thanh Hoan, cả người đè ép, âm thanh hôn môi tấm tắc vang lên, bàn tay to hướng đào nguyên tìm kiếm, rồi sau đó cắn lỗ tai Thanh Hoan lẩm bẩm nói: "Sinh cho trẫm hài tử đi."

Thanh Hoan cười: "Vậy phải xem Hoàng Thượng có nguyện ý hay không."

Nếu không phải biết nàng đã biết về chuyện canh dưỡng sinh, Minh Thành Đế có lẽ sẽ cho rằng nàng đang làm nũng với mình. Nhưng giờ phút này, nhìn vào đôi mắt của nàng, mỹ lệ thủy nhuận, sâu trong mắt lại mang theo nhàn nhạt trào phúng, trong lòng hắn lộp bộp một chút, vội vàng hôn lấy miệng nhỏ ngọt ngào, nội tâm thầm nghĩ, cũng may hắn kịp thời ăn năn, hiện giờ sửa lại, cũng còn kịp.

Đã tỉnh lược 200 chữ.

Ngày hôm sau, Minh Thành Đế liền ra lệnh, cho Lục Tám Đấu đi dẹp bỏ phương thuốc của canh dưỡng sinh, đổi thành phương thuốc thật sự điều dưỡng thân thể. Kỳ thật, chỉ cần cải biến mấy món dược liệu trong canh là được, đây cũng là vì lúc trước Minh Thành Đế phòng ngừa Trần Khuynh Dung nghi ngờ, mới dùng phương thuốc thong thả như vậy.

Nếu như chỉ xem phương thuốc, thì chén canh kia thật sự là thuốc bổ dưỡng sinh. Hiện giờ Minh Thành Đế vô cùng may mắn, có thể thần không biết quỷ không hay mà bỏ đi phương thuốc hại thân kia, cũng kịp thời không làm sức khỏe Thanh Hoan diễn biến xấu.

Chỉ cần từ bây giờ cẩn thận điều dưỡng, nàng nhất định có thể khôi phục như lúc ban đầu, có thể sinh hoàng tử cho hắn.

Ừm, vừa nghĩ qua, đã thấy cuộc sống về sau vẫn là rất tốt đẹp.

Trải qua chuyện canh dược, Minh Thành Đế đối với tương lai của hắn và Thanh Hoan, chỉ cần tính nhẩm là hoàn toàn có thể quyết định. Theo thời gian hai người ở chung càng ngày càng nhiều, hắn càng cảm thấy mình trước kia thật sự nhìn lầm nữ nhân này rồi, nàng tiến cung đã gần một năm, hắn vậy mà lại bỏ lỡ lâu như vậy!

Mỗi khi nghĩ tới, Minh Thành Đế liền cảm thấy hối hận không ngừng. Hắn chỉ hận mình trước đây không dành nhiều thời gian cùng nàng ở chung lâu hơn một chút, sao còn có chút ý nghĩ tìm nữ nhân khác?

Thanh Hoan ước chừng dùng hơn hai tháng thời gian, cơ hồ là dùng hết thủ đoạn, mặc kệ sử dụng lên người mình hay là với Minh Thành Đế, đều là thập phần dụng tâm, thề muốn nắm giữ hắn hoàn toàn trong lòng bàn tay.

Sự thật chứng minh nàng không có uổng phí tâm tư. Hiện giờ, Minh Thành Đế có thể nói là ngoan ngoãn phục tùng, trung thành với nàng vô cùng, cho nên, hiện tại Thanh Hoan phi thường chờ mong Tây Vực Thánh Nữ đến đây.

Một ngày này, trời trong nắng ấm, sứ thần chư quốc Tây Vực đã đến Trung Nguyên, biểu đạt lòng mình thần phục Thiên Triều, đồng thời, còn dâng lên Thánh Nữ Lăng Miếu thánh khiết mỹ lệ của Thiên Sơn tuyết liên bọn họ cho Hoàng Đế Trung Nguyên.

(Lạc: Thánh Nữ thiếu gì tên hay không đặt đi lấy tên Lăng Miếu =.=")

Nghe nói lúc Lăng Miếu sắp ra đời, toàn bộ không trung có tường mây bao trùm, tử khí đông lai. Sau khi nàng sinh ra, năm nào Tây Vực cũng mưa thuận gió hoà, ngay cả chướng khí trường kỳ tràn ngập thâm cốc cũng không hề cắn nuốt con dân người Hồ nữa.

Tính cách Lăng Miếu Thánh Nữ thiện lương nhu nhược, ngay cả con kiến cũng không đành lòng dẫm chết, nếu không phải Trung Nguyên cùng Tây Vực có từ lâu hiềm khích, Thánh Nữ lại chủ động thỉnh cầu đi Trung Nguyên hòa thân, bọn họ là bất luận như thế nào cũng không muốn dâng Lăng Miếu lên.

Dâng Thánh Nữ, là tôn kính của Tây Vực Vương đối với Hoàng đế Trung Nguyên, cũng biểu đạt tâm ý thần dân Tây Vực muốn an cư lạc nghiệp, biểu hiện cực đại chân thành.

Chúng phi hậu cung đều chờ nhìn Thanh Hoan chê cười. Đại danh của Lăng Miếu bọn họ sớm đã nghe thấy, vốn dĩ đều lo lắng sau khi nàng tiến cung sẽ không có vị trí cho bọn họ.

Nhưng hiện tại, Lăng Miếu còn không chưa tiến cung, các phi tần ở trước mặt Hoàng Thượng cũng đã không địa vị gì, chịu khổ cùng Thục phi thì chi bằng bàng quan, nhìn đóa Mẫu Đơn diễm quan quần phương, cùng Tuyết Liên thoát tục xuất trần tranh xem, rốt cuộc ai mới được sủng ái nhiều hơn?!

Thánh Nữ không thể so với những thiên kiêm quan lại thế gia, đó là đại biểu hai phương hoà bình. Thánh Nữ không chỉ của riêng một quốc gia, hơn mười tiểu quốc Tây Vực đều gọi Lăng Miếu là Thánh Nữ, đủ để thấy địa vị của nàng trong lòng bá tánh!

Mà Thục phi cố tình là người có tính tình ương ngạnh, hai người này quấn lên, nói không chừng các phi tần hậu cung khác còn có thể ngư ông đắc lợi!

Bởi vậy, khi sứ thần Tây Vực đề nghị làm Thánh Nữ hiến vũ, toàn bộ phi tần hậu cung đều có tâm thái xem kịch vui. Ngay cả Hiền phi xưa nay hỉ nộ không hiện sắc cũng không dấu vết nhìn Thanh Hoan một cái, ánh mắt kia rõ ràng đang nói: Qua ngày hôm nay, ta xem ngươi còn kiêu ngạo ra sao!

Hậu cung này không thiếu nhất chính là mỹ nhân, đặc biệt loại mỹ nhân tiên khí phiêu phiêu thuần khiết mà Hoàng Thượng. Chỉ là ở trong hậu cung đã lâu, dù cho người có thuần khiết mấy cũng nhiễm sắc thái khác.

Mà vị Thánh Nữ này, không chỉ có thanh danh vang dội, dung mạo lại càng thoát tục, quả thực như đo ni đóng giày với Minh Thành Đế, là bạn lữ trời sinh phù hợp với hắn từ thân thể đến linh hồn.

Mà Thục phi... Ả này từ đầu đến chân đều không phù hợp với tiêu chuẩn mỹ nữ Hoàng Thượng yêu thích, bất quá chỉ là khối đá kê chân của Thánh Nữ Lăng Miếu mà thôi.

Thánh Nữ tiến cung, Thục phi còn có thể tác oai tác quái ư? Đến lúc đó các nàng nhất định sẽ vỗ tay tỏ ý vui mừng!

Đàn sáo nhạc khởi, tiếng nhạc phong tình của dị tộc làm người ta nhịn không được muốn cùng vũ động tứ chi, hơn mười vũ y mặc trang phục đỏ tươi lắc lư vòng eo quyến rũ, điệu nhảy của các nàng cũng thực độc đáo, lộ ra nửa cái bụng tuyết trắng, đung đưa theo nhạc, phá lệ mê người.

Mà nữ nhân ở giữa một thân bạch y, tuy rằng cũng lộ ra vòng eo cùng cánh tay, lại không có vẻ tuỳ tiện, ngược lại ẩn ẩn có loại cảm giác thánh khiết.

Phía trên khăn che mặt là cặp mắt ngập nước đưa tình, nàng cũng vẽ mắt nhìn rất kỳ lạ, là màu kim sắc cùng hồng nhạt, khóe mắt hơi hếch lên, trong thuần khiết lại có vẻ thập phần dụ hoặc. Nói ngắn gọn, đây là vưu vật giữa vũ mị cùng thanh thuần!

【 Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công sử dụng kỹ năng [Nhất vũ khuynh thành], hiện tại giá trị khuynh tâm Đế vương là 0, giá trị ác cảm phi tần là 30. Hy vọng ký chủ không ngừng cố gắng, sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ [Bắt lấy tâm Đế vương làm tù binh] cùng [Mẫu nghi thiên hạ] 】

Ngay lúc Thanh Hoan đang thưởng thức vũ đạo, bên tai đột nhiên truyền đến một câu như vậy. Nàng ngây ngẩn cả người, không biết đây là giọng nói của ai, cũng không biết đây là xảy ra chuyện gì, trên mặt tức khắc lộ ra thần sắc mờ mịt.

Gương mặt của Trần Khuynh Dung vốn đã cực kỳ mỹ diễm, ngẫu nhiên lộ ra biểu tình như vậy, lại toát ra vẻ thiên chân khác thường. Minh Thành Đế đúng là đang nhìn vũ đạo, cảm thấy chán chết, hắn đối với thứ tà âm gì đó một chút hứng thú cũng không có. Ngay khi nhận thấy giai nhân bên cạnh cả người cứng đờ, hắn lập tức liền đem lực chú ý đặt ở trên người nàng: "Ái phi, làm sao vậy?"

Thanh Hoan nhìn quanh, muốn tìm xem ai đã nói câu nói kia. Mỗi một chữ nàng đều nghe hiểu, nhưng nàng hoàn toàn không rõ ý của những lời này.

Đúng lúc này, thanh âm kia lại vang lên 【 Đinh! Chúc mừng ký chủ mở ra kỹ năng [ Đôi mắt thu thủy], hiện tại giá trị khuynh tâm Đế vương là 0, giá trị ác cảm phi tần là 30. Hệ thống hữu nghị nhắc nhở, kỹ năng [ Đôi mắt thu thủy] sử dụng xong, thời gian làm lạnh là 24 giờ 】

Dư quang khóe mắt nhìn qua đôi mắt có vẻ phá lệ thần thái sáng láng động lòng người kia, Thanh Hoan đặt mục tiêu lên người Lăng Miếu.

【 Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công có được giá trị ác cảm của Thục phi là 5, sủng phi chi lộ, gánh nặng đường xa, ký chủ thỉnh không ngừng cố gắng 】

Khi xuất hiện sự vật không biết, phản ứng đầu tiên của Thanh Hoan không phải khiếp sợ, mà là hưng phấn! Nàng rất muốn biết trên người Lăng Miếu là thứ đồ vật gì, cũng rất muốn trông thấy cái thứ đang nói chuyện kia, muốn biết cái gì gọi là ký chủ, cái gì gọi là kỹ năng... Những thứ này nàng toàn bộ đều muốn biết!

Tuy rằng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ khi nói mấy câu, Thanh Hoan có thể nghe ra, thần bí thanh âm kia là muốn Lăng Miếu bắt được tâm của Minh Thành Đế, hơn nữa trở thành một thế hệ sủng phi. Mà cái gọi là Nhất vũ khuynh thành cùng Đôi mắt thu thủy, đại khái đều là thứ có thể trợ giúp nàng ta?

【 Đinh! Giá trị ác cảm Thục phi trừ 5, hiện tại là 0】

Mà ngay cả yêu thích của nàng cũng có thể thăm dò! Thanh Hoan càng nghĩ càng hưng phấn! Nàng tràn ngập hứng thú nhìn chằm chằm giai nhân vừa nhảy xong một khúc vũ đang đứng trên điện. Bộ dáng của nàng... So với Minh Thành Đế còn giống nam nhân hơn..

Minh Thành Đế mạc danh cảm thấy ánh mắt ái phi có chút mị mị, hắn có điểm không cao hứng, nhìn Thánh Nữ liếc mắt một cái, dùng tay nắm lấy khuôn mặt Thanh Hoan kéo lại, "Nàng nhìn cái gì?"

【 Đinh! Giá trị khuynh tâm Đế vương trừ 5, hiện tại là âm 5, ký chủ thỉnh chú ý, khi giá trị khuynh tâm Đế vương đạt tới âm 100, ký chủ sẽ bị mạt sát 】

Nói cách khác, nếu giá trị ác cảm của Minh Thành Đế đối với Lăng Miếu đạt tới một trăm phần trăm...... Lăng Miếu liền sẽ chết? Có ý tứ, thật là quá có ý tứ! Nhưng nàng không muốn cái gọi là hệ thống kia nhận thấy được tình cảm của mình.

Đang nghĩ ngợi, lại nghe được một tiếng 【 Đinh! Hệ thống nhắc nhở, hệ thống xuất hiện trục trặc, vô pháp đo lường giá trị ác cảm của Thục phi, thỉnh ký chủ tự sờ soạng 】

Thanh Hoan là người cực kỳ thông minh, nàng lập tức nghĩ đến vì sao thế giới này lại xuất hiện chuyện nàng vô pháp khống chế cùng đoán trước.

Bởi vì nàng còn chưa đủ cường đại, cho nên còn không thể tùy tâm sở dục sử dụng Nhân Quả thạch. Những chuyện nàng có khả năng biết được, chỉ do quỷ hồn nói, và vài câu ít hỏi trên Nhân Quả thạch. Đối với chuyện nàng chưa bao giờ kiến thức cùng trải qua, Nhân Quả thạch cũng không sẽ nhắc nhở, cũng sẽ không xuất hiện.

Chỉ vì nàng còn quá mức nhỏ yếu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui