Cảnh Sát Chu Của Tôi FULL


Khuôn mặt anh tuấn cương nghị kề sát trước mặt Trương Quân Dao, mắt đen sâu thẳm nhíu lại, môi mỏng hờ hững trầm thấp nói.

Hôn...hôn thê cái gì chứ?!!

Mắt đẹp trợn to đầy sửng sốt, bao quanh Trương Quân Dao lúc này đều là mùi xạ hương xen lẫn mùi bạc hà đặc trưng trong hơi thở của Chu Thiệu Huy, nó khiến trong lòng cô càng thêm sợ hãi.

"Chu Thiệu Huy, mau bỏ tôi ra!"

Cố gắng tỏ ra bình tĩnh, Trương Quân Dao gằn từng chữ như ra lệnh, cả người giãy giụa chỉ mong thoát khỏi lồng ngực nóng rực của hắn.

"Đứng im cho tôi, nếu không tôi sẽ không ngại hôn em ở chỗ công cộng đâu!"

Bàn tay to nắm vòng eo mảnh khảnh càng thêm chặt, Chu Thiệu Huy nhếch môi cười nhạt, cúi đầu ở bên tai cô thổi khí nói nhỏ.

"Anh bị điên sao? Chỗ này nhiều người lắm đó, anh mà không buông ra tôi sẽ la lên."

Hai tay đặt lên bả vai của hắn đẩy ra, cả người hơi ngả ra sau né tránh hơi thở nồng đậm đầy sự cường thế, tư thế hiện tại của bọn họ sẽ rất dễ khiến người ta chú ý a.

"Vậy thì la lên đi! La lớn lên!"

Ánh mắt Chu Thiệu Huy cực nóng nhìn chằm chằm đôi môi mọng đỏ đang hé mở của cô, hầu kết lăn lộn lên xuống liên tục, chỉ muốn ngay tức khắc ngậm nhấm lấy nó.


"Anh...!"

Cái đồ mặt dày trơ trẽn này, chuyện của cô và hắn chẳng phải đã kết thúc từ bốn năm trước rồi sao? Bây giờ còn tới quấn lấy cô làm gì?!

"Người khi nãy là gì của em?"

Bỏ qua phản kháng của cô, gương mặt Chu Thiệu Huy lạnh như băng, gằn giọng hỏi.

"Chuyện đó...!liên quan gì tới anh chứ? Cảnh sát Chu hình như có vẻ rất rảnh rỗi?"

Trương Quân Dao cười khẩy một tiếng, lãnh đạm đáp lại.

"Mới qua Pháp có bốn năm, chẳng lẽ Trương tiểu thư đã quên mất mình là hoa đã có chủ? Hay là do bản tính dâm đãng lẳng lơ, thích có nhiều đàn ông chơi đùa, cưỡi trên người?! Nhớ kỹ, tôi là chồng sắp cưới của em, việc em cùng tên đàn ông khác ở bên cạnh nhau tôi hoàn toàn có quyền biết rõ!"

Chu Thiệu Huy bị thái độ của cô làm cho tức giận phát điên, bàn tay đặt ở eo cô gắt gao siết chặt như muốn bóp vụn cô gái vô tâm này.

Chồng sắp cưới?!!!

Ba chữ này đâm thẳng vào tim Trương Quân Dao, lòng bàn tay bất giác đổ một lớp mồ hôi lạnh.

"Chu Thiệu Huy, bốn năm trước chúng ta đã chia tay rồi! Tôi không phải hôn thê của anh, mà anh cũng chẳng phải chồng sắp cưới của tôi.

Nếu muốn cưới thì đi mà kiếm Bạch Hiểu Huệ, cô ta vẫn luôn mong muốn có được anh đó!"

Trương Quân Dao cũng không vừa, ngước mặt nhìn hắn, châm chọc thách thức.

"Tôi khi nào đã đồng ý chia tay chứ? Trương Quân Dao, đời này em nhất định phải dây dưa cùng tôi, muốn trốn, cũng không trốn được đâu.

Giờ thì mau dẫn tôi lên nhà em!"

Sắc mặt của hắn cực kỳ âm trầm, trong mắt lại tràn ngập dục vọng, từ trên cao đánh giá cô.

Dám đem hắn đùn đẩy cho người khác, cô gái này chán sống rồi phải không?

"Lên...lên nhà tôi làm gì?"

Trương Quân Dao kinh ngạc trợn to đôi mắt, lắp bắp hỏi.

"Làm việc mà vợ chồng nên làm! Em nợ tôi bốn năm, cho nên từ hôm nay tôi sẽ đòi lại từng thứ từng thứ một! Chẳng phải Trương tiểu thư vẫn luôn muốn chơi đùa cùng đàn ông sao? Vậy để đêm nay tôi thoả mãn em!"


Chu Thiệu Huy tà ác cười, thản nhiên nói ra mấy câu ái muội, trong mắt ẩn chứa sự chiếm hữu cuồng nhiệt nóng bỏng.

"Tên thần kinh này! Mau bỏ tôi ra, anh có quyền gì mà bắt tôi phải làm theo ý anh chứ? Dù có muốn ngủ cùng đàn ông thì người đó cũng không phải anh."

Lời nói mỉa mai coi thường của hắn khiến Trương Quân Dao tức tới run người.

Giày cao gót dưới chân nhấc lên cao, sau đó dùng hết sức giẫm mạnh lên mũi giày của người đàn ông.

Đàn ông thối, đau chết anh đi!

"Trương Quân Dao!"

Thấp giọng gầm tên cô, Chu Thiệu Huy cắn chặt răng kìm nén cơn đau từ mũi chân truyền tới, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, cô gái này muốn đạp gãy chân hắn à?

Nhân lúc Chu Thiệu Huy vì đau đớn mà nới lỏng tay, Trương Quân Dao liền thuận lợi đẩy hắn ra, trong lòng có chút đắc ý, đứng thẳng lưng, ngẩng cao đầu rời đi.

Đáng đời!

Vội vàng đi nhanh vào thang máy bên trong toà nhà, tuy bên ngoài cố tỏ ra bình tĩnh nhưng có trời mới biết bây giờ trong lòng cô đang hoảng loạn như thế nào! Chu Thiệu Huy ở hiện tại so với quá khứ càng làm cho cô sợ hãi, khí chất bức người cùng ánh mắt nhìn cô như mãnh thú đói khát nhìn thấy con mồi, không cho bất luận kẻ nào kháng cự.

Mấy ngón tay run run liên tục nhấn nút mũi tên lên, trong miệng Trương Quân Dao lẩm bẩm nói nhỏ: cửa ơi mau đóng lại, mau đóng lại đi.

Nhìn cửa thang máy đang dần dần hoàn toàn khép lại, đáy lòng cô gái nhỏ vừa chuẩn bị vui mừng thì ngay tức khắc đã bị hình ảnh trước mắt doạ cho kinh hồn đoạt vía.

Ở chính giữa khe hẹp nhỏ của hai cánh cửa thang máy đột ngột xuất hiện một bàn tay to đang cố tình chen vào.


Theo nguyên lý hoạt động của thang máy, khi cửa đang đóng mà có một vật cản chen vào, thì cửa sẽ tự động mở trở ra.

Chu Thiệu Huy vốn không phải người tầm thường.

Ở trong học viện cảnh sát hay khi tham gia khoá huấn luyện đặc biệt trong đội đặc nhiệm thiện chiến Frogman Corps, một trong những khoá huấn luyện gắt gao nhất trên thế giới, hắn đều xuất sắc đoạt thứ hạng cao nhất.

Thành ra chỉ cần việc hắn muốn, thì con mồi khó mà thoát được, huống hồ đối tượng lần này chỉ là một con mèo nhỏ!

"Anh...anh..."

Trương Quân Dao mặt không còn giọt máu, tim đập rối loạn, lời muốn nói đều nghẹn trong cổ họng.

"Tôi đã nói rồi, đời này em không trốn được tôi mãi đâu! Tốt nhất nên biết điều, ngoan ngoãn một chút, đêm nay may ra tôi sẽ cho em trải qua cảm giác nhẹ nhàng sảng khoái.

Còn không, chậc...chậc...khuôn mặt xinh đẹp này, cơ thể dâm đãng này, tôi sẽ chơi cho tới khi nào hỏng mới thôi."

Trong thang máy rộng lớn chỉ có hai người, thân thể cường tráng của Chu Thiệu Huy đang ép Trương Quân Dao vào một góc, bàn tay to chế trụ lấy cằm cô nâng lên, con ngươi đen kịt nheo lại đầy nguy hiểm.

Vừa dứt lời, đầu liền cúi thấp xuống chuẩn xác ngậm lấy đôi môi đang hé mở của cô, hung hăng liếm mút, gặm cắn.

Dao Dao, chuyện của tôi và em, đêm nay mới chính thức bắt đầu....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận