Cảnh Sát Chu Của Tôi FULL


"Anh Duệ Đường, cảm ơn anh nhiều nhé! Hôm nay anh bận rộn như vậy mà còn làm phiền anh đưa em về."

Trương Quân Dao ngồi ở ghế lái phụ quay qua mỉm cười nhìn Sở Duệ Đường, vẻ mặt cùng giọng điệu mang theo tia áy náy.

"Sao lại làm phiền, anh còn cảm thấy rất vinh dự là đằng khác.

Để em đi về một mình anh không yên tâm.

Phải rồi cho anh hỏi thăm tình hình của Doãn Đông nhé! Mong là cậu bé bị thương không nặng lắm."

Doãn Đông chính là con trai riêng của Trương Tử Sâm và Bạch Tuệ Nghi, năm nay đã mười hai tuổi.

Khi nãy bữa tiệc đang diễn ra được một nửa thì Trương Tử Sâm bỗng nhận được điện thoại có người báo là con trai ông trên đường đi học về thì bị một chiếc xe đâm phải, hiện giờ đang ở trong phòng cấp cứu của bệnh viện.

Nghe tới đó, mặt Trương Tử Sâm trắng bệch không còn giọt máu, sau đó vội vàng đi tìm Sở Tiêu Quang cáo lỗi đi về trước, tuy nhiên trước khi rời đi, ông vẫn không quên hạ lệnh, căn dặn cô ở lại phải cố gắng lấy lòng, để lại ấn tượng thật tốt với thị trưởng Sở và con trai của thị trưởng.

Đúng là một người cha tốt a!


"Em nhất định sẽ chuyển lời, cũng trễ rồi anh mau về nghỉ ngơi đi.

Tối nay thật sự cảm ơn anh rất nhiều."

Nụ cười của mỹ nhân giống như cảnh đẹp của nhân gian, huống chi đây lại là cô gái mà mình đã thầm thích từ thời niên thiếu, Sở Duệ Đường trong lòng vui như nở hoa, lấy can đảm đề nghị:

"Câu cảm ơn em đã nói nhiều lắm rồi đó, nếu vậy thì mời anh một bữa cơm thay lời cảm ơn đi."

"Chuyện nhỏ! Khi nào anh rảnh, chỉ cần nói em một tiếng, cho dù bận rộn thế nào em cũng sẽ dẹp hết mọi chuyện để đi cùng anh."

Trương Quân Dao có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh liền hào sảng tươi cười đáp ứng.

"Vậy thành giao nhé! Không cho em nuốt lời."

"Ai nuốt lời sẽ là cún con!"

Lời Trương Quân Dao vừa nói xong, cả hai liền đồng thời bật cười đầy vui vẻ sảng khoái...

-----

Quẹt thẻ, đẩy cửa bước vào nhà, Trương Quân Dao có chút mệt mỏi cúi người cởi bỏ đôi giày cao gót rồi đá chúng sang một bên.

Tối nay phải đứng mấy tiếng đồng hồ liên tục, hai chân cô bây giờ đã cứng đơ, bắp chân nhức mỏi như bị chuột rút.

Cả người uể oải chuẩn bị đi về phòng ngủ để tắm rửa thì bỗng giật mình hoảng sợ, bước chân khựng lại khi thấy bóng dáng to lớn của một người đàn ông đang ngồi ở ghế sô pha giữa phòng khách.

Do trong phòng không mở đèn, ánh sáng từ chỗ cửa ra vào và ánh trăng ban đêm từ bên ngoài le lói hắt vào khiến dáng vẻ của hắn càng trở nên âm trầm đáng sợ.

"Trương tiểu thư có vẻ rất thích đi câu dẫn đàn ông?! Mỗi ngày một người...dâm đãng lẳng lơ, thích đàn ông 'chơi' tới vậy sao?"


Chu Thiệu Huy đứng dậy, từng bước chậm rãi từ trong bóng tối tiến lại chỗ Trương Quân Dao đang đứng sững sỡ, ánh mắt lạnh lẽo bao trùm lên người cô, giống như đao kiếm sắc nhọn, khiến người ta không rét mà run.

"Anh...vào đây bằng cách nào?"

Mắt đẹp trợn to ngước nhìn hắn, dáng vẻ này của hắn làm cô bất an, theo phản xạ mà lùi về sau mấy bước, tới khi chạm phải bức tường phía sau thì mới dừng lại, thanh âm run run, không được tự nhiên hỏi.

"Sợ?! Yên tâm, tôi yêu thương em còn không hết, sao nỡ làm gì em chứ! Huống chi...khuôn mặt cùng cơ thể xinh đẹp này đem lại cho tôi nhiều khoái hoạt sung sướng như vậy, tôi còn 'chơi' chưa đủ đâu!"

Cánh tay nổi đầy gân xanh chống lên tường, cơ thể cao lớn vững chãi như núi đá đem cả người Trương Quân Dao bao quanh, hơi thở nóng rực áp sát bên tai cô, cười trào phúng.

Chiều nay tan tầm, từ cục cảnh sát trở về, trong lòng hắn vẫn luôn lo lắng vì buổi sáng lúc hai người quan hệ, cô gái nhỏ vẫn luôn nhíu mày nức nở kêu đau.

Khi đó hắn đang tinh trùng lên não, nhiệt huyết phun trào nên đã bỏ qua lời cô nói,
cứ thế miệt mài mãnh liệt đâm vào rút ra.

Tới khi bắn xong, lúc giúp Trương Quân Dao lau dọn dâm dịch mà hai người tiết ra, hắn mới phát hiện nơi đó của cô sưng tấy, đỏ bừng như muốn rỉ máu, hai mép cánh hoa hình như còn có vết xước nhỏ do lông mao đen cứng của hắn ma sát tạo thành.

Lúc đấy hắn đã tự thầm mắng chửi bản thân háo sắc đáng chết, chỉ vì sảng khoái nhất thời mà khiến cô bị tổn thương.

Sau khi rời đi, dẹp qua ngại ngùng, hắn lập tức gọi điện cho một người bạn làm bác sĩ, hỏi về tình hình cũng như loại thuốc giúp mau chóng hồi phục vết thương nơi 'cô bé' của phụ nữ.

Thế mà khi cầm bịch thuốc mau chóng chạy tới căn hộ của cô, chào đón hắn lại là khoảng không gian im lắng vắng lặng.


Trong đầu thầm nghĩ có lẽ cô đi ra ngoài có việc, một lát chắc sẽ về.

Trong khi chờ, hắn đi tham quan một vòng căn hộ nơi cô sống.

Mở tủ lạnh, chỉ thấy mấy chai nước suối, mấy lon bia, mấy quả trứng gà cùng mấy quả cà chua đã nhăn nhúm vỏ.

Tủ đồ ở ngăn bếp cũng nghèo nàn không kém, chỉ có mấy hộp mì ăn liền nằm lăn lóc trong góc.

Cô gái này, vô tâm đã đành, lại còn không biết tự chăm sóc cho bản thân.

Xem quanh một hồi, hắn liền quyết định xuống siêu thị gần đó mua chút đồ lấp đầy khoảng trống cho cái tủ lạnh đáng thương.

Như nàng dâu mới về nhà chồng, Chu Thiệu Huy mua đầy một xe đồ, tính tiền xong hớn hở ôm thành quả cả buổi tối về nhà, vậy mà ngay chỗ khúc cua đi vào cửa chính chung cư, hắn lại chứng kiến một màn chia tay đầy bịn rịn như cặp đôi đang yêu nhau thắm thiết của Trương Quân Dao và một người đàn ông trông rất anh tuấn nho nhã.

Bàn tay siết chặt lấy túi đồ, trong lòng cố gắng đè nén phẫn nộ như núi lửa phun trào, cảm giác giống như phát hiện vợ của mình đi ngoại tình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận