Dật Hy thở dốc rồi từ từ điều chỉnh hơi thở của mình, hắn hơi khàn giọng quay đầu chỗ khác nói với Thừa Phong.
- Vừa lòng cậu rồi chứ??
– Ừh – anh mỉm cười.
– Mau đưa lại mấy hình đây.
– Tôi chưa nói kết thúc mà, anh không cần gấp gáp thế đâu.
– Cậu…..muốn cái gì nữa – hắn cố nhịn, nếu không phải danh dự, tôn nghiêm của một cảnh sát, thì hắn còn lâu mới chịu khuất phục thế này.
– Nắm của anh và của tôi cọ sát.
– Cái gì…..- hắn nhìn Thừa Phong đầy căm phẫn, rồi cắn môi nhìn xuống.
Dật Hy nhìn nụ cười nửa miệng nham hiểm của Thừa Phong, không hiểu sao cảm thấy nếu hắn chống đối hậu quả có khi còn kinh khủng hơn bây giờ . Nhịn nhục a, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, hắn thầm nghĩ.
Tay hơi run run mở dây nịch và kéo khóa quần của cậu xuống, tuy có mấy giây nhưng với Dật Hy như cả thế kỉ. Hắn là đàn ông 30, thế nhưng giờ phút này đang làm chuyện đồi bại không thể tưởng được, có nằm mơ hắn cũng không nghĩ đến chuyện này.
Thừa Phong thì dáng vẻ ung dung, anh kéo hai dây đeo của Dật Hy xuống mở vài cái nút áo.
Dật Hy dừng lại động tác, hơi ngã người ra phía sau tránh bàn tay đang không yên phận của Thừa Phong.
- Tiếp tục đi – anh ra lệnh đồng thời nắm lấy một bên dây đeo kéo hắn sáp lại gần.
Dật Hy không còn con đường nào khác , đành tiếp tục ‘nhiệm vụ’ của mình.
Hắn lấy vật thô to của Thừa Phong ra, sau đó hơi cúi người nắm cả của mình, hai tay nắm hai cự vật ép sát vào nhau, bắt đầu luận động. Mọi hành động đó đều diễn ra dưới lớp váy của Dật Hy, chỉ có thể thấy lớp váy mỏng nhấp nhô theo động tác bên dưới. Điều này là do hắn cố tình phủ váy lên che đi, hắn không muốn ai thấy hành động thô bỉ này của hắn, hai mắt hắn cũng đều nhắm chặt lại.
Thừa Phong cũng không rảnh tay, sau khi mấy nút áo được tháo ra, để lộ tấm ngực màu bánh mật cùng hai điểm đỏ lấp ló bên dưới lớp áo trắng. Một tay anh đặt sau lưng Dật Hy ngăn không cho hắn ngã người tránh né, một tay luồn vào trong váy tìm tòi cái cặp mông tròn đầy đặn.
Dật Hy khẽ rùng mình hơi vặn vẹo thân mình muốn né tránh, Thừa Phong thấy vậy liền ép lưng hắn về phía trước , ngực hắn áp sát gần mặt anh.
Anh hơi nghiên đầu liếm một bên ngực của hắn, lúc này hắn dừng hẳn động tác dưới váy , nhưng cũng không buông hai cự vật kia ra, hắn hơi cong lưng xuống.
Thừa Phong thuận thế liếm lên cổ hắn, rồi tới xương quai xanh, hơi thở nóng hổi phả vào lỗ tai hắn, nói:
- Không muốn mọi người chú ý thì mau lên một chút, hay anh muốn kéo dài thời gian – vừa nói tay kia luồn vào trong quần của hắn.
– …ưm….- hắn bực bội nhăn mày, lại bắt đầu làm việc.
Thừa Phong khẽ cười, một ngón tay tiến vào nơi đang khép chặt kia, bên trong nội bích nóng bỏng , xoay ngón tay bắt đầu thăm dò, khơi màu khoái cảm của Dật Hy.
Không chỉ có bên dưới bị đùa giỡn, cả đầu nhũ của hắn cũng bị cắn, mút đến sưng đỏ.
Mọi chỗ nhạy cảm cùng một lúc bị khơi mào, nếu nói hắn không có cảm giác thì đúng là gạt người.
Dục vọng lan ra khắp toàn thân, hơi thở bắt đầu nặng nề, khuôn mặt đỏ bừng, nhưng được ánh đèn nhấp nháy nhiều màu che đi.
Thừa Phong tăng thêm một ngón tay, ra vào mạnh mẽ và điều khiển các ngón tay không ngừng quấy phá bên trong Dật Hy.
Không biết vì do dục vọng điều khiển hay do muốn sự việc này nhanh chóng kết thúc, nên hắn sáp hai cự vật nhanh tay hơn, khoái cảm dâng trào, khiến cả hai cùng lên đến đỉnh.
Dật Hy khẽ rên một tiếng thẳng người cùng Thừa Phong bắn ra.
Tinh dịch nóng bỏng vương đầy trong váy Dật Hy, nhớt nháp cả đùi trong của hắn, hắn vô lực dựa vào ngực Thừa Phong.
Thừa Phong quần áo vẫn chỉnh tề, chỉ có Dật Hy quần áo sộc xệch, nhìn tới cũng biết hai người có gì mờ ám, nhưng đối với quán bar gay thì chuyện này rất ư là bình thường.
Chưa kịp định thần hắn cảm thấy cả người bị nhấc bổng lên
Thừa Phong vác hắn trên vai, bước ra khỏi căn phòng , để lại lão đại úy vẫn đang chơi đùa cùng mấy người đẹp.
Dật Hy nắm chặt lưng áo vét Thừa Phong sợ mình rơi xuống, hai chân vừa bắn hai lần hiện giờ không còn sức phản kháng, hành động của anh khiến lòng hắn có phần hoảng sợ.
Hai người vào căn phòng hạng sang cuối dãy, vừa đóng cửa Thừa Phong bước tới mạnh mẽ quăng Dật Hy lên gường.