Nhìn bóng chiếc xe chạy xa anh khẽ nhếch mép, xoay vào trong
Dù thế nào anh cũng không để người khác lấn át mình, kẻ khác chờ anh sa bẫy anh càng khiến chúng cho phải chờ đợi.
Chờ đến khi chúng lọt vào cái hố anh đào sẵn cho chúng .
Không kẻ nào được quyền cản đường anh, không kẻ nào được phép lấy địa vị anh đang có .
Sau cuộc hợp gia đình chán ngắn, nhạt nhẽo . Thừa Hoành trở lại quán bar, vừa hay hôm nay có đợt tuyển nhân viên mới. Cậu có thể ‘ thử ’ trước xem mùi vị thế nào.
Thừa Hoành ngồi vắt chéo chân, hai tay đặt hai bên thành ghế, nhìn một lượt nam thanh nữ tú đứng trước mặt.
Nhìn là biết đủ mọi thành phần, ỏng ẹo, ngây thơ, trong sáng gì gì đó… Đối với Thừa Hoành cậu không quan tâm bọn họ là giả tạo hay chân thật. Cậu chỉ cần một kẻ hầu gường, một kẻ để cậu phát tiết hay chơi những trò kích thích tình dục .
Nhìn tới nhìn lui, dù có kẻ đủ điều kiện, nhưng cậu lại không có hứng thú.
Đã không hứng thú thì nhìn mãi cũng thế thôi. Cậu đang nghĩ không biết bản thân mình muốn cái gì.
Một cơ thể săn chắc, dẻo dai, một mái tóc mềm thoảng thoảng mùi nắng, đôi chân thẳng tắp, đôi môi khiến người mê đắm cùng một làn da bánh mật…..của một nam nhân, một đại thúc?
Nghĩ đến đấy cậu hơi ngẩn người, rồi mỉm cười sáng lạng – Dật Hy?
Thừa Hoành nhớ trong đầu, được rồi hiếm khi có người làm cậu nhớ tên lâu đến vậy, cậu cũng không ngán trò chơi trốn tìm, dù gì cũng đang rất chán
- Đem video quay hình ảnh nửa tháng trước ra đây – cậu nói với quản lí
- Dạ, có ngay
***
Dật Hy đang uống nước bỗng hắt xì liên tục.
Không phải vận xấu lại sắp xảy ra đấy chứ !
Hắn lắc đầu xua tan ý nghĩ tự mình dọa mình. Người bây giờ gặp vận xấu không phải hắn mà là tên đại úy kia.
Mấy ngày qua hắn theo dõi ông già đó, thu hoạch chẳng có gì đáng nói, ông ta chỉ chui vào quán bar gay tới sáng rồi mò về. Nhưng cũng không phải không thu hoạch được gì, hắn chụp được cảnh ông ta nhận tiền hối lộ của người khác, còn vụ chuyến hàng gì đó hắn không thấy ông ta nhắc tới.
Có thể ông ta có con đường khác, người tính không bằng trời tính, làm việc xấu không tránh khỏi ngồi tù, Dật Hy nghĩ thế.
Với lại may mắn hắn có người bạn làm chức dưới quyền ông ta nên hắn chủ động giả vờ hỏi han khiến bạn hắn nghi ngờ điều tra thêm, mọi việc từ đầu tới cuối đều suôn sẻ xem ra ông ta cũng sắp bái bai chức đại úy rồi.
Hắn uống nước mà đứng hết nửa ngày, còn cười thầm đến nham nhở khiến lão cha hắn thấy mà vô cùng chướng mắt, ông đánh vào đầu hắn.
- Lão già ông làm cái gì vậy ? – hắn xoa đầu giận dữ nhìn cha mình
- Mày dở hơi hả? Khi không đứng cười một mình
- Liên quan gì tới ông, đi ngủ sớm đi.
- Mày tìm được con dâu hả – ông hớn hở
- Con dâu cái gì, chưa có, bộ cười một mình là có sao
- Chứ mày định đợi tới bao giờ, không thì tìm ai để làm một người đàn ông đích thực đi.
- Ông ngớ ngẩn sao? Tôi không là đàn ông chứ là gì?
- Ừ là đàn ông…..một nửa thôi, haiz, tuổi này còn là xử nam thật mất mặt. Năm đó tao 18 tuổi đã chinh phục được biết bao nhiêu cô, sao mày không giống tao tý nào cả.
- Lão già, biến đi ngủ đi thật phiền phức, nói cho ông biết tôi không còn là xử nam nữa, hừ – hắn ngồi phịch xuống ghế salon
Lão cha hắn cũng đi lại ngồi xuống.
- …..nghe nói mày điều tra đại úy? – giọng điệu ông nghiêm túc
- ……phải
- Mày làm gì cha không cấm, nhưng phải cẩn thận, đụng vào cấp trên là phiền lắm
- Tôi biết rồi….’
- Haizz….thằng xử nam mau nấu cơm, tao đói – ông đùa giỡn
- Lão già khốn
***
Trải qua một đêm yên bình không lo âu, không mộng mị .
Sóng yên biển lặng chỉ là trạng thái trước mắt, phía sau cơn bão ngầm đang nhằm vào hắn