“Ba, con có thể đi vào trong hay không?" Nhan Thiến cao giọng hỏi.
Thư phòng yên tĩnh một lúc, sau đó "cạch" một tiếng, cửa được mở ra từ bên trong.
Nhan Tê Trì đứng bên cạnh cửa.
với vẻ mặt bình tĩnh, từ trên cao nhìn xuống, hỏi cô:“Sao vậy?”Nhan Thiến lo lắng nuốt nước bọt, trả lời:"Con muốn mượn bút và mực của ba một lúc để viết chữ.
”Nhan Tê Trì không có lập tức đồng ý, mà đứng yên tại chỗ, an tĩnh nhìn cô, trong ánh mắt sâu thẳm kia thực chất là hỏi cô đang có ý gì?Nhan Thiến bị nhìn đến mức không dám ngẩng đầu lên, một lúc lâu sau, cô mới thấy người đàn ông lùi lại một bước, nói: "Vào đi.
"Nhan Thiến âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng lướt qua người ba ba đi vào.
Nhan Tê Trì đứng sau lưng cô đóng cánh cửa phòng lại.
“Cạch” một tiếng, cửa bị khoá trái từ bên trong.
Nghe tiếng cửa phòng bị khóa, dây thần kinh của Nhan Thiến lập tức trở nên căng thẳng, tim cũng đập nhanh hơn, thình thịch thình thịch.
“Đồ ở ngăn tủ bên kia, con tự đến lấy đi.
”Nhan Tê Trì nói rồi quay trở lại chiếc ghế sô pha đơn, nơi mà ông vừa đọc tài liệu.
“Vâng.
"Nhan Thiến hít một hơi thật sâu và di chuyển nhẹ nhàng nhất có thể, sau khi lấy bút, mực, giấy và nghiên mực ra, cô đi đến bồn rửa tay kế bên để lấy nước sạch và bắt đầu mài mực.
Thư pháp của cô là do ông nội dạy, từ khi còn nhỏ đã luyện tập, nét chữ của cô cũng không tệ lắm.
Nghe ông nội nói, chữ của ba ba viết còn đẹp hơn, có phong thái của riêng bản thân ông, nhưng mà Nhan Thiến chưa bao giờ nhìn thấy ba ba cô viết chữ.
Không biết từ lúc nào, Nhan Tê Trì đã đi đến phía sau lưng cô, kiên nhẫn nhìn cô mài mực, hỏi:"Con muốn viết chữ gì?"Thanh âm của ba ba quá gần, khiến Nhan Thiến đột nhiên bị dọa nhảy dựng lên, tay run lên, thỏi mực liền rơi xuống nghiên mực.
Cơ thể người đàn ông sát lại gần cô thêm một chút, bàn tay từ phía sau vươn ra cầm lấy thỏi mực, chậm rãi mài.
Tư thế như vậy, giống như là đang ôm Nhan Thiến vào trong ngực, làm cho cô nhịn không được mà mặt đỏ tim đập nhanh hơn.
Ngón tay thon dài trắng nõn của người đàn ông cầm lấy thỏi mực Huy Châu thượng hạng, chậm rãi mài, động tác này toát ra một cảm giác cấm dục lạnh lùng và cao quý.
Nhan Thiến rũ mắt nhìn, sự nóng bừng trên má không cách nào biến mất.
Bọn họ dựa vào nhau quá gần, gần đến mức hơi thở của cô tràn ngập mùi bạc hà nhàn nhạt trên người của người đàn ông, vạt áo sau lưng cọ vào nhau, như thể hai người không phải cha con, mà là một đôi tình nhân thân mật vô cùng khấn khít.
“Có thể viết được rồi.
” Nhan Tê Trì nhìn vành tai đỏ lên của cô, ánh mắt tối sầm lại, dục vọng nồng đậm bên trong đang quay cuồng, ông hỏi:“Viết thể chữ gì nào?”“Lệ! Lệ Thư.
” Nhan Thiến có chút lắp bắp, bình thường cô nói chuyện rất lưu loát, nhưng chỉ cần căng thẳng cô liền trở nên lắp bắp.
“Viết cho ba xem thử một chút.
”Nhan Tê Trì dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói chuyện, giống như đang trêu chọc một con mèo con nhút nhát.
Nhan Thiến vuốt phẳng tờ giấy Tuyên Thành trên bàn, dùng thước chặn giấy đặt ở phía trên, cầm bút lông chấm mực, sau đó cúi người đặt bút.
Nhưng mà, bởi vì hai người tựa vào quá gần, cô mới vừa khom lưng, liền giật mình cảm thấy mông của mình chạm vào hông của ba, quần lọt khe chữ T vừa vặn cọ vào dương vật hơi nhô lên của ông.
.