Khúc Dật Chu cũng không khá hơn cô.
Huyệt nhỏ của cô vừa ướt vừa nóng, anh cũng đã xuất vài lần.
Có thể nói bây giờ anh đang ở trạng thái thích hợp nhất để tận hưởng cảm giác sung sướng trong động nhỏ đang cao trào, không phải đầu hàng nhanh chóng giống như lần đầu tiên chạm vào cô.
Người phụ nữ trong ngực anh vẫn còn đang cọ xát, hiển nhiên vẫn đang chìm đắm trong dục vọng.
Anh vẫn đang suy nghĩ về việc cô vẫn chưa phun ra mặc cho cô cao trào hết lần này đến lần khác, trong lòng anh vẫn có chút ủ rũ, muốn dùng tất cả cảnh tượng mà anh đã từng tưởng tượng áp dụng hết lên trên người cô, để xem cô có bị anh chơi đến mức phun nước không?
Anh cắn vành tai Hải Uyển Uyển, dùng bàn tay to vỗ nhẹ vào mông cô: "Đổi tư thế đi!"
Hải Uyển Uyển bị anh ôm lấy eo bế lên, sau đó bị anh đè xuống, cúi người chống đỡ trên bàn, bộ ngực rũ xuống của cô bị anh cầm trong tay.
Chơi dọc theo lưng, vòng eo thon thả, trượt xuống vuốt ve đến bờ mông.
Cô hạ thấp lưng xuống để lộ cặp mông đẫy đà trước mắt anh, như một trái đào béo mềm, hai đùi không dán sát vào nhau, dưới mông lộ ra huyệt nhỏ non nớt như vỏ sò.
Khúc Dật Chi nóng mắt, anh cầm lấy gậy thịt của mình, đâm vào từ phía sau.
"A..." Hải Uyển Uyển hét lên.
Đâm vào từ phía sau quá mức kích thích!
Cây gậy đang hếch lên đâm vào trong động nhỏ của cô, ở tư thế này, huyệt nhỏ được thả lỏng, khít chặt, gậy thịt lấp đầy hoàn toàn, vách thịt bên trong ép chặt lấy thân gậy từ mọi hướng.
Chỉ cần anh vừa chuyển động, mị thịt non mềm bên trong trước sau đưa đẩy, Hải Uyển Uyển liên tục hét lớn.
"Chậm...!Chậm lại..."
Nghe vậy, anh chậm lại một chút, đưa đẩy nhẹ nhàng.
Bàn tay nhéo nhéo vú của cô tăng thêm sức lực, núm vú đỏ bị anh nắn bóp, ngược lại khiến cho lỗ nhỏ cành chặt chẽ hơn.
Anh hôn lại cô: "Như vậy được không?"
Hải Uyển Uyển ngoài miệng nói anh chậm thôi, nhưng mà kiểu đưa đẩy này gãi không đúng chỗ ngứa, hoàn toàn không làm cô thỏa mãn.
Hơn nữa, cô uống nhiều nước như vậy, cũng bắt đầu phát huy tác dụng.
Bụng dưới dần dần trướng lên, nhưng anh dường như cố ý tra tấn cô, chậm rãi ra vào, cố tình không va chạm dữ dội như trước.
Cô dựa mông dán chặt vào người anh.
Khúc Dật Chi đã nhận ra suy nghĩ của cô, anh đưa tay từ trên vú xuống véo véo eo cô: "Muốn nhanh hơn phải không?"
Hải Uyển Uyển cắn môi, dùng mông đi tìm dương vật của anh, giọng nói trầm đến mức cực điểm, nhưng anh vẫn có thể nghe thấy: "Anh...!Cho em đi..."
Đối với Khúc Dật Chi, chỉ cần có một câu này thôi cũng đủ rồi.
Anh không còn keo kiệt thể lực nữa, dập mạnh như muốn nhúng vào trong cơ thể cô, mỗi lần đều đυ.ng đến chỗ sâu nhất, Hải Uyển Uyển suýt chút nữa thì bị đâm ngã.
Cảm giác không tự chủ được lại ập đến.
Cô nắm lấy tay Khúc Dật Chi, đặt lên bụng dưới của mình, giống như lúc nhờ anh đưa cô đi tiểu vậy.
Khúc Dật Chi ngầm hiểu.
Anh dùng lòng bàn tay to đè lên huyệt nhỏ nhắn của cô, gậy thịt không ngừng đâm vào, bàn tay ấn mạnh vào bụng dưới: "Thả lỏng đi, đừng siết chặt như vậy."
Huyệt nhỏ mẫn cảm làm sao có thể chịu được va chạm mãnh liệt như vậy, cộng thêm việc cô uống quá nhiều nước, cảm giác đi tiểu mất khống chế chế truyền đến, cảm giác trông rỗng trong huyệt nhỏ càng lúc càng mạnh,.
"Em không thể làm được nữa..." Kích thích mãnh liệt cùng với sự xấu hổ sắp mất kiểm soát khiến Hải Uyển Uyển khóc thành tiếng.
Khúc Dật Chi phớt lờ cô, thay vào đó, đâm vào động nhỏ ngày càng dữ dội hơn.
Một trận co rút, Hải Uyển Uyển không thể kiểm soát được bản thân mình, dần trở nên không tự chủ được.
Một lượng lớn nước từ trong lỗ nhỏ chảy ra nhưng lại bị anh cố tình chặn lại khiến bụng dưới của cô căng phồng.
"A...!Anh đi ra ngoài...!Anh đi ra ngoài đi." Cô dùng tay đẩy anh ra, nhưng anh càng không dừng lại.
Anh vẫn còn cứng như vậy, bây giờ lại bị nước ấm trong hoa huyệt kích thích khiến anh không muốn dừng lại chút nào.
Mỗi lần ra vào đều kéo theo một ít dâm dịch, trong không khí chỉ có tiếng thở hổn hển của hai người.
Hải Uyển Uyển sao chịu nổi kích thích như vậy, cô vừa lùi người lại, vừa khóc nhưng bị Khúc Dật Chi hết lần này đến lần khác kéo lại, đâm vào càng sâu.
Sau khi phun nước lần đầu tiên, lần thứ hai, thứ ba dễ dàng hơn rất nhiều.
Khúc Dật Chi còn chưa bắn, Hải Uyển Uyển đã bắn hai lần.
Ngay khi cơ thể cô co thắt dữ dội trong lúc cao trào, Khúc Dật Chi mạnh mẽ ra vào trong cơ thể cô thêm hàng trăm lần, cuối cùng anh buông cô ra, rút gậy thịt ra ngoài động nhỏ.
Dâm dịch ào ạt chảy ra từ cơ thể Hải Uyển Uyển, như một dòng suốt nhỏ uốn lượn ở dưới chân.
Đây là lần thứ hai cô đi tiểu trước mặt anh, Hải Uyển Uyển muốn chết.
Khúc Dật Chi vẫn còn đang cứng, cười khẽ: "Còn muốn nữa không?"
Cô chưa kịp nói gì thì anh đã ôm cô xoay người, dang rộng hai đùi cô dựa vào tường.
Cô không còn chút sức lực nào, giống như người rối bị anh giữ chặt vào tường, điên cuồng đâm vào huyệt nhỏ.
Hải Uyển Uyển cảm thấy phần dưới của mình tê dại, không cảm giác được đau đớn cũng không cảm giác được khoái cảm.
Cho đến khi cô nghe thấy tiếng thở của anh ngày càng nhanh hơn, ngay khi cô chuẩn bị lên tiếng thì anh đã rút gậy thịt của mình ra, đặt lên trên bụng dưới của cô.
Khúc Dật Chi hôn lên cổ cô, dựa vào trên người cô thở hổn hển, thân dưới vẫn còn đang co giật, tϊnh dϊch͙ nóng hổi phun lên bụng dưới của cô.
Anh không bắn vào trong.
Hải Uyển Uyển thở phào nhẹ nhõm, ngoại trừ run rẩy thì không thể cử động được nữa.
Thật lâu sau, cô cảm thấy mình bị đặt ở trên bàn thí nghiệm, thân dưới bị nước mát nhẹ nhàng lau.
Cô cố gắng hết sức muốn mở mắt ra xem nhưng không cưỡng lại được cơn mệt nên đã ngủ thϊếp đi.
Khúc Dật Chi gọi xe, xe chạy thẳng đến lối vào phòng thí nghiệm.
Anh nhanh chóng ôm cô gái lên xe, nói với tài xế: "Đi đến khách sạn đi."