"Muốn anh chơi em vậy à?"
Khúc Dật Chi rút tay ra, nhìn người phụ nữ trong tay mình đang thở hổn hển dữ dội vì cao trào.
Anh kéo thẳng người cô, quỳ xuống giữa hai chân cô, dùng hai tay ôm đầu gối cô rồi từ từ đẩy đầu gối cô lên, bắp đùi mạnh mẽ của anh áp vào đùi cô để tách hai chân cô ra.
Hải Uyển Uyển bị anh đẩy đến mức cả người gần như sắp lật ngửa, miệng huyệt mở to, còn có chút ửng đỏ, nhưng có lẽ do tác dụng của thuốc nên không còn sưng đỏ như trước, dâm ɖịch vẫn chảy ra từ hang động.
Khúc Dật Chi đẩy về phía trước, cầm cây gậy thịt đã chờ không nổi, trực tiếp cọ vào miệng huyệt: "Muốn cái này phải không?"
Hải Uyển Uyển nhát gan!
Bị đặt trong tư thế đáng xấu hổ như vậy, dương vật rõ ràng đã chọc vào miệng huyệt, còn hỏi có muốn gậy thịt của anh không.
Vừa rồi cô dám cầm cây gậy của anh, nhưng bây giờ nhìn cô còn không dám nhìn.
Cô giả làm đà điểu lấy tay che mắt mình.
Lắc đầu.
"Không muốn?"
Khúc Dật Chi lùi lại một chút.
Cô gái nhút nhát quả nhiên buông cánh tay ra, kéo anh lại: "Muốn mà."
Nói xong ngay lập tức quay mặt đi chỗ khác.
Đúng là vừa bất đồng vừa dễ thương.
Khúc Dật Chi cố tình chọc ghẹo cô, lại đưa cây gậy của mình lên, cọ xát mạnh từ âm đế đến khe huyệt, nhưng anh không đi vào.
"Anh muốn gì?"
Hải Uyển Uyển khó chịu.
Cô dùng tay nâng phần trên của mình lên, trừng mắt nhìn anh.
Khúc Dật Chi không hiểu sao rất muốn cười.
Vẻ mặt cô tức giận, nhưng lại không biết toàn thân mình tỏa ra khiêu gợi.
Lúc này đây, cô giống như một con sư tử cái cầu hoan không thànhz, trong lòng tràn đầy tức giận muốn khıêυ ҡhích sư tử đực, xử ngay tại chỗ.
Nhưng anh cố tình dừng lại.
Tiếp tục tục hỏi cô: "Em muốn thế nào?"
Đôi mắt sáng rực, đào hoa, như thể đang nói rõ, anh chỉ đang trêu chọc em.
Anh nóng lòng muốn bị cô khuất gục.
Và con sư tử quả nhiên đã cắn câu.
Cô dựa mình xuống giường, kéo dây áo choàng tắm của anh.
Sao lúc nào cũng thế này, cô khoả thân, còn anh vẫn chỉnh tề.
Sợi dây buộc đơn giản dễ dàng bị cô kéo xuống.
Ngay lúc áo choàng tắm bị kéo xuống, cô chỉ liếc mắt rồi lập tức nhắm mắt lại.
Nhưng tất cả đã hằn sâu vào tâm trí cô.
Trong phòng thí nghiệm, anh thậm chí còn không cởϊ áσ sơ mi, còn quần tây của anh cũng chỉ kéo xuống hông.
Nhưng lúc này dưới không mặc gì.
Cô chỉ nhìn lướt qua đã thấy cơ bụng săn chắc gọn gàng, đường nhân ngư ẩn sâu trong lông đen.
Gậy thịt to lớn như dã thú nhảy dựng lên không thể bỏ qua, nóng đỏ.
Khó có thể tưởng tượng được, cây gậy này đã từng tiến vào trong cơ thể cô.
Còn có cặp đùi chắc nịch nâng đỡ cơ thể anh.
Đây đúng là cơ thể khiến người người thèm khát.
Điều đáng xấu hổ là:
Anh đang ngồi quỳ trên giường, rất cao, và cô dường như đang ở giữa đũng quần của anh, còn gậy thịt vừa đúng lúc để ngay sát miệng cô.
Vì vậy, dù nhắm mắt nhanh nhưng cô vẫn ngửi thấy mùi xộc lên từ gậy thịt.
Chuyện này thật là xấu hổ.
"Sợ à?"
Vừa rồi dũng cảm như vậy, nhưng bây giờ lại quá hèn nhát không dám thừa nhận.
Cô nghiến răng mở mắt, thứ trước mắt vẫn còn đang lay động, chỉ cần hơi chuyển động một chút thôi sẽ chạm đến miệng cô.
Cô không muốn thừa nhận mình hèn nhát, nhưng cô cảm thấy mình vẫn chưa sẵn sàng ăn gậy thịt của anh.
Không thể lùi bước, cô cũng quỳ lên, đặt tay lên vai anh, kéo áo choàng tắm của anh ra.
Như vậy rất tốt, cả hai người đều khỏa thân, đứng trên cùng một vạch xuất phát.
Cô tiến lại gần anh vài bước, ấn cây gậy cứng ngắc của anh vào bụng cô, vuốt ve cơ ngực rắn chắc của anh, dùng hai tay đẩy anh xuống giường, từ trên cao nhìn xuống: "Có gì phải sợ đâu."
Khúc Dật Chi rất ung dung, bày ra dáng vẻ mời gọi.
Hải Uyển Uyển quỳ xuống, dang rộng hai chân của cô ngồi lên hông anh, nắm lấy dương vật đang hếch lên của anh nhét vào âm hộ của mình.
Người phụ nữ, đúng là không nhát.
Khúc Dật Chi lắc đầu, chợt nghĩ ra điều gì đó, anh đặt hai tay lên eo cô rồi bế cô xuống giường: "Ngoan...!đợi đã..."
Hải Uyển Uyển:? ? ?
Sang chấn cả về thể chất lẫn tinh thần.
Cô nhìn Khúc Dật Chi nhảy ra khỏi giường, đi tới chiếc túi lục lọi đồ đạc.
Một lúc sau cô nhìn anh lật ngược chiếc túi, đổ tất cả mọi thứ lên trên ghế sofa.
Đổ ra rất nhiều đồ.
Cô cũng tò mò, từ trên giường nhảy xuống, nghiêng người nhìn: "Anh đang tìm gì vậy?"
Hải Uyển Uyển nhìn, tất cả những thứ cô thấy trên trang web khiêu da^m bây giờ đều hiện ra trước mắt cô.
Khúc Dật Chi cao lãnh, cấm dục, Hải Uyển Uyển tiếp tục đánh dấu x cho hai chữ "cấm dục".
Thứ hấp dẫn nhất trong đống đồ vật trước mặt chính là mấy bộ quần áo này.
Bộ quân phục màu xanh nhạt, áo sơ mi trắng và váy kẻ sọc chắc là bộ đồ thủy thủ, váy đen ren trắng chắc là bộ đồ hầu gái, hơn nữa còn có cả bộ đồ ông già Noel, không cần nghĩ, chắc cũng là quần áo tình thú.
Ngoài ra còn có tai mèo, vòng cổ, dây xích, còng tay, nến...
Đây là muốn chơi SM với cô sao.
Ngoài ra còn có một số đồc cô cũng không biết là gì, màu sắc sặc sỡ.
Chẳng trách Khúc Hành Chi phải đổ hết ra mới tìm được, nhiều thứ quá.
Người đàn ông này thật sự biết chơi sao.
Những thứ như vậy có thể giao đến cửa trong thời gian ngắn như vậy, còn điêu luyện như vậy, chẳng lẽ anh đã chơi nhiều lần rồi?
Hải Uyển Uyển tức giận.
Anh có phải thường xuyên chơi như vậy không?
Anh coi cô là gì?
Nghĩ đến cô thiếu kiên nhẫn, nóng lòng dụ dỗ anh, muốn anh chơi cô, đúng là bị bán mà còn giúp người ta đếm tiền.
Hải Uyển Uyển chỉ nghĩ đến một từ: Rẻ tiền.
Nhưng người đàn ông vẫn tìm kiếm hồi lâu, đặt mấy hộp đến đặt trước mặt cô: "Em muốn dùng cái nào, chọn một cái?"