Hải Uyển Uyển để chân lên bàn, cả người cuộn tròn lại.
Lúc này, chiếc khăn tắm to lớn trở thành rào cản, ngăn cách cô với thế giới bên ngoài.
Khúc Dật Chi đang giúp cô xả nước.
Hệ thống tắm trong khách sạn rất tân tiến.
Xả nước bằng một lần nhấp, có bảng điều khiển trực tiếp điều chỉnh nhiệt độ nước và tốc độ xả nước.
Khúc Dật Chi đứng bên cạnh bồn tắm, mở rộng ngón tay của mình vào dòng nước đang chảy xiết thử nhiệt độ của nước, sau đó tăng nhiệt độ của nước lên một độ.
Trong lúc chờ xả nước, anh chỉ dựa vào tường, ngây ngốc nhìn cô.
Hải Uyển Uyển vùi trong khăn tắm, chỉ có cái đầu nhô ra của cô là quay sang một bên, đôi mắt vô hồn, vẻ mặt vô cảm, không biết đang suy nghĩ gì.
Anh nghĩ cô gái này thật sự đã rất mệt mỏi.
Nước trong bồn tắm xả được một nửa, anh ôm Hải Uyển Uyển lên.
Cô gái trong tay anh rất nghe lời, để mặc anh cởi khăn tắm, đặt cô vào bồn nước ấm, sau đó dựa vào mép của bồn tắm để ngâm mình.
Sóng nước lăn tăn, sóng vú lắc lư trong nước.
Làn da non mềm của cô gái trắng sáng lên trong làn nước, thậm chí ngay cả ngón chân co quắp lại vì chạm vào làn nước nóng của cô cũng như đang kích thích du͙c vọng của anh.
Hai mắt của Khúc Dật Chi co lại, dương vật của anh cương to lên.
Thấy cô gái không nhúc nhích, ngâm mình trong nước, anh bước vào bồn tắm, dạng chân dài ra ngồi xuống.
Hai tay anh nắm lấy eo cô, bế cô lên đặt lên trên người mình, phía sau lưng cô dựa vào trước ngực anh, dán chặt ở trong nước.
Hải Uyển Uyển quay đầu đi: "Đàn anh, anh..."
Anh xoay thẳng đầu cô lại, giọng nói như phát ra từ trong lồng ngực: "Anh giúp em tắm."
Cơ thể của Hải Uyển Uyển rất mềm.
Thôi vậy, cứ giao hết cho anh, cô thật sự đã quá mềm mỏi rồi.
Khúc Dật Chi đổ nước lên vai cô, anh thật sự hy vọng nước này là một loại thuốc tốt, nước chảy đến đâu, che hết những vết đỏ, xanh tím anh đã gieo trên người cô đến đấy, để anh không cần phải nhắc nhở bản thân mình về ham muốn cướp đoạt dã man đang không ngừng kích thích trong cơ thể của anh.
Anh vòng hai tay ra trước mặt cô, từ cổ đến xương quai xanh rồi đến bầu ngực và bụng dưới.
Anh dùng tay vuốt nhẹ mơn trớn, rồi đến âm hộ, xoa nước lên xuống hai đùi bên trong, nhưng động tác của anh rất nhẹ nhàng, nhẹ như không.
Cô cũng không thể chịu nổi khoáı cảm tê dại khi bàn tay thô ráp do hàng ngày kéo cờ của anh cọ xát lên trên da thịt non mềm của cô.
Tay anh tiếp tục đi vào trong, khuấy loạn dòng nước đi vào trong lỗ nhỏ của cô, rửa sạch cẩn thận.
Dâm ɖịch trong suốt trong lỗ nhỏ bị anh moi ra ngoài.
Hải Uyển Uyển mềm nhũn nằm trong lòng anh, khẽ rên ɾỉ.
Không cần biết có thuốc kích thích tình ɖu͙c hay kinh nghiệm dày dặn hay không, nhưng có một điều cô phải thừa nhận, người đàn ông này, tất cả những việc liên quan đến tình ɖu͙c cũng giống y như vẻ ngoài của anh vậy, đều rất tận tâm, rất có tinh thần trượng nghĩa, luôn luôn tận lực thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ.
Trong lòng cô luôn muốn làm t̠ình với anh, ngoại trừ việc bên dưới hơi đau, cô cũng thật sự có được khoáı cảm cực lớn từ nó.
Công bằng mà nói, trải nghiệm tình ɖu͙c đầu tiên của cô là anh, không hề lỗ, không hề lỗ một chút nào.
Khúc Dật Chi đưa tay lên bóp sữa tắm.
Hải Uyển Uyển xấu hổ điều chỉnh lại tư thế của mình, đẩy cây gậy đang hếch của anh xuống dưới mông cô.
Cô muốn đứng dậy, nhưng lại bị giọng nói khàn khàn của anh kìm lại: "Đừng nhúc nhích."
Anh thoa sữa tắm lên người cô, vẫn bắt đầu từ cổ, lưu luyến hai bầu vú trước ngực, từ bụng nhỏ thon gọn đến âm hộ, từ cặp đùi tinh xảo đến cẳng chân, mắt cá chân.
Bọt nước xoa xoa bàn chân, thậm chỉ cả ngón chân, Hải Uyển Uyển vốn sợ ngứa, không biết vô tình hay cố ý vặn vẹo trong nước, khiến cho người bên dưới thở gấp dồn dập.
Gậy thịt dày cộm đang chọc mạnh vào mông cô, lâu lâu còn trượt thẳng lên phía trước âm hộ của cô.
Hải Uyển Uyển cắn môi, cô quay lại nhìn Khúc Dật Chi.
Người đàn ông vẫn đang lấy nước giúp cô rửa, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm nghị kiềm chế, chỉ có điều yết hầu đang lăn lộn đã phản bội lại sự nhẫn nhịn của anh.
Nếu anh đã có tinh thần phục vụ như vậy, cô cũng không nên quá ích kỷ, chỉ đứng nhìn mà không giúp đỡ gì cả.
Hải Uyển Uyển thở dài: "Đàn anh, anh cứ như vậy không sao chứ?"
Hai mắt của Khúc Dật Chi co rút, người phụ nữ này có phải đang cố ý thách thức sự tự chủ của anh không.
Anh nghiến chặt răng: "Anh đã nói rồi, nếu không đeo bao anh sẽ không chạm vào em."
Hải Uyển Uyển quay đầu, đưa lưng về phía anh: "Tối nay anh vẫn luôn giúp em, bây giờ cũng đến lượt em giúp anh."
Yết hầu của Khúc Dật Chi chuyển động nhanh chóng, đây có phải là phần thưởng cho sự dừng lại kịp thời của anh không?
Anh hỏi: "Em vẫn còn sưng, giúp anh kiểu gì."
Giọng anh bình tĩnh, rất kiềm chế.
Hmm, đàn ông ấy mà, trong mắt chỉ có ba đường đi thôi.
Cô xoay người, vượt lên trên người anh: "Em có thể dùng tay."
Hơn nữa dùng tay không được, cô còn có bộ ngực.
Vú cô không hề nhỏ, thậm chí còn lớn hơn cả nữ chính chơi nhũ giao trong phim khiêu da^m, siết chặt hai vú vào chơi vẫn rất hữu ích.
Vú không dùng được, cô vẫn có thể dùng miệng.
Cô nhớ lại chỗ đó của anh cũng không xấu lắm.
Trong phim khiêu da^m, dương vật xấu xí tím đen đến vậy mà nữ chính còn có thể nuốt vào miệng, nên cô cũng không ngại dùng miệng của mình.
Nếu dùng miệng vẫn không được, chẳng lẽ anh còn có đam mê đặc biệt, thích dùng chân? Bàn chân của cô không hề xấu, xương thon, mười ngón chân tròn, mượt mà, biết giữ gìn đúng cách, không hề có vết chai hay chút da chết nào.
Cô không muốn một mình chiếm lợi cả đêm nay, chẳng lẽ cô không giúp được gì cho anh.
Không đợi câu trả lời của Khúc Dật Chi, cô nắm lấy gậy thịt của anh, trượt lên trượt xuống, nghe thấy anh rên lên một tiếng như bị bóp nghẹt.
Người phụ nữ này đúng là không biết chơi mà.
Cô vừa xoa, vừa bóp loạn xạ, một tay cô không giữ được nên cô dùng cả hai tay, cầm dương vật sưng tấy của anh, nắm rất đau.
Cô dùng tay hết sức mạnh bạo nhưng vuốt mãi vẫn không làm anh bắn ra.
Nhưng mà, tay của cô bị cọ xát đau đớn.
Cánh tay của cô cũng mỏi đến nỗi không thể nhấc lên được.
Cô lẩm bẩm, phàn nàn, vừa như oán giận vừa như làm nũng với cây gậy của anh: "Tay đau lắm rồi, sao mày vẫn cứng vậy."
---