Lục Chi không kiên trì được bao lâu thì đã bị anh va chạm đến mức lên cao trào ở trên bàn ăn.
Thời điểm lên cao trào, phía dưới của cô còn co rút lại một cách mãnh liệt khiến cho Giang Ngộ cũng bắn ra.
Xuất hết toàn bộ tinh dịch vào trong tiểu huyệt của cô.
Tinh dịch chảy ra, hoà lẫn với dâm thuỷ của cô, nhỏ từng giọt xuống bàn ăn.
Sau khi Lục Chi cảm thấy cảm thấy thoải mái, cô mới từ từ nhìn bãi nước ở trên bàn, đều là tinh dịch của Giang Ngộ hoà cùng dâm thuỷ của cô khiến cô cảm thấy rất xấu hổ.
Giang Ngộ bế cô vào phòng, tắm rửa sạch sẽ.
Sau khi tắm rửa xong, Giang Ngộ mới ra ngoài lau dọn bàn ăn, đầu tiên lấy khăn giấy lau khô sau đó mới dùng giấy ướt lau lại một lần nữa, lau dọn một lúc lâu mới sạch sẽ lại được.
Lục Chi đi tắm rửa cùng với anh, nhưng cô ở lại phòng tắm chăm sóc da, thời điểm đi ra ngoài đã thấy anh đang lau dọn bàn ăn, cô cảm thấy xấu hổ quá nên nhanh chóng chuồn về phòng.
...
Ngày tháng trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã đến ngày Lục Chi phải đi phỏng vấn.
Cô đã vượt qua bài thi viết, bây giờ được gọi đi phỏng vấn.
Kết quả kiểm tra viết cũng được công bố, Lục Chi xếp thứ ba.
Trước khi đến phỏng vấn, cô đã tìm kiếm một số câu hỏi trên Internet, sau đó để Giang Ngộ thử hỏi mình với tư cách là ban giám khảo chính.
Giang Ngộ được giao nhiệm vụ như vậy, khiến anh cảm thấy hơi đau đầu.
"Nhìn ta hung dữ đến vậy sao?"
Lục Chi thành thật gật đầu: "Đúng vậy.”
Giang Ngộ: “...”
Giang Ngộ cũng đã trải qua rất nhiều kỳ thi, chính vì vậy anh có đủ khí chất của một giám khảo chính, cô tham gia kỳ thi Quốc gia của cục thuế nên thời gian phỏng vấn không lâu lắm, mấy ngày nữa là có thể phỏng vấn luôn.
Lúc này, Lục Chi lại cảm thấy lo lắng.
Lục Chi đang chuẩn bị đi xuống, thì Giang Ngộ lại nói với cô.
“Nếu như em thi đậu, lúc đó anh sẽ tặng cho em một món quà.”
Nghe được những lời này của anh, Lục Chi còn nghĩ không biết có phải một chiếc vòng cổ hay một cái lắc tay gì đó không, đột nhiên cô rất mong đợi món quà này.
Cô nghĩ rằng cô có thể làm được.
Lục Chi đi xuống xe, sửa soạn lại bản thân cho thật hoàn hảo sau đó mới đi vào phòng thi.
Sau khi Lục Chi bước vào phòng thi, mọi người đều dựa theo thành tích để bốc thăm chia nhóm phỏng vấn, kết quả trong một nhóm sẽ được công bố ngay tại chỗ, nhưng thành tích chung thì phải ba ngày sau mới có, mọi người sẽ lên website chính thức để tra cứu kết quả.
Kết quả chung cũng phụ thuộc vào ba người đứng đầu trong các nhóm, những ai nằm trong top ba thì mới được.
Ngày hôm nay, Lục Chi thể hiện khá tốt, điểm
phỏng vấn của cô đứng đầu trong nhóm mà cô được chia.
Nhưng cô chưa vui vẻ được bao lâu thì… Sau khi rời khỏi phòng thi, cô có đi vào nhà vệ sinh và tình cờ nghe được một cuộc trò chuyện.
“Cậu có thể đảm bảo cậu trúng tuyển không đấy?”
“Dĩ nhiên là đảm bảo rồi, ba của tôi đã bỏ vào một trăm ngàn tệ, dù sao đi nữa thì kết quả cuối cùng vẫn sẽ có tên của tôi.”
“Wow, vậy khả năng cao là cậu trúng tuyển rồi, dùng tận một trăm ngàn tệ để mua cơ mà.”
“Đúng vậy, người phụ trách cũng đã nói, nếu tôi không vượt qua được kì thi lần này thì sẽ để cho tôi thế chỗ một người khác.
Thứ nhất thứ hai không được, thì tôi có thể đứng thứ ba.”
Sau khi nghe được những lời này, theo bản năng, Lục Chi cảm thấy hơi lo lắng.
Cô đã tính toán thử một chút, cô chắc chắn không phải người đứng đầu, nếu như vậy khả năng cao người bị thay thế kia chính là cô.
Hoặc là cô không hề thi đậu, không có chuyện bị thay thế, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc bản thân mình có thể là người bị thay thế là trong lòng cô lại cảm thấy xót xa.
Nếu cô chính là người bị đống tiền bạc kia thay thế, cô sẽ khó chịu đến chết.
Lục Chi chờ hai người kia rời khỏi thì cô mới đi ra ngoài.
Vừa bước ra, cô đã thấy xe của Giang Ngộ dừng ở ngoài cửa, hôm nay anh lại chờ cô thi xong.
Anh hỏi cô, “Thi thố thế nào rồi?”
Lục Chi nói, “Em nghĩ là có thể đậu, em xếp thứ nhất trong nhóm, nhưng thành tích tổng thì em cũng không biết.”
“Nói như vậy có nghĩa là có cơ hội à? Tại sao lại trưng ra cái vẻ mặt này hả?”
Lục Chi nghĩ ngợi một lúc, Giang Ngộ là một người rất ngay thẳng chính trực, cô không thể nói cho anh nghe tin tức lúc nãy mình nghe được.
Nói có người bỏ ra một trăm ngàn nhân dân tệ để thay thế người khác, mà người bị thay thế đó khả năng cao lại là Lục Chi cô.
Nếu cô nói ra thì có thể làm được gì bây giờ, chẳng lẽ Giang Ngộ dùng quyền lợi của anh để giúp cô hay sao?
Anh phải can thiệp vào vấn đề này và nói rằng bà xã của tôi không vượt qua kỳ thi hay sao, không thể được.
Có vẻ như, Giang Ngộ sẽ không làm chuyện như vậy, từ trước đến giờ anh vẫn luôn cố gắng né tránh những mối quan hệ liên quan đến lợi ích.
Hơn nữa, Lục Chi cũng không muốn dựa vào quan hệ, chủ yếu là vì cô sợ nếu Giang Ngộ can thiệp vào chuyện này, anh sẽ để lộ ra nhược điểm nào đó.
Cô cũng không muốn làm phiền anh.
Lục Chi đành tìm đại một lý do, “Em sợ em thi không có đậu.”
Giang Ngộ vuốt tóc của cô, sau đó an ủi mấy câu.
“Không đâu, em đã đứng đầu trong một nhóm chứng minh em rất xuất sắc, có thể thi đậu mà.”
Vừa nghe được những lời này của anh là Lục Chi lại muốn khóc, cô sợ mình chính là người bị thay thế, cô đã sớm nghe thấy mọi người nói dùng tiền bạc có thể mua được vị trí này, bị thay thế, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nó lại xảy ra ở trên người của mình.”
Cuộc trò chuyện giữa hai người kia khiến Lục Chi cảm thấy tâm trạng của mình buồn bực muốn chết.
Cô cảm thấy rất khó chịu.
Kết quả của buổi phỏng vấn thường được công bố vào ngày thứ ba, hai ngày trở về cô đều rầu rĩ không vui, ngay cả cơm cũng không muốn nấu.
Khi ăn cơm cũng không ăn nổi mấy miếng, Giang Ngộ đưa cô ra ngoài ăn cơm, muốn cô ăn nhiều hơn một chút nhưng cô đều không ăn.”
Cô có cảm giác mình ăn không vô.
Giang Ngộ an ủi cô, vẫn chưa có kết quả, đừng quá lo lắng.
Lục Chi vừa về đến nhà, cô quyết định nằm liệt như một con cá muối.
Hôm nay, nhân lúc Giang Ngộ đi ra ngoài, Lục Chi đã gọi cho bạn thân của cô để kể cho cô ấy nghe về chuyện này.
“Tớ có cảm giác rất có thể tớ chính là cái người bị thay thế đó, tớ cảm thấy với thành tích của tớ thì chắc chắn tớ không có khả năng để đứng thứ nhất thứ hai rồi, chắc chắn tớ chính là người đứng thứ ba.
Nếu kết quả của kỳ thi không giống như lời của tớ nói, khả năng cao là kết quả đã bị thay đổi.”
Bạn thân của cô ở đầu dây bên kia tức giận nói, “Lục Chi ơi Lục Chi à, trước kia tớ đã nói với cậu rồi, cậu còn tưởng cái địa phương nho nhỏ này của chúng ta là một thành phố lớn hay sao, thành phố sẽ không có hiện tượng như này đâu, mấy chuyện này chỉ xảy ra nhiều ở các địa phương nho nhỏ mà thôi! Cậu mau đi tìm ông xã của cậu xin hỗ trợ đi, chẳng qua cậu không muốn nói với anh ấy thôi.
Với chức vị đó của anh ấy, không phải giúp được cậu một cách dễ dàng hay sao?”