Cao H Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh


Trong lúc nhảy thì cũng va vấp với những cặp khác xung quanh, có những cái va hơi mạnh khiến người Thúy Kiều đổ ập vô người Ân và theo phản xạ, anh ôm chặt cô ấy hơn, bàn tay siết mạnh hơn nơi phần trên của bờ mông căng đầy.

Những lúc như vậy thì Thúy Kiều nhìn Thiên Ân càng chăm chú, cũng chẳng hiểu vì sao cô ấy lại nhìn anh say sưa đến vậy, càng lạ hơn là hình như cô ấy chẳng có chút gì gọi là ngại ngùng khi nhìn thẳng một người đàn ông.

Cô ấy đúng là một cô gái từng trải, Ân nghĩ thế trong đầu.

Nãy giờ nhảy nhót cũng chừng một phút, Ân bảo cô ấy là về bàn thôi, mỏi chân rồi.

Thúy Kiều đồng ý, ánh mắt cô ấy liếc nhanh về phía bàn và sau đó là một nụ hôn đặt lên gò má Ân.

Đứng hình trong giây lát, Ân nhìn cô ấy, nhưng đáp lại vẫn là cái nụ cười mỉm đó.

Chả hiểu, mà kệ, lững thững theo bước cô ta về bàn.

Thấy Ân và Kiều, lão già dê cũng dừng lại câu chuyện, lại cầm ly và nâng rôm rả.

Ân chả biết nãy giờ lão ta nói gì với Bích Trâm, anh nghĩ bụng để tối về hỏi chị sau vậy.

Nhưng nhìn chị có vẻ không còn thoải mái như lúc đầu cho lắm, hay là cảm giác của Ân như vậy.

Thôi để tính sau.

Cả bọn lại uống, và Thúy Kiều thì cứ thi thoảng nhìn Thiên Ân, anh nghĩ cô ta thích anh hay anh đang ảo tưởng sức mạnh.

Kệ bà nó, bình thường thì anh sẽ nhiệt tình mà nhìn lại, nhưng đang đi với chị Trâm thì không nên vậy, nhất là chị cũng hấp dẫn kém gì đâu, có phần lại hơn ấy chứ.

Bốn người ngồi cũng đã lâu, uống cũng khá khá nên tính đi về, lão già thì cứ nài nỉ nán lại, nhưng Ân cũng chả hứng nữa, với lại chị Trâm cũng thấm mệt.


Lão nài nỉ không được nên đành gọi tính tiền về.

Trên đường về vẫn như thế, Ân ngồi giữa hai cô gái xinh đẹp ở băng sau, Bích Trâm có vẻ thấm mệt nên dựa đầu vào vai Ân, anh quàng tay ôm chị và thấy thương chị.

Thúy Kiều ngồi bên im lìm không nói, Ân cũng chả nói gì vì biết nói cái gì bây giờ, dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi sau một đêm ăn nhậu, thực ra là mệt phần nhiều bởi những tiếng ồn chứ không phải vì bia, những âm thanh chát chúa đó như còn dư âm dai dẳng, làm đầu óc cứ lâng lâng, hai lỗ tai thì lùng bùng.

Thúy Kiều ngồi bên cạnh nhưng nàng ta dường như đang dựa vào người Ân luôn thì phải, Thiên Ân vẫn im vờ như không có gì, thi thoảng liếc nhìn sang thì bắt gặp ánh mắt buồn rười rượi, ánh mắt khiến anh man mác cả cõi lòng.

Có lẽ cô ta đang buồn, buồn vì cái hoàn cảnh của mình, còn trẻ nhưng không thể quyết định được tình cảm của chính mình, phải phụ thuộc vào người khác, hay đúng hơn là những đồng tiền của người khác.

Ân buồn dùm cho họ chứ không ghét họ, vì đâu phải lúc nào cũng êm đềm, trôi chảy.

Trong dòng cảm xúc đang dâng lên đó, bất giác bàn tay phải của Thiên Ân cầm lấy tay Thúy Kiều, Kiều có vẻ bất ngờ nhưng rồi để im, và sau đó là những cái siết chặt lẫn nhau của cả ba, siết tay Thúy Kiều, cảm nhận được sự ấm áp của bàn tay ấy rồi Ân rụt tay lại.

Anh vẫn chưa hiểu được là do cảm xúc hay do bia mà thành ra như vậy.

Một cảm giác ngại ngùng.

Chiếc xe đưa bốn người trở về khách sạn, Ân quàng tay Bích Trâm bước vào, lão già dê cũng thế.

Lão già dê cũng thế nghĩa là lão cũng khoác tay cô bồ của lão đi vô, chứ không phải khoác tay chị Trâm, lão dám khoác tay Ân đấm phát chết ngay.

Tới phòng thì ai về phòng nấy, hồn ai nấy giữ, chả quan tâm nữa.

Ân cũng mệt, Trâm cũng mệt.

Việc đầu tiên khi vô phòng là Ân cởi quần áo vô đánh răng rửa mặt, xối nước cho tỉnh táo, thoải mái.

Đang xối nước thì Bích Trâm cũng trần trụi bước vào.


Cả hai làm vệ sinh cá nhân rồi tắm qua loa cho mát mẻ, xong rồi ra ban công ngồi hóng gió.

Gió đêm lồng lộng, Ân và Trâm ngồi dựa vào nhau ngắm trời.

Sực nhớ ra chuyện lúc nãy, Ân mới hỏi chị: “Lúc em nhảy thì lão nói chuyện gì với chị vậy?”

Bích Trâm: “À, ổng hỏi toàn mấy thứ linh tinh đó mà, hỏi về côn thịtộc sống của chị, hỏi về hôn nhân, gia đình, công việc, tùm lum hết.”

Thiên Ân: “Rồi chị nói sao?”

Bích Trâm: “Em dặn trước nên chị cũng không nói gì nhiều, cũng nói xạo về nơi sống, nên ổng cũng chả biết được đâu.”

Thiên Ân: “Ừa, vậy tốt, lão già này cũng không phải tốt lành gì.”

Bích Trâm: “Ừ, chị cũng thấy vậy, thấy ông này có vẻ không đứng đắn cho lắm.”

Thiên Ân: “Thì chị xem là biết, ổng già như vậy mà cặp bồ trẻ măng, ham gái gớm.”

Bích Trâm: “Ừ, vậy mà ổng còn mở lời dụ dỗ chị nữa chứ.”

Thiên Ân: “Ổng nói gì vậy chị?”

Bích Trâm: “Thì đại loại là nói ổng giàu có, thấy chị dễ mến nên muốn kết thân, có khó khăn gì cần giúp ổng sẽ có mặt, thấy cái lòng tốt bất ngờ quá nên chị hổng ham.”

Thiên Ân: “Cha này thấy chị đẹp nên muốn tán tỉnh đó mà, rốt côn thịtộc là chỉ muốn lên giường với chị chứ lòng tốt nỗi gì.”


Bích Trâm: “Đàn ông ai cũng dê hết trơn.

Ớn quá.”

Thiên Ân: “Đàn ông ai chả mê gái, nhưng quan trọng là mỗi người có sự thể hiện như thế nào thôi.

Em mê gái nhưng cũng đâu đến nỗi sỗ sàng như lão.”

Bích Trâm: “Gớm.

Chả tin.”

Hai chị em nói chuyện một hồi rồi quay vô phòng chuẩn bị ngủ, hơi men trong người khiến cảm giác buồn ngủ đến sớm hơn mọi ngày.

Vừa đến cái giường là Bích Trâm đổ ập xuống, mắt bắt đầu lim dim.

Đôi chân dài buông thõng dưới nền, cặp mông chìa ra nơi mép giường, hướng lên trên, cái váy ngủ mong tanh ngắn củn cỡn không che hết được đôi mông tròn ấy.

Anh nghĩ có lẽ đè chị trong thế chơi phía sau như vầy rồi out luôn cho nhanh, đỡ mệt mà cũng sướng.

Doggy luôn là tư thế ưa thích của Ân.

Đang định bước tới đút côn thịt vô chơi, rồi lại đổi ý.

Ân lấy dải băng cột rèm cửa và tiến tới chỗ chị, ngồi trên lưng chị, bàn tay vuốt ve dọc sống lưng, lấy dải băng lụa bịt kín đôi mắt đẹp, cột ngay ngắn ngang đầu.

Bích Trâm khá bất ngờ với hành động đó, nhưng cũng nằm im chờ đợi điều gì tiếp theo sẽ xảy ra.

Nhẹ nhàng cởi bỏ cái quần đùi đang mặc rồi tốc ngược cái váy ngủ của chị qua đầu.

Một tấm thân lõa thể hừng hực sức sống, những đường cong uốn lượn nhảy múa trước mắt chàng thanh niên trẻ khỏe.

Cặp mông no tròn vênh lênh đầy kiêu hãnh.


Trên đôi mông mịn màng là một khúc thịt gân guốc hùng dũng vươn thẳng lên như thân cây cổ thụ đứng giữa rừng già.

Mã Bích Trâm quá đẹp, hay đúng hơn là thân thể chị quá đẹp để mà nhìn ngắm.

Những đầu ngón tay Ân mơn trớn từ cổ xuống tận mắt cá, thị giác của chị đã bị che kín, chỉ có thể dùng xúc giác để mà cảm nhận những sự kích thích đến từ một người khác giới.

Những nơi ngón tay đi qua, da gà chị nổi lên vì nhột, vì sướng, vì đam mê và vì những cơn kích thích vô tận mang đến.

Cơn sướng lan tràn, điều khiển bàn tay chị vòng ra sau nắm lấy côn thịt căng cứng, những cái bóp, những cái sục khiến đầu côn thịt rỉ ra dòng nước trong vắt như suối trên nguồn.

Ân muốn chịch chị, chịch ngay bây giờ, liên tục và mạnh mẽ cho đến khi tinh trùng xuất bến.

Sao mà nứng quá, nứng như ngày đầu anh chơi chị.

Đôi bàn tay thọc xuống, tìm đến cặp vú căng tròn đang bị ép xuống nệm, hai núm vú căng cứng từ bao giờ.

một nữ và một nam đang ngồi lên nhau.

Nữ sục côn thịt, nam bóp vú, một cảnh tượng rạo rực lòng người.

Ân với tay lấy cái smartphone nơi đầu giường và chẳng có thời điểm nào chụp tốt hơn khi đôi mắt Bích Trâm đang bị bịt kín, từ đó những tấm hình 18+ ra đời, đẹp đẽ và đầy nghệ thuật.

Lật người chị nằm ngửa ra, Ân trườn lên đưa vùng háng tới trước mặt chị, côn thịt giật giật vì nứng ngay trước gương mặt xinh đẹp mà chị không thấy, chỉ có thể cảm nhận, chị lần mò bàn tay tìm đến cái giống đực đang thèm tình.

Chị lại sục, đâu đó những tiếng rên nhẹ phát ra trong căn phòng tĩnh mịch.

Lại chụp, chụp và chụp.

Nứng quá chẳng hứng chụp nữa, vứt smartphone ra và mò vô háng chị, đám lông âm hộ kêu soạt soạt khi bàn tay vuốt ve qua lại, cái khe âm đạo trơn trơn vì nước nhờn.

Trâm ghì mông Ân xuống, đầu lưỡi chạm vô đầu côn thịt, cái lưỡi liếm láp xung quanh vài đường rồi biến mất trong đôi môi mọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận