Cao H Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh


Hình ảnh côn thịt cắm sâu vô lỗ hậu môn Bích Trâm khiến Thiên Ân lâng lâng.

“Chị có đau không?” Ân hỏi.

“Hơi hơi… mà em không sợ bẩn hả?” Trâm đáp.

“Những gì thuộc về chị thì dù có bẩn hay không em cũng thích.” Ân nhẹ nhàng nói.

Nằm đè lên người chị, da thịt tỏa ra hơi ấm sau cuộc làm tình, làn da mềm mại của phụ nữ và mùi vị của nó thật đặc biệt.

Ngồi dậy rút ra một cách chậm rãi, lỗ hậu môn chị to như đồng xu, sâu hoắm từ từ khép lại, khít rịt như ban đầu.

Lấy hai bàn tay bóp mông chị, một chút tinh trùng rỉ ra, trắng đục.

Chị hơi thốn nên ngồi dậy có vẻ gượng gạo, Thiên Ân đưa tay kéo chị dậy, hai chị em vào phòng tắm…

Giấc ngủ tìm đến thật yên bình.

Ánh nắng len lỏi, xuyên qua cửa kính chiếu vào căn phòng, nơi đôi tình nhân đang ôm nhau ngon giấc nồng.

Thiên Ân khẽ mở mắt cảm nhận ngày mới, ánh nắng nơi miền biển luôn đẹp và ấm.

Chị Trâm vẫn đang say sưa ngủ, dường như làm tình trước khi ngủ khiến con người ta dễ chịu và ngủ ngon hơn thì phải.

Anh khẽ đưa tay vuốt lên gương mặt chị, đập nhè nhẹ vào hai bên má, chị vẫn không cảm nhận được, chị ngủ ngon quá.

Kéo tấm chăn xuống rồi vứt ra khỏi giường, Thiên Ân vẫn thích thú mỗi khi ngắm chị ngủ trần trụi như vầy, tay trái chị buông thõng còn tay phải gác lên ngang bụng, cái bụng trắng muốt, phẳng lì, một đường rãnh mờ kéo tThúy Kiều giữa hai bầu vú xuống tận rốn, thường thì những ai siêng năng thể dục mới có đường rãnh được tạo nên bởi cơ bắp ấy.

Mã Bích Trâm như một thiên thần đang ngủ say, một vài tia nắng chiếu xuống tạo nên một không gian đẹp lấp lánh, ảo diệu.


Thật sự cũng chẳng muốn đánh thức chị dậy, vì thấy chị ngủ ngon quá.

Ân bò dậy đi tiểu một cái cho nhẹ người, rồi lại vơ lấy cái smartphone, tính anh rất thích chụp hình và những cảnh đẹp như vầy lại càng không thể bỏ qua.

Chỉnh độ sáng và chọn một góc hợp lý để chụp, một tấm hình rất đẹp ra đời.

Đôi khi những cảm xúc như vầy sẽ qua rất nhanh và ta sẽ chẳng có cơ hội để lặp lại những điều tương tự nữa, vậy nên những tấm hình sẽ giúp ta vơi đi nỗi nhớ.

Chụp xong ngồi phịch lên ghế, Ân nhìn Bích Trâm, một cảm giác buồn len lỏi thoáng qua.

Cô gái họ Mã chỉ là của Ân trong khoảnh khắc chứ không phải cả cuộc đời.

Anh ước gì có thể có Bích Trâm mãi mãi, hoặc có được một người vợ như chị ấy.

Thiên Ân yêu chị! Yêu thật sự!

Rời ghế bước những bước chậm đến bên chị, tấm thân lõa lồ ấy khiến tThúy Kiều nhỏ từ từ giương súng lên, đặt tay lên bầu vú bóp nhẹ mấy cái rồi xoa quanh chùm lông mu đen mướt.

Cúi đầu xuống liếm lên cái mu chị, cái mu âm hộ cong cong.

Đánh thức buổi sáng bằng màn bú âm hộ thì quả là cái đánh thức ngọt ngào nhất, cái lưỡi như con rắn lượn lờ bò quanh âm hộ chừng năm phút thì Bích Trâm bắt đầu thức giấc, chị khẽ giật mình vì nhột âm hộ và vì chưa tỉnh ngủ nên chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Phản ứng tự vệ của một người phụ nữ khi đang khỏa thân là lấy tay che âm hộ và che vú.

Thiên Ân cười khi thấy chị như vậy, rồi nhìn thấy những gì xảy ra chị cũng nở nụ cười với anh, nụ cười thật đẹp.

Rồi chị cũng nằm ngửa ra cho Thiên Ân làm gì mặc kệ, buổi sáng nên cơn hưng phấn cũng chưa thật sự mãnh liệt, vậy nên anh nhét côn thịt vào lỗ âm đạo của chị luôn, nhấp vô nhấp ra chục cái thì cơ thể chị cũng phản ứng, những tiếng rên nhẹ phát ra.

Ở bên Bích Trâm, Thiên Ân sẽ chịch chị bất cứ khi nào, miễn là cơ thể cho phép.


Ở bên chị, anh làm tình như thể những ngày đó là những ngày cuối trong đời vậy.

Chỉ có làm tình và làm tình, nắc với bú liếm mà thôi.

Bóp hai vú và nhấp xồng xộc vô háng chị, vẫn cái tư thế truyền thống mà hoan lạc, cũng chẳng biết là thúc được bao nhiêu cái vô âm đạo rồi, có lẽ là nhiều lắm, tinh trùng sắp sửa phun ra.

Thiên Ân trườn lên đưa côn thịt tới trước mặt chị.

Ánh mắt thay cho mọi lời muốn nói, chị ngậm côn thịt trong miệng, liếm láp, mút ra mút vô cho đến khi những giọt tinh ào ạt phóng thẳng vô tận sâu trong miệng.

Cứ mỗi lần nhìn gương mặt xinh đẹp ấy đang mút côn thịt là Thiên Ân lại khó có thể kiềm chế được cơn nứng trong người.

Chị phục vụ anh tận tình như Thiên Ân là ông chủ của chị vậy.

Nhìn chị mút côn thịt và nuốt tinh trùng khiến anh hạnh phúc.

“Em yêu chị, tình yêu của em!” Ân nói.

Cuộc chơi nào rồi cũng đến lúc tàn, thời gian bên Bích Trâm dường như trôi đi nhanh hơn, hai chị em cũng sắp sửa phải về nhà sau những ngày hạnh phúc, thăng hoa.

Ngày nào cũng là những việc lặp đi lặp lại nhưng không nhàm chán, làm tình.

Dường như Thiên Ân trút cả sinh lực tuổi trẻ vô hết âm đạo của chị trong những ngày qua.

Cả hai đã làm tình mê mệt, thỏa mãn.

Có lẽ những ngày vừa qua là những ngày đẹp nhất trong cuộc đời Thiên Ân.


Buổi sáng của ngày cuối cùng ở Ngọc Châu, hai chị em ngồi uống cà phê bên nhau trước biển, Bích Trâm và Thiên Ân nắm chặt tay nhau như sợ lạc mất, anh cũng buồn vì không được ngủ cùng chị nữa, không được làm tình mỗi buổi sáng nữa, chị cũng buồn như sợ mất đi cái gì đó.

Một nỗi buồn không tên.

Thiên Ân: “Em sẽ nhớ chị lắm, nhớ những ngày này lắm.”

Bích Trâm: “Chị cũng vậy.”

Thiên Ân: “Chẳng biết khi nào em mới hết yêu chị nữa.’

Bích Trâm: “Rồi sẽ hết thôi mà, sẽ có cô khác làm em quên chị.

Chị không thuộc về em.”

Thiên Ân: “Em biết, nhưng tình yêu em dành cho chị lớn quá, không biết còn chút tình yêu nào cho người khác nữa không.”

Bích Trâm: “Cái mỏ em lợi hại như vậy lo gì không có, chị thấy em cũng đẹp trai mà, rồi sẽ có nhiều cô vây quanh cho xem.”

Thiên Ân: “Nhưng chẳng có ai bằng chị hết”.

Bích Trâm: “Chưa biết được.”

Thiên Ân hôn lên má chị một cái, chẳng quan tâm ai có nhìn không, kệ họ.

Chị hơi ngại nên ngồi im.

Cả hai ngồi dựa vào nhau đến quên hết thời gian, chẳng biết ngồi được bao lâu nữa, khi nhìn quanh thì thấy cũng vắng người, có lẽ cũng giữa trưa rồi nên mọi người về hết.

Ngày cuối Thiên Ân cũng kịp phang Bích Trâm tới ba lần, phang như chưa bao giờ được phang, phang như lần đầu tiên anh chơi chị, chị cũng sung mãn, mãnh liệt, nồng nàn hơn mọi lần.

Lần đầu luôn là sáng sớm thức dậy, tất nhiên rồi.

Lần hai là lúc chuẩn bị ngủ trưa, lần 3 là trước lúc rời khách sạn.


Cũng chẳng nhớ Ân chơi chị bao nhiêu lần, và cũng chẳng nhớ chị mút côn thịt bao nhiêu lần.

Trong lần thứ hai đó, chị mút côn thịt Thiên Ân đến cả nửa tiếng, lúc hai chị em ngồi xem phim thì chị trườn người xuống và bắt đầu mơn trớn, Thiên Ân thì vừa xem phim vừa hưởng thụ cảm giác của một ông hoàng.

Chị mân mê hai túi trứng, ngậm liếm đầu côn thịt, mút côn thịt xong thì chị cứ mân mê rồi nhìn ngắm, chị nhìn kỹ lắm, cứ như lần đầu thấy chỗ kín đàn ông vậy.

Chưa ai mút côn thịt Thiên Ân lâu như chị, đã như chị.

Điều đó khiến Thiên Ân hưng phấn.

Bợ mông chị đặt ngay ngắn thế 69, cả hai bú liếm cho nhau nồng nhiệt, cuồng say.

Bích Trâm lên đỉnh trong lúc Thiên Ân đá lưỡi vào lỗ âm đạo khoảng chừng mười phút, nước ra nhiều lắm, Thiên Ân cũng xém xuất tinh.

Rồi chị bò tới ngồi lên côn thịt, cưỡi ngựa quay lưng lại, anh cứ bóp bóp hai bên mông và nhìn chị dập xuống từng chập.

Mông đạp bành bạch xuống háng Thiên Ân.

Nước khí của Thiên Ân với Bích Trâm hòa lại, rỉ ra ngoài thành từng mảng trắng.

Chị tiếp tục lên đỉnh lần hai.

Mã Bích Trâm sung như con thú hứng tình, cái sung mãn cuồng nhiệt trong thân hình siêu chuẩn đó có thể hạ gục bất cứ ai đang đút côn thịt vào.

Chỉ khi chị lên đỉnh thì cơ thể đang hùng hục làm tình đó mới khựng lại, mông chị giật từng hồi như người đang bị nấc.

Âm đạo co bóp lên thân côn thịt, nóng rực, tê tái.

Nếu chị ra chậm hơn chừng một phút nữa thôi thì Thiên Ân cũng xuất tinh luôn rồi, tạ ơn Chúa!

Chị Trâm nằm rạp hẳn người về phía trước, mông chị vểnh thẳng vào mặt Thiên Ân, âm hộ chị đỏ ửng vì ma sát với côn thịt.

Ôi đời, đấy quả thực là cặp mông tuyệt mỹ nhất trần đời, Thiên Ân có thể tự tin khẳng định mông chị không hề thua kém Phương Duyên cả về độ cong, độ tròn và độ trắng sáng của nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận