Cao H Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh


Quy đầu to lớn lướt dọc khe âm đạo khép chặt, bôi dâm dịch ra lung tung, khiến âm hộ của cô càng thêm lầy lội.

Anh nâng đùi phải của Thúy Kiều lên một chút, cơ thể đột nhiên đẩy về phía trước, “phụt” một tiếng, nguyên cây gậy thô to đi thẳng vào trong khe âm đạo chặt hẹp.

“A...!Căng quá.” Thúy Kiều hơi nhích mông ra.

Gã đàn ông xấu xa này mới mào đầu mà đã hung mãnh như vậy, không chịu cho cô thời gian thích ứng gì cả.

Âm đạo ấm áp bao lấy côn thịt thô cứng không một kẽ hở, tầng tầng lớp lớp thịt non không ngừng kẹp chặt.

Bụng dưới dâng lên khoái cảm tê dại, Thiên Ân thoải mái thở ra một tiếng.

Anh rút côn thịt ra một nửa, rồi đóng vào thật mạnh, sau đó nhanh chóng động eo, hai túi trứng không ngừng đập vào háng cô.

Cây gậy nóng bỏng kia nhanh chóng ra vào trong thân thể cô, cắm đến tận cổ tử cung.

Côn thịt của anh quá dài, đụng đến chỗ sâu đó làm cô hơi đau.

“A...” Thúy Kiều thét chói tai, nức nở kêu lên: “Ân… nhẹ chút.”

“Kiều ơi, em chặt quá, vừa hút vừa kẹp, anh mà không động đậy thì sẽ bị em làm bắn ra mất.” Anh vừa nói vừa điên cuồng động eo cắm rút côn thịt tới tấp trong thân thể ẩm ướt ấm nóng của Thúy Kiều.

Ân cúi đầu ngậm núm vú của cô, nhẹ nhàng liếm láp, giọng nói khàn khàn: “Chảy nhiều nước thêm chút nữa, em sẽ thích ứng được thôi.”

Mặt lưỡi của anh cọ xát với đầu vú thẳng đứng của cô, trêu đùa những điểm mẫn cảm, còn dưới thân thì không ngừng cắm rút.

Kích thích cả trên lẫn dưới, khoái cảm giao hòa, làm thân thể Thúy Kiều run rẩy, âm đạo co rút liên tục.

Thúy Kiều cắn môi than khẽ, không được như vậy, quá kích thích, cô sẽ không chịu nổi.

Âm đạo của cô càng ngày càng ẩm ướt mềm mại, giúp động tác thọc vào rút ra thêm thông thuận.


Còn côn thịt của Thiên Ân cũng bành trướng hơn, nhanh chóng cọ xát, tạo ra khoái cảm tê dại.

Đôi tay anh chống hai bên người cô, mông nhanh chóng đưa đẩy, miệng thở hổn hển.

Những giọt mồ hôi nóng bỏng theo động tác mạnh mẽ nhỏ giọt trên xương quai xanh gợi cảm của cô, làm thân thể Thúy Kiều run lên.

“Thúy Kiều, thoải mái không?” Anh nhìn cơ thể Thúy Kiều run rẩy không ngừng, hai bầu vú đầy đặn cũng đung đưa gợn sóng.

“Ưm...!Thoải mái...” Thúy Kiều đã bị khoái cảm chinh phục.

Cô nâng hai chân lên quấn lấy eo anh, nghênh hợp với động tác thọc vào rút ra của anh.

Thiên Ân khẽ cười một tiếng, dùng sức đẩy về phía trước, đưa côn thịt vào chỗ sâu, nghiền nát hoa tâm: “Ha ha, vậy mà hồi nãy kêu đau, giờ sướng quá hết đau luôn rồi hả?”

Thúy Kiều có chút xấu hổ, gã thanh niên này, dám cố ý giễu cợt cô.

Cô phồng miệng, không có ý tốt, dùng sức co rút hạ thân, để âm đạo cắn chặt lấy côn thịt thô to.

“Hừ..." Thiên Ân kêu lên một tiếng, không kịp phòng bị cứ thế bắn ra, tinh dịch đặc sệt phun trào trong thân thể Thúy Kiều.

“Anh yêu, hình như anh bắn hơi nhanh đấy, không phải là do đuối sức không trụ nổi đấy chứ?” Cô nói kháy anh.

Thiên Ân nhìn Thúy Kiều cười đắc ý, chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi.

Anh còn chưa bày ra hùng phong của đàn ông đâu.

Anh trầm mặt, lật người Thúy Kiều nằm sấp lại, rút côn thịt đã mềm một nửa ra, cọ xát với âm môi ướt át.

Không bao lâu sau, côn thịt lại cương cứng.

Để côn thịt ở cửa âm đạo, anh đẩy mạnh về phía trước, nhanh chóng chuyển động như máy đóng cọc, điên cuồng va chạm đến tận cổ tử cung.


“A a a...!Ân ơi, quá nhanh, chậm chút.” Thúy Kiều cau mày, đôi tay nắm chặt tấm trải giường dưới thân, thừa nhận sự hung mãnh của anh.

Thiên Ân nâng mông cô lên, cắm thẳng vào trong, quy đầu tiến vào cổ tử cung nhỏ bé, cảm giác vừa đau vừa sướng.

Hai mắt anh đỏ rực, hô hấp nặng nhọc, rút côn thịt ra đến cửa âm đạo rồi lại cắm vào, biên độ va chạm nhỏ hơn.

Anh vỗ một cái lên mông Thúy Kiều, giọng khàn khàn: “Còn xằng bậy nữa không?”

“Khó chịu...!lắm.

Anh ơi, em sai rồi, đừng cắm sâu quá, đau.” Mắt Thúy Kiều lấp lánh nước, nhỏ giọng nức nở.

Thiên Ân giả vờ không nghe thấy tiếng nức nở cầu xin của Thúy Kiều.

Anh rút quy đầu ra rồi lại dùng sức đóng vào, ma sát với tử cung mềm mại.

“A a… Không cần… Ô…” Thúy Kiều cau mày, thở hổn hển, hai chân đá lung tung.

Cô không ngừng vặn vẹo, cố gắng thoát khỏi vật to lớn đang chôn sâu trong cơ thể.

Thiên Ân mím môi, quay Thúy Kiều nằm ngửa trở lại và nâng hai chân cô lên xếp thành hình chữ M, đè trước ngực cô.

Anh ấn chân cô, eo và bụng dùng sức, lắc mông, nhanh chóng chuyển động, chèn ép tử cung mềm mại.

Tử cung nhỏ hẹp bao lấy quy đầu to lớn, thịt mềm bên trong không ngừng hút lấy lỗ quy đầu, khoái cảm mãnh liệt khiến da đầu Thiên Ân tê dại.

Anh muốn dừng lại mà không được, chỉ muốn nuốt luôn cô vào bụng.

Từng cú thúc vừa sâu vừa mạnh.


“A a a… Sâu quá, sắp bị đâm thủng rồi.” Thúy Kiều hét lên.

Tử cung không ngừng co rút, xoắn chặt lấy quy đầu màu đỏ tươi, lỗ quy đầu mở rộng, chảy ra chất lỏng trong suốt.

Trán Thiên Ân nổi đầy gân xanh, hơi thở nặng nề.

Anh dùng sức rút quy đầu đang bị xoắn chặt ra ngoài, khi ra đến cửa âm đạo lại đâm mạnh vào trong.

Động tác nhanh chóng liên tục như đang đóng cọc, những tiếng “bạch bạch bạch” không dứt bên tai.

Chiếc giường gỗ lớn kêu lên kẽo kẹt theo động tác của anh, có cảm giác như sắp sập đến nơi.

Thúy Kiều thở hổn hển, trán mướt mồ hôi, gương mặt ửng hồng, hai chân run rấy.

Sâu trong cơ thể là khoái cảm mãnh liệt, cổ tử cung bị đâm đến tê dại.

Hai tay Thúy Kiều yếu đuối quờ quạng lung tung, còn Thiên Ân vẫn đang ra sức vận động, cô sắp không chịu nổi rồi.

Cô cố gắng nhẫn nhịn, vẻ mặt như đau khổ lại như sung sướng, toàn thân thể phủ một màu hồng quyến rũ, mê người.

Thiên Ân cúi đầu nhìn Thúy Kiều, hầu kết lăn lộn, nhiệt huyết cuồn cuộn.

Anh nâng cặp mông đầy đặn của cô lên, áp vào háng mình, thẳng lưng đỉnh thật mạnh về phía trước, quy đầu phá khai cổ tử cung, đi vào đến tận tử cung.

Anh thoải mái thở dài, lắc mông nhẹ nhàng chọc vào tử cung mềm mại.

Chỗ này vẫn là thoải mái nhất, chặt khít khiến anh sảng khoái vô cùng.

Tử cung đã bị đâm cho tê dại, màu hồng trên người Thúy Kiều càng đậm, như quả táo chín, mồ hôi trên trán ngày càng nhiều, làm tóc cô ướt đẫm.

Cô cắn môi dưới, khẽ rên rỉ, thừa nhận sự va chạm của Thiên Ân.

Ân lấy ngón tay chạm vào âm hạch của Thúy Kiều khiến thân thể cô run lên từng hồi, tử cung cũng co rút liên tục, xoắn chặt lấy quy đầu.

Thiên Ân bị vách thịt non trong bụng dưới của cô kẹp chặt, kêu lên một tiếng, trực tiếp bắn ra.


Lỗ quy đầu mở rộng, phun ra dòng dịch trắng đặc sệt.

Tinh dịch nóng bỏng cọ rửa thành tử cung mỏng manh.

Toàn thân Thúy Kiều run lên vì nóng.

Thiên Ân cúi người ôm cô, bắn xong rồi vẫn không chịu rút ra, quy đầu to lớn lấp kín cổ tử cung, không cho tinh dịch chảy ra ngoài.

Hai người kề sát bên nhau, thở dồn dập.

Đợi Thúy Kiều lấy lại hơi thở bình thường, Thiên Ân tiếp tục công việc, anh rút côn thịt ra, lại cắm sâu vào trong, lần này giảm bớt lực.

Anh nhanh chóng đưa đẩy mông, cắm vào lại rút ra, từng chút từng chút một, liên tục không ngừng, khiến giường lớn cũng phải rung lên.

Sau mấy trăm cái, anh nằm trên người Thúy Kiều, nhanh chóng thọc vào rút ra thêm mười mấy cái nữa, côn thịt bành trướng đến mức lớn nhất, quy đầu chống ở cổ tử cung, phun trào tinh dịch nóng bỏng.

Trong căn phòng yên tĩnh có thể nghe được tiếng thở dốc dồn dập của hai người, Thúy Kiều mệt đến bủn rủn tay chân, thề không dám khiêu khích anh nữa.
...
Thiên Ân rút côn thịt ra, liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy miệng âm đạo sưng to của Thúy Kiều, lúc này còn co rụt, giống như bởi vì anh quá thô to không hợp với âm đạo nhỏ kia, chỉ có thể không ngừng chảy tinh dịch màu trắng đục ra bên ngoài.

Anh nhịn không được vươn ngón trỏ nhẹ nhàng chạm vào, cơ thể trần trụi trước mắt mẫn cảm run lên một chút, khóe môi cô gái khẽ rên nhẹ.

Lấy mấy tờ khăn giấy từ bên cạnh, Ân nhẹ nhàng giúp cô chà lau, ngay cả trên đùi cô cũng cẩn thận lau qua.

Anh nâng cô dậy để cô nằm trong lồng ngực anh.

Lúc này Thúy Kiều mệt đến mức mắt đều không mở được, khóe mắt còn mang theo vài giọt nước mắt, Thiên Ân duỗi tay lẳng lặng ôm cô vào ngực, yêu thích không buông tay.

Thúy Kiều vẫn có chút ý thức, cô trực tiếp ủy khuất bĩu môi, duỗi tay ôm lấy cổ anh, điều chỉnh một tư thế thoải mái, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh… Xấu lắm.”

Rõ ràng là một câu oán giận, nhưng Thiên Ân nghe vào tai lại vô cùng dễ nghe, anh nhịn không được cười nhẹ vài tiếng, duỗi tay véo nhẹ mũi cô: “Ngốc nghếch.”

Thiên Ân liền bế cô vào phòng tắm cẩn thận đặt cô trong bồn rồi xả nước, đứng ở cạnh bên nhìn cô một lúc.

Thúy Kiều mệt đến mức một chút phản ứng cũng không có, chỉ ngẫu nhiên sẽ khụt khịt, bởi vì vừa mới khóc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận