Cao H Hạ Lưu


Tô Cảnh không để lại dấu vết mà thu tầm mắt lại, nghiêng người kéo cửa ra để cho cô đi vào, hỏi: "Sao lại bị ướt đến thế này?"Trong văn phòng còn mở điều hoà, trên người Lục Tri Hạ lại ướt mèm, vừa mới đi vào, lập tức bị điều hoà thổi run lập cập, "Lạnh quá.

"Tô Cảnh bỗng phản ứng lại, đẩy cô ra ngoài văn phòng, nói: "Em đợi chút, tôi lấy quần áo cho em thay, mặc quần áo ướt đừng đứng trước điều hoà.

" Nói xong liền quay người đi vào, không bao lâu, cầm chiếc áo sơ mi trắng và quần dài đi ra, "Cái này tôi để dự bị ở trong phòng, em trước tiên cứ thay đã, bên cạnh có nhà vệ sinh.


"Lục Tri Hạ nhận lấy quần áo, nói câu "Cảm ơn anh rể", rồi đi đến nhà vệ sinh bên cạnh.

Tô Cảnh nhìn theo bóng dáng xinh đẹp đang vội vàng rời đi, hơi sững sờ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh, trở về văn phòng tiếp tục xem tài liệu.

Xung quanh rất yên tĩnh, tòa nhà văn phòng dường như không có ai, yên tĩnh đến mức chỉ còn tiếng mưa ngoài cửa sổ, giọt mưa đập lên cửa kính, phát ra tiếng tí tách, làm xao động lòng người.

Lục Tri Hạ ôm quần áo của anh rể, đỏ mặt đi vào nhà vệ sinh bên cạnh, đây là nhà vệ sinh unisex, rất nhỏ, chỉ có hai ngăn.

*nhà vệ sinh unisex: kiểu nhà vệ sinh công cộng mà mọi đối tượng đều dùng chung (nam nữ đều vào được)Sau khi Lục Tri Hạ đi vào, cô không đi vào buồng, mà đóng cửa bên ngoài, treo quần áo lên móc treo trên tường, sau đó cô nhìn chằm chằm cái áo sơ mi trắng trước mặt đến xuất thần, đây là quần áo của anh rể, là thứ hắn rể từng mặc, lớp vải từng âu yếm ma xát làn da hắn, trên đó còn lưu lại mùi cây tùng thoang thoảng, đó là mùi hương đặc thù của hắn, chút nữa chiếc áo này sẽ được mặc lên trên người cô, lớp vải cũng sẽ vuốt ve qua làn da của cô! ! Lục Tri Hạ lắc đầu, để loại bỏ những suy nghĩ xằng bậy không thực tế ấy, cô lập tức cởi váy, nghĩ một lúc, cở quần lót và xé miếng dán nhũ hoa xuống, lúc này, tấm gương trên bồn rửa tay, phản chiếu chân thực thân thể trần truồng của cô.

Một cơ thể trẻ trung mềm mại quyến rũ.

Ngay lúc Lục Tri Hạ chuẩn bị lấy đồ mặc lên, đột nhiên có một thứ đáng sợ bay ra từ trong góc —— Con gián!Lục Tri Hạ nhìn chằm chằm thứ đó hai giây, khi nó đột ngột bay về phía cô, một tiếng hét thấu trời vang lên.


"A ————"Ở phòng làm việc bên cạnh, Tô Cảnh đang lắng nghe tiếng mưa, lập tức bị tiếng hét này làm giật mình.

m thanh ấy rất thảm thiết, giống như bị kinh hãi quá mức, mang theo sự tuyệt vọng, rõ ràng là tiếng của Lục Tri Hạ!Trong lòng Tô Cảnh rơi lộp bộp, bỗng nhiên đứng dậy, không suy nghĩ nhiều, liền sải bước đi đến bên cạnh cửa nhà vệ sinh, sau đó nhấc chân đạp một cái, một tiếng "Phanh" vang lên, cửa trực tiếp bị đạp ra.

Bên trong cửa, cả người Lục Tri Hạ trần truồng, run rẩy dựa vào tường, một đôi vú to run rẩy trong không khí, làn da cô trắng đến phát sáng, quầng vú phấn hồng, núm vú rất nhỏ, vùng tam giác ở dưới thân, lông đen dày đặc, giống như một khu rừng nhỏ, Lục Tri Hạ đang ở trần, đẹp như một bức tranh sơn dầu.

Lục Tri Hạ đang hoảng hốt tột độ, không nhận ra mình đang bị nhìn thấy hết, mà đưa tay chỉ ra phía sau cửa nói: "Có! ! Có con gián! ! bay đến!"Tầm mắt Tô Cảnh dời đi, nhíu mày hỏi: "Con gián?"Lục Tri Hạ chỉ vào cánh cửa, kích động nói: "Anh rể! ! Con gián ở sau cửa ngay bên cạnh anh, giúp em đập chết nó đi!"Tô Cảnh nghe cô nói xong, tiện tay kéo cửa ra, vật thể bay không xác định kia bỗng nhiên bay ra ngoài.


Lục Tri Hạ lại hét lên, có điều lần này cô không bất lực nữa, mà mặc kệ mình vẫn đang trần truồng, nhảy cẫng lên, trực tiếp bổ nhào vào người Tô Cảnh.

Do không khống chế được sức lực, cô vừa nhào tới, cơ thể lập tức ngã xuống, Tô Cảnh sợ cô ngã, vô thức vòng tay qua giữ cái mông của cô lại.

Ngón tay hắn chạm vào thứ gì đó mềm mại, ấm áp, lại còn ươn ướt, Tô Cảnh nhất thời sững người! !.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận