Lục Tri Hạ bị lau ngứa, không nhịn được vừa cười vừa trốn, sau đó hỏi hắn: "Anh rể, vừa nãy anh có thấy sướng không?""Ừ.
" Hắn gật đầu, nhớ đến lúc làm với vợ trước đây, có lẽ là chưa từng sướng như vậy.
Lau xong tinh trùng trên bụng cô, Tô Cảnh mở hai chân cô ra, cẩn thận xoa lỗ lồn giữa hai chân cô, lồn nhỏ phấn hồng bởi vì tư thế mở chân, mà hơi hé mở, liền rỉ ra một cỗ dâm dịch trong suốt.
Vừa xinh đẹp vừa dâm đãng, nếu hung hăng địt con cặc của hắn vào trong, chắc chắn sẽ phê đến tận óc.
"Hơi sưng.
" Hắn hỏi, "Có đau không?"Lục Tri Hạ vẫn lắc đầu, cô cụp mắt nhìn người anh rể đang cúi xuống giữa hai chân cô với vẻ mặt bình tĩnh, hơi ngập ngừng: "Anh rể, có phải anh hối hận rồi không?"Tô Cảnh ngẩng đầu, hơi khó hiểu hỏi: "Sao lại hỏi như vậy?"Lục Tri Hạ mím môi, có chút thống khổ nói: "Nhưng nhìn anh không vui.
"Tô Cảnh cầm giấy nhẹ nhàng lau giữa hai chân cô, trầm giọng nói: "Không phải không vui, em đừng nghĩ lung tung.
"Lau sạch sẽ trên người cô xong, Tô Cảnh đỡ cô ngồi dậy, rồi lấy váy lại cho cô mặc, lúc này bản thân mới có thời gian xử lí thên dưới của mình, hắn rút liền vài tờ giấy khăn, lau qua loa trên dương vật, rồi xoay người mặc quần.
Lục Tri Hạ nhìn chằm chằm giữa hai chân hắn, mỉm cười nói: "Anh rể, chỗ ấy của anh thật xấu xí, một cục thịt to như vậy.
"Cô mở miệng thì gọi anh rể, nhưng lại bàn luận với hắn về con chim của hắn, loại cảm giác cấm kỵ ái muội này, khiến trái tim Tô Cảnh đập nhanh hơn, hắn chỉ có thể vùi đầu vội vàng mặc quần vào.
Thấy vành tai hắn đỏ bừng, Lục Tri Hạ như phát hiện ra lục địa mới, càng ngày càng hăng hái: "Anh rể, chỗ đó của anh lớn như thế, sau này cương lên rồi, thực sự có thể địt vào trong thân thể em sao?"Tô Cảnh hoàn toàn bị câu hỏi thẳng thắn của cô đánh gục, hắn đỡ trán bất đắc dĩ nói: "Yên tâm, có thể địt được.
"Lục Tri Hạ lại hỏi: "Vậy anh định khi nào địt vào?"Tô Cảnh nhìn cô, đưa tay kéo tay của nàng nhéo nhéo, nói: "Tri Hạ, em nghĩ kỹ chưa? Bây giờ chúng ta vẫn chưa làm đến bước cuối cùng, nên bất cứ lúc nào vẫn có thể quay đầu, lúc thực sự địt vào rồi, chúng ta không bao giờ quay đầu được đâu.
"Lục Tri Hạ thu lại nụ cười trên mặt, vẻ mặt có chút hoang mang, cô hỏi hắn: "Anh rể, chúng ta đã đến mức này rồi, anh còn muốn quay đầu sao?""Bây giờ anh đang chơi trò mập mờ với em, rồi muốn rút lui bất cứ lúc nào sao?" Cô mím môi, đôi mắt mở to, phủ lên trên đó một tầng hơi nước, như thể khổ sở đến mức sắp khóc vậy.
Trái tim Tô Cảnh lệch đi một nhịp, biết mình đã nói sai, cô gái nhỏ đơn thuần lại nhạy cảm, đáng lẽ hắn không nên nói những lời này với cô, hắn vội vàng bước lên phía trước, duỗi tay muốn ôm cô, nói: "Anh không có ý này.
"Lục Tri Hạ giơ tay xua tay hắn, lớn giọng nói: "Ý của anh là vậy đó, anh cảm thấy quan hệ của chúng ta không thể lộ ra ngoài ánh sáng, lúc nào cũng có thể kết thúc, anh hỏi em nghĩ kỹ chưa, nhưng thật ra là chính anh chưa nghĩ kỹ thôi!"Vừa nãy khi Lục Tri Hạ đạt cao trào còn vui vẻ như vậy, cảm thấy mình chính là người hạnh phúc nhất trên đời này, nhưng bây giờ, cô lại cảm thấy rất khổ sở, hóa ra mối quan hệ này cũng chỉ mỗi mình nhiệt tình, những lần tiếp xúc thân mật trước đây, cũng do cô mặt dày vô liêm sĩ đòi hỏi.
Càng nghĩ càng buồn bực, Lục Tri Hạ dùng sức đẩy Tô Cảnh ra, nhảy ra khỏi bàn, nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài, đợi Tô Cảnh phản ứng lại, muốn ngăn cũng không kịp nữa.
.