Khang Hi ngày 6 tháng 5 năm 28 , trong một góc Ngự Hoa Viên , Đoan Tĩnh bình thản ngồi một mình trên tảng đá , đôi tay chống lên cằm phát ngốc.
Hôm nay là sinh thần mười lăm tuổi của nàng , trừ bỏ ngạch nương Bố tần của nàng thì không còn ai biết đến.
Nàng là Hòang nữ thứ năm* , Tam công chúa của Khang Hi đế, là một người vô hình trong cung.
(*) : trong convert có đoạn này , với mình tra tiểu sử của Đoan Tĩnh trên google thì có đề cập đến nha.
Trộm đi lâu như vậy , mà cũng không có người đến tìm , có thể thấy được sự tồn tại của nàng cũng không có bao nhiêu phân lượng.
Nàng sinh vào lúc Khang Hi ngày 6 tháng 5 năm 13 , trước ba ngày khi nàng sinh ra , Hoàng Hậu Hách Xá Lí thê tử mà Hoàng A mã yêu nhất vì khó sinh mà chết.
Cho nên không có người nào đến chúc mừng sinh thần của nàng.
Mẫu thân Triệu Giai thị địa vị thập kém , cho đến lúc chết cũng chỉ là quý nhân.
Mà địa vị của nàng cũng không khá hơn bao nhiêu , công chúa không thể so với hoàng tử , lúc trước đến năm mười chín tuổi một cái tên chính thức nàng cũng không có.
Xếp theo thứ tự những người sinh trước gọi nàng là khanh khách , sinh sau thì đều gọi nàng là Tam công chúa , đến khi mười chín tuổi lúc sắp xuất giá , nàng mới có phong hào - Hòa Thạc Đoan Tĩnh , miễn cưỡng xem như là có tên.
Trong nhiều công chúa của hoàng đế Khang Hi , nàng vừa không xuất chúng , cũng không được sủng ái.
Đa, không có huynh đệ ruột thịt , cũng không gặp được trượng phu tốt.
Trong sách lược liên hôn chính trị , vào năm nàng mười chín tuổi ấy, được gả cho vương tử Mông Cổ Ô Lương Hãn Cát Nhĩ Tang , là một tên tra nam không hơn không kém, không nói đến bản lĩnh thấp kém , còn hay hoa tâm , trọng dục.
Mà nàng trời sinh có tính ẩn nhẫn , thân thể mềm yếu , cho nên không thể phản kháng.
Thời niên thiếu, nàng cũng khao khát sinh hoạt giữa phu thê sau khi thành thân cầm sắt hòa minh* , nàng muốn thoát Tử Cấm Thành không có ai yêu thương mình.
(*): Nói vợ chồng đoàn kết, thương yêu nhau.
Nhưng trời trêu người , Khang Hi năm 49 , năm nàng 37 tuổi sau một hồi bệnh nặng, nàng vì buồn bực mà chết.
Buồn cười nhất là, hài cốt nàng chưa lạnh, mà trong lúc tang lễ đang diễn ra , trượng phu Ô Lương Hãn Cát Nhĩ Tang cư nhiên chiếm đoạt thê tử của người khác.
Trong thời gian này một chút nhẫn nại cũng không có, cứ như vậy mà làm nhục nàng , làm nàng sau khi chết cũng không được thanh tịnh , trở thành trò cười của mọi người , của thiên hạ.
Mà phụ thân của nàng, vị hoàng đế vĩ đại kia, người mà nàng chỉ gặp được vài lần , một người xa lạ nàng chưa từng nói chuyện qua , chỉ lo suy xét đến quan hệ của Mãn - Mông , cuối cùng chỉ hạ lệnh giết mấy tên thủ hạ Ô Lương Hãn · Cát Nhĩ Tang , phán cho hắn tội đồng phạm.
Hắn (KH) thậm chí còn cho phép người nhà đưa cơm vào hắn ( ÔLH), cuối cùng Ô Lương Hãn ở trong ngục hưởng thụ , qua mười hai năm mới chết.
Mà những chuyện này, nàng làm sao biết được , là bởi vì , nàng trọng sinh.
Kiếp trước sau khi chết linh hồn của nàng vẫn luôn phiêu diêu trong Tử Cấm Thành , làm sao cũng không thể rời đi được.
Thẳng đến khi nàng nhìn thấy phụ thân nàng Khang Hi đế băng hà, tứ a ca Ung Chính lên kế vị, bỗng nhiên trước mắt nàng tối sầm, lúc mở mắt ra liền về tới hiện tại.
.