Hứng thú của Hoàng đế càng lúc càng giảm đi.
Bỗng nhiên, linh cảm chợt lóe, hắn đột nhiên nhớ tới cái tiểu huyệt chặt hẹp, danh khí gấp khúc đầy nếp uốn kia.
Chỉ trong một thoáng Khang Hi đã biết vấn đề nằm ở đâu.
Hắn nở nụ cười khổ từ trong cơ thể Viên thứ phi rút côn thịt còn đang cương cứng của bản thân ra.
Hắn liếc mắt nhìn xuống phía dưới , nghiệt căn này,thì ra là không muốn ăn chay mà là muốn ăn một bữa tiệc lớn.
Hoàng đế lười biếng mà xoay người xuống ngựa, nhắm mắt nằm ở trên giường.
Viên thứ phi bị côn thịt rút ra đột ngột khiến cho hư không mà tỉnh lại, giương mắt nhìn bộ dáng không còn hứng thú của hoàng đế, cả người nàng ta đột nhiên lạnh băng, chẳng lẽ Hoàng Thượng chán ghét thân thể của nàng ta?Không, không thể như vậy.
Nàng ta vội vàng quỳ bò đến trước mặt hoàng đế , há miệng ngậm lấy long căn của hoàng đế,dùng miệng hầu hạ hắn.
Khang Hi nhắm mắt, lại chuẩn xác giơ tay chặn mặt nàng ta lại.
Viên thứ phi ngây ngẩn cả người, ngây ngốc nửa quỳ ở trên giường lúng ta lúng túng nói: "Hoàng, Hoàng Thượng! ! "Mí mắt Hoàng đế khẽ nâng,liếc mắt từ trên xuống dưới nhìn nàng ta một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cặp ngực to lớn của nàng ta.
Viên thứ phi ngây ngốc không biết hoàng đế muốn làm cái gì.
Sau đó hoàng đế đột ngột kéo mạnh nàng ta xuống giường.
"Quỳ cho tốt.
" Hoàng đế lạnh băng nói.
Viên thứ phi liên tục gật đầu, không dám cự tuyệt chút nào, thân mình trần trụi quỳ trên mặt đất lạnh băng.
"Thẳng người lên.
"Viên thứ phi ngoan ngoãn làm theo.
"Quay đầu qua chỗ khác, trẫm không muốn nhìn thấy mặt ngươi.
"Nghe vậy, Viên thứ phi khó chịu vô cùng ,không tự giác nắm chặt tay , cố nén nhục nhã quay đầu đi.
Nhưng hoàng đế sao lại có thể để ý đến cảm giác của người khác, hắn là vua của một nước, con cưng của trời, một khi hắn tức giận xác chết trôi trăm dặm.
Không có người nào dám cự tuyệt hắn,kể cả Viên thứ phi cũng không ngoại lệ.
Hoàng đế dùng sức nắm hai vú của nàng ta, Viên thứ phi ăn đau kêu thảm một tiếng, hoàng đế lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng ta một cái, "Câm miệng.
"Viên thứ phi lập tức im như ve sầu mùa đông.
Sau đó chỉ thấy hoàng đế dùng sức đem côn thịt cắm vào giữa hai vú,rồi liên tục cọ xát.
Có sảng khoái hơn được một chút, nhưng không có cảm giác dục tiên dục tử , tinh thần sảng khoái như ngày đó.
Hoàng đế bất đắc dĩ liếc nhìn nghiệt căn của mình một cái, nội tâm trấn an nói: Thật kén ăn, hôm nay ngoan một chút, ngày mai liền đi tìm tiểu cung nữ kia để ngươi sảng khoái một trận.
Mấy ngày nay hắn đã quên tiểu cung nữ ngày ấy, nghĩ chắc là Lương Cửu Công đã đem nàng sắp xếp tốt.
Ngày mai hắn muốn hung hăng thao nàng ấy một trận, phát tiết dục vọng hắn tích góp mấy ngày nay.
Sau đó hoàng đế hồi tưởng lại tiểu huyệt trăm nếp uốn của tiểu cung nữ ấy, cùng làn da bóng loáng như bạch ngọc , cái loại cảm giác mất hồn này, dư vị sung sướng tới mức làm hắn muốn bay lên trời.
Chỉ là không biết nàng lớn lên có bộ dáng như thế nào, hoàng đế tùy ý mơ mộng.
Nếu nàng không được đẹp,thì dù sao cũng có cái tiểu huyệt cực phẩm kia đến bù là được.
Cùng lắm thì lúc thao nàng không nhìn đến mặt nàng là được.
Mệnh lệnh Viên thứ phi quay đầu đi thật là một quyết định sáng suốt, làm hoàng đế không tự chủ được bắt đầu đem hai vú của nàng ta tưởng tượng thành hoa huyệt mất hồn của tiểu cung nữ ngày ấy, hoàng đế nhất thời dục hỏa đốt người, côn thịt cực nóng càng thêm cương cứng, lại trướng lớn hơn một vòng, tốc độ thọc vào rút ra giữa hai vú của Viên thứ phi càng nhanh hơn.
.