Cao H Thanh Xuyên Chuyện Không Thể Nói


Mặc dù có ý tốt, nhưng ai biết hoàng đế nghe vậy liền giận dữ, trên triều liền chỉ thẳng mặt hắn mắng không ngừng,từ ngữ chỉ trích : "Từ khi nào chuyện hậu cung của trẫm tùy ý ngươi thám thính!Nếu không có việc gì đừng làm bộ khuyên can, lấy trẫm ra khuếch trương thanh danh của ngươi! " Khang Hi mắng suốt một khắc*, mắng đến nổi ngự sử mặt đỏ tai hồng, về đến nhà lập tức liền dâng sổ con xin từ chức.

(*): 15 phút Nhưng sự tức giận của hoàng đế không bởi vì vậy mà tiêu tán, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng,hắn bắt đầu đụng đâu chửi đó.

Nghe nói sau khi hoàng đế trở lại Càn Thanh cung , lại mắng Lương Cửu Công một trận, trách cứ hắn là thái giám tổng quản mà không biết làm việc, ngay cả chuyện trong cung cũng truyền đến tai các đại thần trong triều.

Còn thưởng cho hắn thêm mười bản tử nửa, lại đem cung nhân ở Càn Thanh cung thay đổi một lượt.

Đã nhiều ngày qua, khắp nơi trong cung đều im như ve sầu mùa đông, không khí áp lực, cung nhân khi bước đi đều cố ý thả nhẹ bước chân, sợ không biết khi nào lại chọc giận hoàng đế.

Thẳng đến khi nghe nói thứ phi Chương Giai thị khám ra hỉ mạch,mới nhìn thấy trên mặt hoàng đế lộ ra một chút vui mừng, sau khi hắn ban thưởng cho thứ phi Chương Giai thị, lúc này các cung nhân mới thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Thời điểm Đoan Tĩnh nghe thấy tin tức này, nàng đang thắt nút hoàn thành tác phẩm của mình.


Tuy rằng nàng cùng Lục Y không được phép bước ra khỏi của, nhưng Triệu Giai quý nhân còn ở bên ngoài.

Lúc mới vừa nghe nói Đoan Tĩnh bị cấm túc, Triệu Giai quý nhân náo loạn khóc lóc một hồi, sau khi phát hiện không có hiệu quả gì, bà ấy đã nghĩ thoáng hơn, thường xuyên đứng ở cửa cùng Đoan Tĩnh nói những chuyện bát quái trong cung để giải buồn, các cung nhân trông cửa cũng không có ngăn cản.

Đoan Tĩnh nghe tin thứ phi Chương Giai thị có thai thì ngẩn người, nàng còn nhớ rõ, kiếp trước Chương Giai thị là Khang Hi năm 29 mới có thai, cho đến Khang Hi ngày sáu tháng giêng năm ba mươi, Chương Giai thị mới sinh hạ thập ngũ công chúa,sau này cũng chính là Đôn Khác công chúa.

Nhưng bởi vì hoàng đế mấy ngày nay hoang dâm làm càn, cho nên đứa nhỏ này mới có sớm như vậy.

Thật ra cũng không sao cả, tóm lại đối với nàng đây là một chuyện tốt.

Một hài tử ra đời gãi đúng chỗ ngứa, nghĩ đến hẳn là có thể trấn an cảm xúc nóng nảy mấy ngày nay của hoàng đế.


Đoan Tĩnh nghĩ, thật cẩn thận mà mở miệng cắn đứt sợi chỉ.

Gỡ khung căng vải thêu xuống, vuốt con bướm đang bay cùng hoa linh lan được thêu tinh xảo trên khăn, nở nụ cười nhẹ, "Thật là đẹp mắt.

" Nàng lấy mấy cái khăn được thêu cẩn thận từ trong sọt ra, xếp chồng lên nhau.

Những chiếc khăn gấm thêu hoa văn tinh xảo, mỗi một cái đều thêu hình khác nhau, là hoa văn tự tay nàng phác hoạ, rất hợp với khí chất thường ngày của Đức phi.

Từng đường kim mũi chỉ đều là tất cả tâm huyết của nàng.

Đoan Tĩnh đem khăn đưa cho Lục Y, "Lục Y, đem khăn giao cho cung nhân, bảo bọn họ hỗ trợ đưa cho Tố Mai tỷ tỷ bên người Đức nương nương.

" Lục Y tiếp nhận khăn, đau lòng nhìn trên ngón tay trắng nõn của Đoan Tĩnh có mấy vết kim đâm đỏ thẳm, chuyện thêu thùa này, cho dù có cẩn thận cũng sẽ ngẫu nhiên đâm trúng tay.

"Công chúa, chúng ta bị nhốt ở đây đã nhiều ngày, trừ bỏ quý nhân ra, ngay cả mấy tiểu chủ sau điện cũng đều đối với ngài tỏ vẻ quan tâm, nhưng chỉ có những người bên người Đức phi cả ngày đối với chúng ta chỉ chỉ trỏ trỏ, bỏ đá xuống giếng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận