Cao H Thanh Xuyên Chuyện Không Thể Nói


Hoàng đế nhìn vẻ mặt ôn nhu săn sóc, ra vẻ hiểu lòng người của bà ta, đột nhiên trong đầu nhớ đến chồng khăn trong chậu than kia, chỉ cảm thấy Đức phi dối trá đến cực điểm.

Tâm tình hắn vốn đã cực kém khi nghe nói về chuyện của Hoàng Quý phi, hiện nay một tia kiên nhẫn cũng không có, lạnh nhạt nói: "Ngươi tốt nhất nên thu lại chút tâm tư nô tài nhỏ nhen không nâng lên được mặt bàn này của ngươi đi.

" Ngay sau đó lại đối với Lương Cửu Công trách mắng: "Còn chưa cút đến hầu hạ trẫm mặc quần áo? Chờ trẫm đi thỉnh ngươi sao?" Lương Cửu Công nghe vậy vội vàng đứng dậy đi theo hoàng đế vào trong phòng.

Tiểu thái giám cũng nhanh như chớp bò dậy, chạy về phía Thừa Càn Cung.

Chỉ còn lại một mình Đức phi, sắc mặt trắng bệch mà đứng tại chỗ, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Bà ta xuất thân từ bao y đi được đến vị trí hiện tại, nên mỗi khi nghe đến bốn chữ 'nô tài hèn mon' này sẽ khiến bà ta hồi tưởng lại những ngày tháng làm nô tài bên cạnh Hoàng quý phi ở Thừa Càn cung.

Nhưng hôm nay hoàng đế cư nhiên nói như vậy với bà ta, hắn giựt phăng chiếc mặt nạ cao quý mà bà ta đã đeo mấy năm nay, trần trụi chọc thủng bản chất vốn có của bà ta —— một nô tài hèn mọn.

Đức phi cả người lạnh lẽo, xấu hổ và giận dữ đan xen, không tự giác siết chặt nắm tay, móng tay được bảo dưỡng tốt đâm mạnh vào lòng bàn tay của bà ta rồi gãy rụng.


Đau đớn bén nhọn nháy mắt làm bà ta thanh tỉnh, ngay sau đó môi của Đức phi cong lên một nụ cười lạnh.

Nô tài hèn mọn thì như thế nào?Người có thể cười đến cuối cùng mới là người thắng.

Để xem Đồng Giai Hoàng quý phi, chính mình sinh không được , mà đã cướp đi Tứ a ca của bà ta sẽ như thế nào, hiện giờ bất quá cũng là suốt ngày nằm ở trên giường kéo dài hơi tàn mà thôi.

Tốt nhất lần này nên chết luôn đi, đã chết thì chết cho sạch sẽ chút.

Đức phi oán độc nghĩ.

Thực mau, hoàng đế đã mặc chỉnh tề vội vã ra ngoài.

Đức phi thấy thế lập tức khụy gối cung đưa, trên mặt bà ta mang theo một tia bi thương, thật cẩn thận mà nhìn vào mắt hoàng đế, không thể nhìn ra sự oán hận mới vừa rồi khi bị Hoàng đế chỉ thẳng vào mặt mắng Hoàng đế thấy thế thoáng có chút áy náy, dù sao cũng là phi tử hắn sủng ái nhiều năm như vậy, còn vì hắn sinh hạ hài tử.


Mặc dù hay chấp nhất, nhưng còn chưa chạm đến điểm mấu chốt của hắn, cũng coi như không phải chuyện lớn gì.

Nghĩ như thế, mới vừa rồi quả thực có chút quá đáng.

Vì thế hắn chủ động đưa ra bậc thang, "Đã muộn rồi ,nàng quay trở về ngủ đi, ngày mai lại đi vấn an Hoàng quý phi.

" Đức phi nghe vậy rưng rưng cười gật đầu, vẻ mặt cảm động nói: "Tạ vạn tuế gia quan tâm.

" Hoàng đế gật đầu, nâng bước vội vàng rời đi.

Nhưng lần này hoàng đế cũng không thể giữ được tánh mạng của Hoàng Quý phi, vừa lúc bị tâm tư giấu kín của Đức phi nói trúng, Đồng Giai Hoàng quý phi lần này là thật sự không ổn.

Khang Hi ngày 8 tháng 7 năm 28, Đồng Giai Hoàng quý phi hoàn toàn không thể cử động thân thể được nữa, chỉ có thể dựa vào một chén canh sâm để kéo dài hơi tàn.

Vì không để cho bà lưu lại tiếc nuối, những nghi thức phong hậu rườm rà đã bị cắt sạch.

Ngày chín tháng bảy, Đồng Giai Hoàng quý phi ở trên giường cố gắng gắng gượng chống đỡ thân thể tiếp chỉ, chính thức được sắc phong làm Hoàng Hậu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận