Từ khi bị trói Đoan Tĩnh chưa bao giờ từ bỏ việc phản kháng.
Kiên trì rốt cuộc cũng có tác dụng, cảm giác được đai lưng trói trên tay hơi buông lỏng , nàng dùng hết sức , nỗ lực từ giữa khe hỡ rút một bàn tay ra, ngay sau đó vội vàng lôi kéo bàn tay đang bịt miệng nàng ra.
Khang Hi không kịp đề phòng nàng tập kích, khẽ buông lỏng tay, chỉ nghe thấy nàng khóc thút thít hô: "Hoàng, a ——"Chưa kịp hô xong ba chữ Hoàng A Mã đã bị căn côn thịt kia hung hăng cắm vào trong thân thể nàng.
Đoan Tĩnh đau đến mức không tự giác siết chặt hạ thân lại,kẹp chặt trong dị vật cơ thể, Khang Hi đột nhiên bị tiểu huyệt xoắn chặt, côn thịt gắng gượng trong thời gian dài không chịu được nữa nên tinh quan mở rộng ra , "phụt phụt phụt ——" không ngừng bắn tinh.
Tinh dịch nóng bỏng bắn thật mạnh vào hoa tâm non mềm của Đoan Tĩnh ,nóng đến mức nàng không đứng vững, phải đỡ một tay ở trên vách đá, mới có thể ổn định lại.
Nàng vừa đau vừa trướng, nhất thời nói không ra lời.
Khang Hi có chút xấu hổ và buồn bực, hắn tự nhận là bản thân có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này , vậy mà cư nhiên mới vào được chút mà đã bắn ra.
Thật không hổ là danh khí !Hắn âm thầm nghĩ , ngay sau đó hạ thân lại lần nữa cứng lên, đem hoa kính của Đoan Tĩnh gắt gao căng ra , hắn nhịn xuống cảm giác sung sướng, nương theo tinh dịch bôi trơn, cắm thật mạnh vào hoa tâm của nàng.
Đoan Tĩnh lại không giãy giụa, nàng đem tay vịn ở trên vách đá, trán để ở trên tay, cảm nhận phụ hoàng ở phía sau dùng côn thịt của hắn ra vào ở chỗ sâu nhất trong thân thể nàng.
Nàng theo từng động tác của hắnnức nở.
Khang Hi mỗi lần thâm nhập một lần, nàng liền cắn môi kêu lên một tiếng.
Theo tiết tấu dưới thân càng thêm dồn dập đảo lộng, nàng thở dốc càng ngày càng gấp.
Nhưng lại gắt gao cắn môi dưới, cố chấp không rên lên một tiếng.
Việc đã đến nước này, không có cách nào cứu vãn.
Nàng biết hiên giờ chính mình không được phát ra tiếng, tuyệt đối, tuyệt đối không thể cho hắn biết ở dưới thân hắn lúc này chính là nữ nhi của hắn, nếu không nàng sẽ bị giết chết.
Hoàng đế là sẽ không phạm sai lầm, phạm sai lầm chỉ có thể là người khác.
Vì hắn luôn giữ hình tượng vĩ đại trong mắt mọi người, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép vì lý do như vậy mà trở thành cái cớ cho người trong thiên hạ công kích hắn, càng miễn bàn hiện giờ quan hệ giữa Đại Thanh và Cát Nhĩ Đan đang trong thời kỳ nhạy cảm , hơn nữa dân gian vẫn luôn muốn tiêu diệt Bạch Liên giáo , hắn tuyệt đối sẽ không để cho phản tắc có cớ để lợi dụngCuối cùng, vật hy sinh cũng chỉ là nàng.
Có khả năng nàng sẽ lặng lẽ chết ở một nơi nào đó, lý do có lẽ là chết do bệnh nặng, hay là chết đuối.
Trong cung này người chết còn ít sao ?Nàng, không muốn.
Cứ như vậy đi, hết thảy chỉ là chuyện ngoài ý muốn, nếu nàng lặng lẽ che dấu , chờ tới khi xuất giá rồi , thì ai lại dám đến chỗ hoàng đế hỏi tại sao nữ nhi của hắn không còn thân hoàng bích sao?Cứ như vậy đi.
Khang Hi không ngừng thẳng lưng hung hăng đâm côn thịt thô to vào trong hoa tâm đang nhắm chặt của nàng, đáng tiếc tiểu huyệt non nớt này quá chặt, ra vào thật sự có chút khó khăn.
Khang Hi càng thêm điên cuồng va chạm, "Bạch bạch bạch ——", bụng của hắn và mông nhỏ của Đoan Tĩnh va vào nhau phát ra những thanh âm thanh thúy vang dội, làm cho Đoan Tĩnh càng thêm thẹn thùng.
.