"A..." Eo nhỏ bị Bùi Dục Uyên giữ chặt không thể cử động, Lý Tinh La chỉ biết yếu ớt chịu đựng, kêu rên từng tiếng khiến người đàn ông nghe mà mồ hôi đầm đìa.
"Sâu...!Haa...!To quá...!Á…" Đôi bàn tay mềm mại nhỏ xinh dùng hết sức bấu lên tấm lưng của anh, lưu lại vài vết cào đỏ ửng.
Bùi Dục Uyên không chịu được nữa liền bế cô lên bước về phòng ngủ.
Dương vật cứng nóng như sắt, cứ thế xóc nảy trong cơ thể cô gái, hết lần này tới lần khác thâm nhập vào trong tử cung thần bí.
"Ưm...!Chậm thôi...!quá sâu...!bên dưới hỏng mất..." Lý Tinh La hét lên, run rẩy khóc lóc.
Bùi Dục Uyên bị âm thanh khiêu gợi của cô kích thích đến độ phình to thêm vài vòng, chỉ sợ là không đợi được đến khi vào tới phòng.
Anh đè mạnh cô lên vách tường, bên hông đưa đẩy trước sau, không sử dụng kỹ thuật gì đặc biệt, cũng chẳng tạm dừng một giây nào, giống như đang đóng cọc mạnh mẽ vào cơ thể cô.
Đôi gò bồng đào nhấp nhô theo tiết tấu của anh, hai núm vú đung đưa lên xuống trước mặt khiến người đàn ông đánh mất lý trí.
Anh lại tăng tốc, thắt lưng như gắn động cơ, điên cuồng khai phá khắp nơi trong lãnh địa của mình.
Không! Chưa đủ! Vẫn chưa đủ! Đôi mắt trên khuôn mặt góc cạnh nhắm chặt, biểu cảm vừa thống khổ vừa nhẫn nhục, mồ hôi trên trán Bùi Dục Uyên chảy lên người Lý Tinh La và rơi cả xuống mặt đất theo từng động tác của anh.
Anh muốn nhanh hơn nữa, muốn dùng càng nhiều sức hơn để yêu thương cô...!Muốn tất cả của anh đều tiến vào tiểu huyệt ấm áp của cô.
Hạ bộ đâm thọc càng lúc càng mạnh bạo, càng lúc càng tàn nhẫn, như thể muốn nhét cả tinh hoàn vào trong...
"A...!Ư...!Dục Uyên...!nhanh quá...!em trướng...!sâu quá rồi...!ha..." Không biết cô đã lên đỉnh bao nhiêu lần, âm hộ phun ra nuốt vào dương vật, dâm dịch róc rách nhỏ giọt không ngừng.
Lý Tinh La bị đâm quá mãnh liệt, ngay cả âm thanh lúc nói chuyện cũng phát ra theo từng nhịp dưới thân.
Hai chân thon dài quấn quanh hông anh, vô tình quẹt qua chỗ xương cụt, cô nằm đó để mặc anh công phá.
Sâu trong âm đạo trơn trượt và nóng ấm, Bùi Dục Uyên rốt cuộc không nhịn nổi, hạ bộ hung hăng thúc thêm mấy chục cái, kiên quyết hướng vào trong, như muốn đưa linh hồn mình hợp thể với chốn thâm sâu ấy.
Cho tới khi gần như toàn bộ dương vật đều đã chạm đến vách thịt non mềm ở cổ tử cung chật hẹp, khiến anh không thể động đậy, toàn thân như ở trên đỉnh khoái cảm, người đàn ông gầm nhẹ một trận, cơ bắp căng chặt, gắt gao nắm lấy cái eo nhỏ của Lý Tinh La, đem đống tinh dịch đặc quánh trắng đục bắn hết vào trong tử cung.
"Hức...!Nóng...!Chậm...!chậm lại..."
Gần đây Bùi Dục Uyên thật sự rất bận, buổi tối thường là cô đi ngủ rồi anh mới lên giường, cho nên thời gian hai người ân ái không nhiều.
Bởi vậy tinh dịch tồn đọng vừa nhiều vừa đặc, cần có thời gian để phóng thích.
Vì bắn ra lượng lớn nên phần bụng phẳng lì của Lý Tinh La liền phồng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Bên trong đầy ắp chất lỏng nóng bỏng làm cô trướng đến phát đau, eo bụng bủn rủn, tấm lưng đáng thương áp trên tường, khó khăn lắm mới dựa được vào người đàn ông, nằm yên hưởng thụ khoái cảm cực hạn sau đợt cao trào vừa rồi.
Hai người đều thở hổn hển.
Bùi Dục Uyên nhìn dáng vẻ thất thần của cô gái, liền cúi đầu hôn cô.
Có lẽ cảm thấy vị trí nơi này không tốt lắm, anh vững vàng ôm Lý Tinh La trở về phòng ngủ trong khi vẫn giữ nguyên tư thế ái ân.
Cơ thể chứa quá nhiều dâm dịch, chảy dọc theo mỗi bước đi, tạo thành vệt nước dài trên mặt đất.
Thậm chí, Lý Tinh La còn cảm thấy chất lỏng trong cơ thể đang lắc lư dữ dội, đặc biệt là cây gậy lớn kia...!lại chọc ngoáy khắp nơi.
Cô không kìm được mà siết nhẹ thứ đồ nóng bỏng ấy.
Bùi Dục Uyên đương nhiên là cảm nhận được, khi cô vừa kẹp chặt thì ánh mắt của anh lập tức tối sầm.
Vừa vào đến phòng, anh đột nhiên đè cô lên giường.
"Yêu tinh nhỏ này...!vẫn chưa ăn đủ hay sao?"
Lý Tinh La hơi đỏ mặt, người đàn ông này thường ngày như một vầng trăng sáng, lạnh lùng và quyết đoán, nhưng khi ở trên giường, lại tựa một tên lưu manh...