Ngay sau khi quay người đi, Lý Tinh La lập tức lạnh mặt.
Làm sao đây, khó chịu quá.╰(‵□′)╯
Nhà cửa là do cô ta thiết kế? Bực bội thế nhỉ.
Lý Tinh La tức tối đi xuống hầm đỗ xe, Đồng Đồng đã chờ sẵn ở đó.
"A La, sao thế? Có phải con ả kia ức hiếp chị không?" Vừa lên xe, thấy biểu cảm của cô không tốt lắm, Đồng Đồng liền quan tâm hỏi han.
"Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu." Lý Tinh La phụng phịu, vẻ mặt không vui.
"Thật à?" Đồng Đồng không tin, vừa lái xe vừa để ý sắc mặt Lý Tinh La qua gương chiếu hậu, chậc chậc, vừa nhìn là biết cô đã bị chọc tức, "Có cần em báo cho Bùi Tổng..." Đồng Đồng được Bùi Dục Uyên sắp xếp ở bên cạnh Lý Tinh La, bình thường mọi việc phát sinh sẽ do Đồng Đồng xử lý, nhưng cấp trên thật sự của cô vẫn là Bùi Tổng.
Tuyệt đối đừng nói! Lý Tinh La vừa nghe thấy những lời này, trong đầu liền vang lên một hồi chuông cảnh báo.
Nực cười, Đoạn Vũ Kỳ chỉ là người của quá khứ thì náo động được gì ghê gớm cơ chứ? Quả thật cô có chút tức giận nhưng cũng không bị ảnh hưởng gì lớn, nếu bây giờ nhắc đến chuyện này trước mặt Bùi Dục Uyên, chẳng may làm anh nhớ đến tình cảm trước đây giữa hai người bọn họ thì sao? Không nên vì tham cái nhỏ mà mất cái lớn.
"Chị đã không có lợi lộc, thì cô ta cũng đừng mong được hưởng cái gì, dù sao Đoạn Vũ Kỳ cũng chỉ có thể nói cho sướng miệng.
Chị không thèm để ý đến cô ta, em đừng nói cho Dục Uyên biết."
Đồng Đồng hơi khó hiểu: "Tại sao? Chị cứ chịu ăn hiếp vậy à?" Ông chủ đã dặn, nếu có chuyện gì xảy ra với cô thì nhất định phải báo cáo cho anh ấy.
Lý Tinh La mở cửa kính để làn gió mát phả vào, "Đây cũng chẳng phải chuyện gì to tát, chủ yếu là do chị thấy không cần thiết.
Anh ấy bận rộn như thế, không phải việc quan trọng thì không nên làm phiền anh ấy."
"Vậy, được rồi." Đồng Đồng lái xe, mặc dù cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn đồng ý.
Nhưng rất nhanh sau đó cô đã thông suốt, không có nhiều cô gái biết suy nghĩ cho ông chủ một cách thấu tình đạt lý như vậy đâu, chị Tinh La tốt bụng thật đấy~ [Đạo diễn:...]
Được gió thổi mát, trong lòng Lý Tinh La dễ chịu và tỉnh táo hơn hẳn.
Mỗi người đều có quá khứ của riêng mình.
Lý Tinh La không thể can dự vào quá khứ của Bùi Dục Uyên nên cô cũng chẳng để tâm đến nó.
Bởi vì cho dù có gây rối như thế nào thì vẫn không thay đổi được sự thật.
Đoạn Vũ Kỳ đã là dĩ vãng, nếu giữa bọn họ còn khả năng thì sao bây giờ cô có thể ở bên Bùi Dục Uyên được? Bỏ qua chuyện hôm nay, không phải do cô rộng lượng, mà là do cô không muốn người phụ nữ kia thu hút sự chú ý của anh thêm một lần nào nữa.
Lần trước, vì muốn Đoạn Vũ Kỳ ghen mà cô đã làm loạn một hồi.
Nếu lần này lại tiếp tục, không cẩn thận sẽ gây ảnh hưởng đến tình cảm của cô và Dục Uyên, khiến anh chú ý tới Đoạn Vũ Kỳ, cô sẽ mất nhiều hơn là được lợi.
Phụ nữ cần phải biết phân biệt nặng nhẹ khi ghen tuông.
Nếu cứ đề cập đến cô gái khác trước mặt người đàn ông của mình quá nhiều lần, thì đối tượng vốn không có trọng lượng gì lại dần trở nên đặc biệt trong lòng người ấy.
Có thể đúng là cô ta từng bài trí nội thất căn phòng nhưng khả năng cao không liên quan đến ngôi nhà hiện tại.
Vừa nãy do bực tức nên không suy nghĩ thấu đáo, bây giờ bình tĩnh suy xét lại, ôi, quá ngu ngốc rồi.