"A...!Á a a..." Lý Tinh La ngửa đầu, dưới bụng run rẩy mãnh liệt khiến cô nhất thời đầu hàng.
Bùi Dục Uyên không hề ngừng lại.
Gậy thịt cứng rắn khuấy động càng lúc càng nhanh, hun nóng đường hầm trơn trượt.
Gương mặt của người đàn ông căng chặt khó nhịn, anh tạm dừng một giây rồi dũng mãnh đưa đẩy.
Cứ tàn bạo lút cán như vậy, dâm thủy nhanh chóng trào ra bên ngoài.
Bụng nhỏ vốn đã bủn rủn, làm sao chịu được lực mạnh thế này, không bao lâu, Lý Tinh La đột nhiên duỗi thẳng chân, hai mắt mở to, trước mắt như có pháo hoa nổ tung.
m đạo co bóp kịch liệt, cổ tử cung cũng siết chặt thân gậy, "Aaaa..." Mật dịch nhớp nháp từng đợt từng đợt tưới ướt dương vật, dấy lên ham muốn cháy bỏng của Bùi Dục Uyên.
Lý Tinh La ôm chặt lưng người đàn ông, để mặc anh phập phồng lên xuống.
Lúc này dư vị cao trào vẫn chưa hoàn toàn phai nhạt, thân thể cô mềm mại như cục bông, nhún người trên tấm ga trải giường theo nhịp điệu của anh.
"Dục Uyên...!Em, em rất lợi hại...!đúng không?" m thanh quyến rũ cất lên.
Bùi Dục Uyên bị câu nói của cô chọc cười, động tác dưới thân không nghỉ, anh thở dồn dập, "Mới làm vài cái em đã mệt thành cái dạng này, lợi hại gì chứ? Hử?" Như thể đột nhiên nhớ tới điều gì đó, anh cười xấu xa, nhẹ giọng nói: "Ừm, quả thật bé yêu rất lợi hại...." Dứt lời, anh điều chỉnh tư thế một chút, sau đó liên tục đâm chọc vào chỗ mẫn cảm của cô.
"Ư...!Á đừng...!Ưm...!Ưm..." Cơn sướng như muốn vỡ bờ đê lại ập đến, tuy hơi đau nhưng cảm giác sảng khoái đến mức không thể khống chế này thực sự khiến cô muốn phát điên.
Cũng chính vì vậy nên Lý Tinh La nào còn tâm trí để nghe thêm một câu phía sau của anh? Cô chỉ nhớ kĩ rằng anh nói mình không lợi hại, trong lòng oán hận.
Cái gì chứ? Cô không lợi hại thì còn ai nữa, Đoạn Vũ Kỳ à? Ý nghĩ phân cao thấp với Đoạn Vũ Kỳ cứ quanh quẩn trong đầu Lý Tinh La.
Đã thế cô phải cho Bùi Dục Uyên "biết mùi đời", cắn răng một cái, bày ra vẻ mặt ngây thơ vô tội, sau đó âm thầm dùng sức xoắn xuýt bụng nhỏ, kẹp thật chặt...!Thậm chí cô còn cảm giác như bản thân đang tu luyện phương pháp thu hẹp âm đạo, ngay cả mạch đập trên cây gậy thịt cũng có thể cảm thụ được...
Bắt lấy cơ bắp căng cứng của người đàn ông, móng tay không ngừng chạy dọc bờ lưng săn chắc, để lại những vết cào đỏ, bàn chân nhỏ nhắn đáng yêu vô thức cọ xát vào điểm mẫn cảm trên eo anh.
Bùi Dục Uyên rên rỉ một tiếng, dưới thân đột nhiên bị siết chặt khiến da đầu tê dại, ham muốn xuất tinh tăng vọt.
Mồ hôi ướt đẫm lông mi, nhìn gương mặt ngây thơ của Lý Tinh La đã bị vẻ gợi cảm xâm chiếm, ý niệm hoài nghi cô gái nhỏ cố ý chơi xấu dần biến mất, bảo bối của anh vốn dĩ là một yêu tinh nhỏ, "Cục cưng vừa chặt vừa nhiều nước..." Giọng nói trầm khàn đến cực điểm: "Rất lợi hại..."
Sau lưng đau nhức vô tình kích thích xuống cả vùng eo, cộng thêm tiếng rên rỉ của người con gái, cùng với lối đi ngày càng nóng bỏng ướt át...!Từ trong ra ngoài đều bức bách Bùi Dục Uyên, động tác của anh càng lúc càng mạnh, càng lúc càng gấp gáp, vứt bỏ cái gọi là kỹ thuật, cứ làm theo cách thủy nhất như một chiếc pit-tông, như thể mỗi lần xâm nhập đều muốn nhét cả hai viên bi vào mới thôi.
Hơi thở dần nặng nề hơn, người đàn ông không nhịn nổi mà rên rỉ bên tai Lý Tinh La.
"Ư...!Aaa..."
"Hự!"
Đúng là gợi cảm muốn chết.
Lúc này, toàn bộ trái tim lẫn tâm hồn cô gái nhỏ đều bị âm thanh rên rỉ cùng dương vật đang chuyển động bên trong lôi kéo và khống chế.
Cơ thể trắng nõn giống như con thuyền lênh đênh giữa phong ba bão táp, khó có thể tự kiểm soát.
Tấm ga trải giường bên dưới nhăn nhúm và nhớp nháp, nhưng không ai quan tâm.
Giọng điệu cô phát ra mỗi lúc một nhẹ nhàng và ngọt ngào hơn.
Hơi thở nặng nề của người đàn ông kết hợp với tiếng ngâm nga của người phụ nữ tạo nên bản nhạc hài hòa trong căn phòng ngập tràn sắc dục.