Lý Trần theo Hứa Thu Lan đi vào nhà ngồi chờ trong lòng anh vô cùng lo lắng cho Vương Mỹ Ngọc nên nét mặt khá buồn.
Hứa Thu Lan rót cho Lý Trần một cốc nước lọc “Mời anh uống nước ạ.”.
Lý Trần tỏ vẻ cảm kích “Cảm ơn em, à trước giờ Mỹ Ngọc có lần nào về trễ như thế này không hả em?”
Hứa Thu Lan quen Vương Mỹ Ngọc khi hai người bước chân vào đại học, tuy là học khác ngành nhưng lại cùng khoa và cảm thấy hợp nhau nên đã sống chung cũng gần một năm rồi, tuy nhiên cô luôn cảm thấy ganh tị với Vương Mỹ Ngọc vì cô ấy vừa xinh đẹp vừa học giỏi lại có bạn trai là nam thần của khoa cũng chính là người mà cô có mơ cũng không với tay tới được – Lý Trần.
Khi nghe Lý Trần hỏi như thế thì đột nhiên trong lòng của Hứa Thu Lan lại sinh ra ác ý cô chợt nhớ đến thường xuyên nhìn thấy Vương Mỹ Ngọc hay được một người đàn ông giàu có đưa về sau giờ tan học nên đặt điều nói xấu Vương Mỹ Ngọc trước mặt của Lý Trần luôn.
Hứa Thu Lan giả vờ muốn che giấu chuyện gì đó mà lấp lửng đáp lại Lý Trần “Dạ cũng không thường xuyên lắm đâu ạ.”
Vẻ mặt của Lý Trần kinh ngạc lên tiếng hỏi “Bình thường Mỹ Ngọc nói sau khi hết giờ dạy sẽ về nhà ngay mà, có hôm anh rủ cô ấy đi ăn khuya cô ấy còn nói mệt không đi được nữa mà, với lại Mỹ Ngọc là kiểu con gái ngoan hiền cô ấy sẽ không bao giờ đi chơi quá khuya mà không chịu về đâu.”
Hứa Thu Lan liền nói “Tại anh không biết đó thôi ngày nào cũng có một người đàn ông rất là đẹp trai, giàu có lái một chiếc Lamborghini Huracan Evo đưa Mỹ Ngọc về tận nhà hết đấy ạ.”
Lý Trần nghe đến đó thì cảm thấy rất là bất an trong lòng “Sao cơ? Em có biết người đàn ông đó là ai không hả?”
Hứa Thu Lan lắc đầu “Dạ không ạ, Mỹ Ngọc giấu rất kỹ chẳng lần nào giới thiệu với em cả, có chuyện này em cũng không biết có nên nói với anh không nữa.”
“Là chuyện gì em nói đi.”
Hứa Thu Lan liền vui mừng như mở cờ trong bụng vì có cơ hội để nói xấu Vương Mỹ Ngọc trước mặt của Lý Trần.
Thời gian gần đây Hứa Thu Lan thường xuyên thấy Vương Mỹ Ngọc mang về quần áo hàng hiệu đắc tiền, giày dép sang chảnh thậm chí còn có cả điện thoại loại mới ra nên vô cùng ganh tị.
Vương Mỹ Ngọc cũng nói quần áo là do phụ huynh của cô bé mình đang dạy kèm mua nhưng mặc không vừa nên cho lại cô, giày dép cũng vậy còn điện thoại là do ngày sinh nhật của cô phụ huynh mua tặng nhưng Hứa Thu Lan vẫn không tin.
Từ sau khi nghỉ việc ở cửa hàng bán thức ăn nhanh thì Hứa Thu Lan đã tham gia một nhóm kín bán tình đổi tiền, nhóm này sẽ liên lạc với các đại gia, ông lớn muốn mua dâm với gái trẻ ai được chọn thì sẽ “Ngủ” với người ta rồi được trả tiền.
Sau khi tham gia công việc này Hứa Thu Lan đúng là kiếm được không ít tiền nhưng mà cô thấy hơi không vui khi tối nào cũng phải làm tình với mấy ông già với những sở thích kỳ lạ, có hôm còn bị bạo dâm hoặc là bị three some nữa nhưng mà số tiền cô kiếm được chẳng mua nổi những món hàng hiệu mà Vương Mỹ Ngọc đem về.
Hứa Thu Lan làm gái gọi nên cũng nghĩ là Vương Mỹ Ngọc cũng giống mình nhưng cô ta may mắn hơn khi quen trúng đại gia với lại về nhan sắc thì Vương Mỹ Ngọc hơn hẳn Hứa Thu Lan nên kiếm được nhiều tiền hơn.
“Từ khi em thấy Mỹ Ngọc đi với người đàn ông kia thì cậu ấy thường hay mua sắm đồ hiệu đắc tiền lắm đó anh từ điện thoại cho đến giày dép, quần áo…anh cũng biết là trong giới sinh viên có khá nhiều cô gái trẻ vì danh vọng tiền tài mà chấp nhận bán thân cho đại gia để thỏa mãn cuộc sống sung sướng của mình đó anh.”
Lý Trần liền lắc đầu “Không đâu, Mỹ Ngọc không phải kiểu người như thế…dạo này đúng là anh nhìn thấy cô ấy có rất nhiều quần áo, điện thoại, giày dép mới nhưng mà cô ấy nói là do tiền lương dạy thêm được trả cao với lại phụ huynh rất tốt những dịp lễ thường xuyên tặng quà cho cô ấy mà thôi.”
Hứa Thu Lan giả lả tự trách “Tại em thấy nhiều sinh viên mà em quen đều dùng cách mồi chài đại gia nên mới nghĩ vậy thôi có lẽ Mỹ Ngọc không phải kiểu người như thế đâu, anh đừng lo lắng quá.”
Thật ra lúc đó Hứa Thu Lan đã nhìn thấy trong mắt của Lý Trần sự nghi ngờ về Vương Mỹ Ngọc rồi, mục đích cô cần cũng chỉ là như vậy thôi chỉ cần có nghi ngờ thì tình cảm sẽ dần rạng nứt đến lúc đó cô sẽ chen chân vào mối quan hệ này trở thành bạn gái của Lý Trần.
Lý Trần nhìn đồng hồ cũng hơn 12 giờ đêm rồi nên nói với Hứa Thu Lan “Thôi em vào phòng ngủ trước đi, anh sẽ ngồi ngoài này chờ Mỹ Ngọc.”
Hứa Thu Lan gật đầu “Dạ vậy cũng được ạ, nếu anh có mệt thì có thể vào phòng của Mỹ Ngọc ngủ đỡ ạ.”
Quay người đi Hứa Thu Lan liền nở một nụ cười nham hiểm trên môi trong đầu thầm nghĩ “Vương Mỹ Ngọc mày đã có người đàn ông giàu có kia rồi thì hãy nhường Lý Trần lại cho tao đi, dù sao mày xinh đẹp tốt số như thế sợ gì không có đàn ông theo đuổi.”
Lý Trần ngồi chờ rồi ngủ quên ở phòng khách nhà Vương Mỹ Ngọc và Hứa Thu Lan đến sáng luôn, lúc anh giật mình thức dậy thì đã gần 6 giờ sáng, vẫn không hề có tin tức gì về Vương Mỹ Ngọc hết.
Hứa Thu Lan nấu một bát mì cho Lý Trần “Anh ăn tạm rồi đến trường cùng em nhé.”
Lý Trần đi rửa mặt rồi ngồi xuống cầm đũa lên ăn mì nhưng mà tâm trạng anh không tốt nên ăn cũng chẳng thấy ngon.
“Anh ăn mì không nổi hay là để em xuống lầu mua cái khác cho anh ăn nhé.”
Lý Trần lắc đầu “Không cần đâu, anh cũng là sinh viên như em thôi đừng có khách sáo như vậy, Mỹ Ngọc vẫn chưa về nên anh thấy hơi lo thôi.”
Hứa Thu Lan giả vờ an ủi “Lát nữa anh đến trường xem cậu ấy có đến lớp không?”
“Uhm.”
Trãi qua một đêm bị phá trinh và làm tình kịch liệt với Bùi Thành Hiên thì lúc tỉnh dậy Vương Mỹ Ngọc cảm thấy cả người mình ê ẩm vô cùng, nơi giữa hai chân cô vẫn còn hơi rát e rằng khó mà đi lại được.
“Em tỉnh rồi à?”
Nghe thấy giọng của Bùi Thành Hiên thì Vương Mỹ Ngọc quay người lại nhìn thấy anh nằm ngay bên cạnh mình, tay anh vẫn còn vắt ngang qua eo của cô rất là tình tứ.
Vương Mỹ Ngọc có chút e ngại khi mình vẫn trần truồng trước mắt của Bùi Thành Hiên nên liền đỏ mặt, dùng tay kéo cái chăn lên che chắn trước ngực của mình lại.
“Đêm qua còn chỗ nào trên cơ thể em mà anh chưa nhìn thấy đâu chứ em đừng có ngại nữa, lồn của em anh cũng cắm cặc vào đụ rồi mà Mỹ Ngọc, bây giờ chúng ta hai như một mà em cứ thoải mái với anh đi được không?”
Vương Mỹ Ngọc nghe thấy như vậy thì cảm giác trên người mình như có luồng điện chạy vào vậy những lời lẽ dâm dục như thế này mà Bùi Thành Hiên nói ra một cách nhẹ nhàng không hề e dè gì hết.
Vương Mỹ Ngọc chợt nhớ đến cái hẹn đêm qua với Lý Trần còn cả cuộc điện thoại anh gọi đến nên vội vàng ngồi dậy tìm điện thoại mở lên xem.
Điện thoại bị gọi đến nỗi hết pin luôn, Bùi Thành Hiên nhìn thấy vẻ mặt hoang mang lo lắng của Vương Mỹ Ngọc thì không đành nên liền đứng dậy lấy cục sạc dự phòng của mình đến cho cô cắm vào khởi động máy lên.
Khi mở điện thoại lên Vương Mỹ Ngọc nhìn thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ đến từ Lý Trần, vẻ mặt của cô rất có lỗi, tin nhắn trên zalo cứ liên tục nhảy.
[Mỹ Ngọc sao giờ này rồi em còn chưa đến chỗ hẹn?]
…
[Mỹ Ngọc em đang ở đâu vậy hả?]
…
[Mỹ Ngọc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em có bị làm sao không hả?]
…
Vương Mỹ Ngọc cảm giác bản thân vô cùng tội lỗi khi đêm qua không đến điểm hẹn với Lý Trần, trong khi anh lo lắng cho cô không ngủ được thì cô lại vô cùng hưng phấn, thăng hoa cảm xúc khi được làm tình với Bùi Thành Hiên rất nhiều lần.
Vương Mỹ Ngọc loạng choạng đứng dậy “Con phải về đây chú ơi, đêm qua Lý Trần tìm con cả một đêm.”
Vừa đứng dậy chưa đi được bước nào thì Vương Mỹ Ngọc suýt ngã vì giữa hai chân cô truyền đến cảm giác đau do dư âm tối qua còn động lại, cũng may là Bùi Thành Hiên nhanh chóng bước đến đỡ cô, cả người của Vương Mỹ Ngọc tựa vào ngực của Bùi Thành Hiên bộ ngực đẫy đà mềm mại của cô lại dán vào người anh không một kẽ hở.
“Em đúng là ngoan cố mà, anh đã nói rồi đêm qua em mới bị phá trinh xong em chưa thể tự đi lại được đâu.”
Vương Mỹ Ngọc cau mày “Nhưng mà Lý Trần đang tìm con, chắc là anh ấy lo lắng cho con lắm đây.”
Bùi Thành Hiên liền nhếch môi mỉm cười “Cậu ta lo lắng cho em cả đêm vì cậu ta không hề biết là đêm qua em cùng anh làm tình với nhau, nếu bây giờ em mang cái bộ dạng này đến trước mặt cậu ta thì có thể cậu ta sẽ đoán ra em đã làm gì mà dáng đi lại kỳ lạ khác ngày thường đó nha.”
Vương Mỹ Ngọc nghe thấy như thế thì liền khựng người lại, cái dáng đi của cô bây giờ không thể nào để Lý Trần nhìn thấy được.
Bùi Thành Hiên lại thì thầm vào tai của Vương Mỹ Ngọc “Nếu em còn muốn giữ lại mối quan hệ tình cảm giữa em và thằng nhóc kia thì tốt nhất là lúc này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt của cậu ta nếu không sẽ bị lộ chuyện em dâng lồn cho anh đụ đó nha.”
Vương Mỹ Ngọc rối trí khóe mắt rưng rưng nước mắt lên tiếng hỏi “Vậy bây giờ con phải làm sao đây, con không muốn làm Lý Trần bị tổn thương đâu, tất cả đều là lỗi của con…con không nên như thế…đáng lý ra con nên kháng cự chú.”