Hayden vượt qua giới hạn của bản thân, chụp được những bức ảnh vô cùng xuất sắc, cho nên mấy ngày nay, tâm tình của gã rất sung sướng, không hề hay biết mình đã bị người khác miêu tả thành một tên khốn từ đầu đến chân trên Internet. Hành vi làm bậy không để ý hoàn cảnh giữa gã và Emily đã làm cho khán giả bất mãn vô cùng.
Nhận được thư phàn nàn, Gustav cảm thấy rất kinh ngạc. Ai cũng biết trong ba tập đầu của chương trình, cặp đôi này nhận được lời chúc phúc của hầu hết khán giả, trông hai người đứng cạnh nhau rất xứng đôi, tất cả mọi người đều thích xem cảnh quay thân mật của hai người họ. Hơn nữa tổ làm chương trình đã cắt bỏ những hình ảnh không phù hợp với trẻ nhỏ, sao có thể dẫn đến tiếng chỉ trích vang trời như vậy?
Đọc hết thư phàn nàn, Gustav dở khóc dở cười.
Có khán giả viết như vậy: Chẳng lẽ các ông không phát hiện ra vẻ mặt buồn rầu đau khổ của Romeo ư? Vì Chúa, đừng để đứa trẻ kia đau lòng nữa! Cho hai người kia tránh xa cậu ấy một chút!
Còn có người viết như vậy: Hành vi của Hayden và Emily tạo nên bóng ma tâm lý rất lớn cho Romeo. Cậu ấy còn là một đứa trẻ, cậu ấy cần một môi trường lành mạnh, tổ làm chương trình nên suy xét đến điều này.
Tất cả thư từ đều nhắc đến tổn thương mà Hayden mang lại cho Romeo, xem ra đứa bé này đã come out thành công, cậu ấy đã được mọi người chấp nhận. Gustav thật lòng cảm thấy vui cho thiếu niên, nhưng hắn cũng không thể ngăn cấm tình yêu giữa Hayden và Emily. Xã hội này tôn trọng quyền dân chủ, chỉ cần họ không gây cản trở đến lợi ích của người khác, họ vẫn được tự do.
Gustav chỉ thị bộ phận quan hệ xã hội nhanh chóng xử lý thư phàn nàn, sau đó mặc áo khoác chuẩn bị đến studio xem một chút. Hắn muốn biết trạng thái lúc này của mèo con là như thế nào, có còn cảm thấy mê mang sợ hãi không?
Đúng lúc này, giám đốc marketing của MOT bỗng nhiên ghé thăm.
“Anh bạn Gustav của tôi, cậu đưa ra cho tôi một vấn đề nan giải.” – Ngài giám đốc có dáng người đặc biệt thô kệch hiện giờ đang phe phẩy một tập ảnh, vẻ mặt rất khó xử.
“Xảy ra chuyện gì?” – Gustav tự tay rót cho anh ta một tách cà phê.
“Ảnh quảng cáo mà các cậu giao cho tôi không phải bức mà tôi muốn.” – Anh ta đặt ảnh của Emily và Romeo lên bàn, chỉ chỉ vào Emily, nói – “Cô ấy rất tốt.” – Sau đó lại chỉ chỉ vào Romeo – “Nếu như trước đó tôi chưa được xem ảnh chụp của cậu ấy, tôi sẽ rất vui lòng mà dùng cô gái này. Nhưng anh bạn à, cậu hiểu tôi mà, tính tôi thích bới lông tìm vết, có đồ xịn hơn ở đây, các cậu lại cứ nhất thiết bắt tôi phải xài hàng second-hand, thực sự là tôi không chấp nhận được.”
Gustav dán mắt vào ảnh của thiếu niên, trong mắt loé lên vẻ si mê, nhưng vẫn nghiêm túc nhắc lại quy tắc – “Nhưng trước đó chúng ta đã ký hợp đồng, các anh phải dùng ảnh quảng cáo do chúng tôi cung cấp.”
“Đó là bởi vì tôi tin tưởng đội ngũ biên tập của các cậu, nghĩ rằng các cậu nhất định sẽ cho một một bức ảnh tuyệt vời nhất. Well, nhìn đi, các cậu cũng có lúc bị mù!” – Ngài giám đốc châm chọc nói.
Gustav không thể không thừa nhận đúng là Ellie bị mù thật. Điểm của thiếu niên cũng chỉ kém Emily không phẩy mấy, nếu Ellie cho cậu ấy mười điểm thì sẽ không có cuộc tranh luận ngày hôm nay.
Hắn biết Ellie đang suy tính điều gì. Nhưng hắn không thể nói toạc ra trước mắt người ngoài, nếu không sẽ ảnh hưởng đến danh dự của chương trình này. Hắn không ngừng nói lời xin lỗi với ngài giám đốc, cũng hứa hẹn sẽ đưa sự bồi thường thích đáng.
Ngài giám đốc suy nghĩ một phút, thoả hiệp – “Tuy rằng không thể vi phạm hợp đồng, nhưng hợp đồng cũng không quy định tất cả cửa hàng trong hệ thống siêu thị của chúng tôi đều phải dán áp phích của các cậu. Thế này đi, tôi chỉ dán một tấm áp phích của Emily ở trung tâm mua bán chính, còn những nơi khác sẽ do chính công ty chúng tôi quyết định. Cậu thấy sao? Còn nữa, về sau chỉ cần là những phần thi liên quan đến sản phẩm của công ty chúng tôi, kết quả đều phải trải qua sự lựa chọn và đồng ý của công ty chúng tôi, tránh cho lại xảy ra tranh chấp như hôm nay. Nếu như cậu không có ý kiến gì, tôi muốn thêm điều kiện này vào hợp đồng ban đầu.”
MOT là nhà tài trợ, chương trình đương nhiên phải có nghĩa vụ thoả mãn yêu cầu của họ. Hơn nữa, vì lợi ích của công ty, họ sẽ đưa ra lựa chọn tốt nhất, mà sẽ không xủ lý theo cảm tính như Ellie, cho nên điều này cũng không gây trở ngại đến nguyên tắc cạnh tranh công bằng. Gustav suy nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý.
Hai người xác nhận hợp đồng mới, sau đó đứng lên ôm nhau.
Tiễn bước ngài giám đốc, Gustav tiếp tục đi đến studio.
——————————
Hôm nay, tổ làm chương trình chuẩn bị thực hiện một sự thay đổi lớn cho các thí sinh. Hayden tránh khỏi ống kính, kéo Ellie đến một góc nói chuyện. Khi trở về bên cạnh Emily, gã cười vô cùng quái dị.
“Để giúp mọi người tìm ra tiềm chất siêu mẫu trong con người mình, đồng thời giúp các bạn tạo dựng một bản thân hoàn mỹ hơn, phong cách hơn, tổ làm chương trình đã mời nhà tạo mẫu hàng đầu thế giới đến thay đổi tạo hình cho các bạn. Trong các bạn, sẽ có người phải nhuộm tóc, có người phải nối tóc, có người phải uốn tóc. Tóm lại, tôi sẽ cho các bạn một hình tượng phù hợp với các bạn nhất, hãy cùng chờ đón nào!” – Cô ta lắc lắc hông, nhảy một điệu nhảy thật cuồng nhiệt.
Tất cả mọi người đều hoan hô, vô cùng chờ mong tạo hình mới.
Cả một studio rộng rãi bày đầy dụng cụ cắt tỉa gội sấy, các kiểu mùi thuốc hoá học lẫn vào với nhau khiến người ta phải váng đầu. Sắc mặt Chu Doãn Thịnh tái nhợt, trốn trong góc không chịu đến gần nhà tạo mẫu mà Ellie sắp đặt cho hắn.
“Em làm sao thế?” – Evan đi đến, lúc này tóc cô đã được cắt ngắn, trông càng bảnh trai hơn hẳn.
“Bọn họ bắt em phải cạo trọc, em không muốn.” – Vẻ mặt đau khổ sắp khóc của thiếu niên trông đáng thương hết sức.
“Thật là quá đáng, chị đưa em đi tìm Ellie.” – Evan kéo hắn đi về phía Ellie, người quay phim vội vàng đuổi theo.
“Em không muốn cạo tóc? Vì sao vậy em yêu?” – Ellie tỏ vẻ ngạc nhiên, còn vỗ vỗ lưng thiếu niên an ủi.
“Em cạo trọc sẽ rất xấu. Chẳng phải chị nói muốn giúp bọn em thay đổi tạo hình là để trở nên hoàn mỹ và phong cách hơn ư? Nhưng mà như thế chẳng có phong cách chút nào!” – Thiếu niên phồng má, mạnh dạn phản bác.
“Em chưa thử thì làm sao biết đầu trọc không phù hợp với mình? Khuôn mặt em rất đẹp, mà cạo trọc tóc sẽ càng làm nổi bật đường nét đẹp đẽ của nó. Tôi đã làm người mẫu gần mười năm rồi, xin hãy tin tưởng con mắt chuyên nghiệp của tôi.” – Ellie dụ dỗ, sau đó lại đe doạ – “Hơn nữa, là một người mẫu, dù khách hàng có đưa ra yêu cầu quá đáng đến thế nào, em cũng phải chấp nhận vô điều kiện. Em có biết biểu hiện hôm nay của em rất không chuyện nghiệp hay không? Rất nhiều nhà thiết kế thường hay đưa ra yêu cầu kỳ quái cho người mẫu trong buổi trình diễn sản phẩm thời trang của mình, chẳng lẽ cứ không hợp ý em là em lập tức từ chối à? Nếu thế thì em nên rời khỏi cuộc thi này từ sớm đi, nghề người mẫu này không phù hợp với em.”
Chính vì những lời đe doạ này mà Romeo ban đầu mới đồng ý cạo trọc, nhưng Chu Doãn Thịnh chỉ hoàn toàn coi như cô ta đang đánh rắm. Hắn chớp chớp đôi mắt ươn ướt, lắp bắp nói – “Em đồng ý với lời chị nói. Nhưng mục đích của việc thay đổi tạo hình hôm nay không phải là vì để lên sàn catwalk, mà là để trợ giúp các thí sinh tạo ra một ngoại hình cuốn hút hơn. Tất cả mọi người đều rất đẹp, vì sao chỉ có một mình em phải làm xấu đi? Chẳng lẽ em từng đắc tội gì với chị hay sao?”
Câu hỏi này tương đối không khách khí, nhưng vẻ mặt thiếu niên vô tội là vậy, chỉ khiến người xem cho rằng hắn nhanh mồm nhanh miệng chứ không hề có ý gì khác.
“Sao em lại nhận định mình sẽ xấu nếu cạo trọc chứ?” – Ellie cố gắng che giấu vẻ mất kiên nhẫn của mình – “Em chưa thử thì làm sao biết được?”
“Bởi vì em đã từng thử rồi.”
Chu Doãn Thịnh chớp đôi mắt tròn xanh biếc. Dáng vẻ rối bời ấy lập tức hấp dẫn sự chú ý của Gustav vừa mới bước vào. Hắn nhanh chóng đi đến dò hỏi sự việc, sau đó liếc nhìn Ellie với ánh mắt khó dò.
“Ngài Acheson, xin cho phép em dùng Ipad của anh một chút được không ạ?” – Hắn ôm một chiếc máy tính bảng, mong chờ nhìn Gustav.
Gustav nới lỏng caravat, khàn giọng nói – “Em dùng đi.” – Đôi mắt to tròn xanh biếc của mèo con khiến cho trái tim hắn ngứa ngáy khó nhịn.
Chu Doãn Thịnh nở một nụ cười cảm kích với hắn, ngón tay nhanh chóng trượt vài cái, sau đó giơ màn hình lên trước mặt mọi người vào ống kính – “Mọi người xem, đây chính là tôi sau khi cạo trọc, trông có giống một quả trứng gà luộc mọc mặt không? Chẳng lẽ đây chính là thời thượnghay sao? Tôi rất hoài nghi.”
Trứng gà luộc mọc mặt, so sánh này đúng là chuẩn. Tất cả mọi người đều không nín được cười.
Thiếu niên trong ảnh tuy vẫn tinh xảo đáng yêu như vậy, nhưng cứ quái quái, giống người mắc bệnh nan y, mang lại cho người khác cảm giác quái dị, không hề dính dáng gì đến chữ “thời thượng”. Nếu như dùng ngoại hình này tham gia vào cuộc thi, không biết sẽ phải hứng chịu bao nhiêu khán giả cười nhạo.
Đây chính là mắt nhìn của siêu mẫu? Gustav nhanh chóng liếc nhìn gương mặt lúng túng của Ellie một cái, sau đó xoa xoa mái tóc bạch kim của thiếu niên, cam đoan – “Yên tâm, tôi sẽ không để họ cạo trọc đầu em.”
Cạo trọc một mái tóc mềm mại mượt mà như vậy quả thực là một tội lỗi! Gustav vừa thưởng thức xúc giác tuyệt vời kia, vừa phẫn nộ nghĩ thầm.
“Vậy em phải đổi tạo hình như nào? Ngoại trừ cạo trọc, còn đâu em đều có thể tiếp nhận.” – Thiếu niên đặt máy tính xuống, hai bàn tay vô thức giật giật tóc mình, khiến kiểu tóc vốn đã mất trật tự càng rối tung lên, thậm chí có sợi còn chổng ngược lên, phấp phới trong gió, trông giống một tên ngốc.
Nhưng cũng là tên ngốc đáng yêu nhất trên đời.
Trái tim Gustav nhũn ra, đưa nắm tay lên miệng ho khan một tiếng, cười nói – “Em như thế này là rất tốt rồi, không cần thay đổi. Đương nhiên, nếu em muốn thì có thể để nhà tạo mẫu phủ một lớp bóng lên tóc em, nó sẽ giúp tóc em trông mềm và bóng mượt hơn.” – Sờ cũng thoải mái hơn.
Nuốt câu cuối cùng vào bụng, Gustav đưa Ellie đi.
Chu Doãn Thịnh đập tay với Evan, chúc mừng cho thắng lợi lần này.
Đêm hôm đó, trang web chương trình Next Top Model đăng một thông báo, Ellie rời khỏi chương trình vì vấn đề công việc, vị trí của cô ta sẽ do siêu mẫu Bonnie lừng lẫy thay thế.
Jeffrey và Bonnie đến thăm biệt thự mà các thí sinh đang cư trú, cũng gặp riêng và nói chuyện với Hayden hơn một giờ đồng hồ. Không ai biết nội dung nói chuyện cụ thể giữa ba người, chỉ biết khi ra khỏi phòng, sắc mặt Hayden vô cùng khó coi.