Cao Thủ Tu Chân


Chương 1163
Chiếc xe việt dã mang biển số quân đội, ba người bước xuống đều ở tuổi trung niên, ai ai cũng mạnh mẽ như hổ, dáng người cao thẳng, ánh mắt trầm ổn.

Ba người vừa xuống xe, Thành Khang đã tiến lên trước, đột nhiên khom gối ôm quyền làm lễ với người trung niên tóc đen đi đầu, kính cẩn làm lễ.

“Kẻ học sau Thành Khang, bái kiến sư phụ!”
Vị cao thủ võ tôn trên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ mang theo vẻ mặt cung kính và tôn trọng, lập tức cúi đầu.

Hàng loạt người chăn nuôi làm việc trong trang trại nhà họ Thành, ai ai cũng ngơ ngác mở lớn mắt nhìn cảnh này, bọn họ không hiểu, thân phận ba người đột nhiên đến đây là gì, mà lại có thể khiến chủ trang trại uy chấn cả Tây Bắc kính cẩn làm lễ như vậy?
“Cậu Thành, năm đó chẳng qua tôi chỉ là chỉ điểm cho cậu vài câu, cũng không thể gánh nổi hai chữ sư phụ này, mau đứng dậy!”
Người trung niên đứng đầu thoạt nhìn cũng trạc tuổi Thành Khang, nhưng giọng điệu rõ ràng lại rất lão luyện, gọi Thành Khang là “cậu Thành” khiến người ta ngạc nhiên vô cùng.

Thành Khang vẫn ngừng lại bất động, giữ nguyên tư thế ôm quyền chắp tay.

“Không, ban đầu, tuy sư phụ chỉ đưa ra chút gợi ý nhưng đối với Thành Khang mà nói, đó cũng giống như đã được sống lại, nếu không có một câu nói đánh thức ban đầu của người thì đến bây giờ, khả năng cao là con vẫn còn vất vả long đong, sao có thể leo lên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ?”
“Lần này, sư phụ và hai vị tiền bối đến đất Tây Bắc, Thành Khang chắc chắn sẽ dồn hết tâm ý!”
Ông ta đứng dậy, làm tư thế mời đối với ba người trung niên.

Giọng điệu, thái độ của ông ta không hề ra vẻ chút nào, từng lời từng câu đều xuất phát từ nội tâm.

Mặc dù Thành Khang có tên trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, là cao thủ võ tôn mà ai cũng ngưỡng mộ.

Nhưng đối với ba người trước mặt mà nói, ông ta biết rõ, đó chẳng qua cũng chỉ là mấy chuyện vặt vãnh mà thôi.

Ba người trước mặt đều là cao thủ cảnh giới siêu phàm hàng thật giá thật!
Người đi đầu tên là Vương Trọng Xuân, mặc dù danh tiếng trong giới võ đạo Hoa Hạ không quá nổi nhưng tu vi thật sự sâu không lường nổi.

Vương Trọng Xuân rất ít khi hoạt động trong nước, mỗi lần có tin tức thì đều là giao đấu với cao thủ nước ngoài, tu vi vô cùng mạnh, có thời gian đã xưng bá với chiêu “Song Thủ Liêm Đao”, được các cao thủ cảnh giới siêu phàm cả phương Đông phương Tây xưng là “Phi Thiên Đường Lang”.

Hai mươi năm trước, ông ta đã từng gặp Vương Trọng Xuân một lần, lúc đó ông ta chỉ là một người trẻ tuổi mới bắt đầu tu tập võ đạo, nhưng Vương Trọng Xuân đã chỉ điểm cho ông ta vài câu, giúp ông ta một bước lên mây, như diều gặp gió, đứng trên đỉnh cao ở đất Tây Bắc rộng lớn.

Sau này ông ta biết được, Vương Trọng Xuân không chỉ là một võ giả tu vi siêu phàm, mà còn là thành viên cốt cán của tổ chức quản lý giới võ đạo mạnh nhất Hoa Hạ – “Ám Bộ”.

Với tu vi của Vương Trọng Xuân, hai người phía sau có thể đồng hành cùng ông ta thì nghĩ cũng biết chắc chắn cũng là nhân vật cùng cấp bậc với ông ta.

Nghe thấy lời thật lòng của Thành Khang, Vương Trọng Xuân khẽ cười lắc đầu.

“Cái cậu này, tính khí vẫn bướng bỉnh như vậy!”
Ông ta nói xong thì đưa tay về phía hai người phía sau.

“Giới thiệu với cậu, hai vị này là đồng nghiệp của tôi.

Vị này là tiền bối Thiết Anh, vị này là tiền bối Thiết Hùng, hai người bọn họ hợp lại gọi là “Thiết Giáp Song Hùng”, tu vi cũng cùng cấp bậc với tôi!”
Thành Khang nghe xong, vẻ mặt khẽ thay đổi, kính cẩn làm lễ với hai người.

Nhưng hai anh em Thiết Anh, Thiết Hùng chỉ cười nhạt “ừ” một tiếng, vô cùng kiêu ngạo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui