Chương 1246
Một lúc lâu sau, cuối cùng Thiết Anh cũng lên tiếng.
“Trận chiến này, e rằng Diệp Lăng Thiên sẽ làm dao động vị trí bá chủ đã giữ vững mấy trăm năm qua của viện trọng tài, chắc chắn sẽ lật đổ vị trí giới võ đạo quốc tế ổn định trong mấy chục năm qua!”
Thiết Hùng bên cạnh gật đầu đáp, ông ta cũng cảm thấy như vậy.
Chỉ có Vương Trọng Xuân im lặng một lúc, rồi mới trầm giọng nói: “Trận chiến này, Diệp Lăng Thiên chỉ là muốn lật đổ giới võ đạo quốc tế, sau trận chiến này, vận mệnh thế giới ngầm cả thế giới đều sẽ bị thay đổi!”
Diệp Thiên rời khỏi núi Bắc Áo, không biết đi hướng nào, mà trận chiến núi Bắc Áo này, bằng nhiều hình thức, qua miệng nhiều người đã được truyền khắp thế giới.
Trên mạng lưới võ giả quốc tế, diễn đàn võ giả đã ồ ạt bàn tán, hàng loạt võ giả thế giới đều gửi đầy dấu chấm than, toàn bộ đều nói đến chuyện Diệp Thiên một mình đã giết mười lăm thẩm phán.
Các bảng xếp hạng lớn đều bị chiếm lĩnh bởi chuyện nóng hổi này, có một thời gian đã trở thành trào lưu trên trang web Cao thủ quốc tế, cái gì mà “Đế vương quang lâm”, “Địa vị bá chủ của viện trọng tài đang bị đe doạ”, “Rốt cuộc Diệp Lăng Thiên mạnh đến nhường nào”, “Diệp Lăng Thiên có phải đã vượt qua siêu phàm thần phẩm”,… từng bài viết lần lượt đăng lên, số người thảo luận đã đạt đến con số cao nhất từ khi trang web Cao thủ quốc tế mở đến giờ.
Cái tên Diệp Thiên lại được treo cao vót trên trang web Cao thủ quốc tế, và bảng xếp hạng sức mạnh thế giới được công bố trước đó không lâu đã hoàn toàn biến mất.
Vô số người bắt đầu phỏng đoán, có phải bảng xếp hạng sức mạnh thế giới lại thay đổi nữa hay không, trong lúc mọi người tranh luận không ngừng nghỉ, chủ nhân trang web Cao thủ quốc tế – “Thời đại hắc ám” đột nhiên xuất hiện, một bảng xếp hạng sức mạnh thế giới mới được ghim lồ lộ trên trang đầu trang.
Rất nhiều võ giả mang theo tâm tư hiếu kỳ và tôn sùng mà mở bảng mới này ra, khoảnh khắc khi đường link mở ra, không biết bao nhiêu người đều há hốc mồm trước màn hình máy tính.
Bảng xếp hạng sức mạnh thế giới thời đại mới, nhìn qua thì vô cùng đơn giản, nó không hề liệt kê từng cao thủ thế giới, cũng không có quá nhiều danh hiệu loè loẹt, trên bảng này, chỉ có một cái tên, một danh hiệu, đều được viết bằng chữ Hoa Hạ.
Đế Vương Bất Bại – Diệp Lăng Thiên!
Trong lịch sử bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, lần đầu tiên xuất hiện cảnh tượng như vậy.
Diệp Thiên chưa đến hai mươi tuổi, đã đứng đầu bảng, hơn nữa còn cán quét cả một bảng danh, trở thành người duy nhất trong ba trăm nay, người duy nhất trên thế giới…
Tại nhà họ Diệp ở thủ đô, Diệp Tinh ngồi trước máy tính, ánh mắt rối loạn, vẻ mặt chán nản và không cam tâm.
“Anh, rốt cuộc anh đã đứng ở độ cao mà em nhìn lên còn không thấy được rồi sao?”
Diệp Tinh dựa lưng vào ghế ngồi, ánh mắt không tập trung, có chút lơ đễnh.
Mặc dù cậu ta và Diệp Thiên là anh em ruột, nhưng trong lòng cậu ta luôn ganh đua, Diệp Thiên đứng càng cao, lòng tự tôn của cậu ta lại càng bị đả kích nặng nề.
Cậu ta vốn dĩ là đứa con trai được sủng ái nhất nhà họ Diệp, nổi tiếng khắp Hoa Hạ, được ca ngợi là hạt giống mới nổi, người có khả năng đại diện cho giới võ thuật của Hoa Hạ nhất sau Diệp Vân Long, tất cả uy tín và sự ca ngợi đều thuộc về cậu ta.
Cho dù không thuộc về cậu ta, nhưng cậu ta cũng chưa từng nghĩ tới tất cả mọi thứ này sẽ phải trả lại cho Diệp Thiên bị phế bỏ võ công.
Cậu ta là người có thiên phú dị bẩm, có song võ mạch duy nhất trong lịch sử nhà họ Diệp, một dòng võ mạch trong đó là được bóc tách và truyền thụ lại cho Diệp Thiên.
Đáng lẽ cậu ta nên trở thành vị vua trẻ tuổi xứng đáng nhưng lại bị Diệp Thiên vừa trở về trấn áp, ở bất cứ phương diện nào, cậu ta cũng không có chút điểm sáng.