Chương 1324
Cô ta lại lần nữa cảm thấy may mắn vì quyết định của mình, đi theo bên cạnh Diệp Thiên, cô ta có thể nhìn thấy mỗi bước đi của người đàn ông này ở khoảng cách gần.
Dừng một lúc, Đàm Băng Băng mới lên tiếng.
“Chủ nhân, ý cậu là Ẩn Giả tìm tới cậu không phải muốn săn giết cậu, mà là biến cậu thành trợ lực để ông ta bước vào cảnh giới vương cấp?”.
Diệp Thiên thọc một tay trong túi quần, lắc đầu.
“Không hoàn toàn là thế”.
“Ông ta tìm tới tôi, muốn dựa vào tôi để tiến lên vương cấp, đó là nguyên nhân chủ yếu nhất.
Nhưng mục đích của chuyến đi lần này của ông ta còn mang ý định cải chính danh tiếng của La Võng”.
“Dù sao ông ta cũng là sát thủ hàng đầu của La Võng, cấp Thiên, ông ta ra tay giết chết tôi là lựa chọn tốt nhất để danh tiếng của La Võng vang xa!”.
“Hơn nữa, bây giờ tôi đứng đầu bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, nếu tôi bị Ẩn Giả giết thì đồng nghĩa trong hai mươi năm tới, giới sát thủ sẽ vượt lên giới võ thuật!”.
Đàm Băng Băng lại chấn động, cô ta cũng từng nghĩ tới ngụ ý của trận chiến giữa Diệp Thiên và Ẩn Giả, nhưng không nghĩ xa như Diệp Thiên.
Cô ta đang định hỏi thêm vài câu thì Thu Nhược Hi đã đi theo ra ngoài.
“Diệp Thiên, cậu quen Kỷ Nhược Tuyết sao?”.
Thu Nhược Hi mặc quần Jeans ngắn, lộ ra cặp đùi trắng nõn.
Cô ta cố ý đến sát Diệp Thiên hơn, thuận miệng hỏi.
“Xem như có quen!”.
Diệp Thiên chỉ hờ hững trả lời, không nói gì thêm, khiến Thu Nhược Hi buồn bực trong lòng.
Trên đường đi, cô ta đã tìm vô số đề tài chủ động trò chuyện với Diệp Thiên, nhưng thái độ của cậu luôn ôn hòa tùy hứng, luôn giữ khoảng cách với cô ta.
“Lẽ nào mình phải cởi sạch đồ lên giường cậu ta thật mới được sao?”.
Thu Nhược Hi không khỏi căm hận nghĩ.
Ba người đứng ở trước cửa mười phút, sáu người nhóm Tề Văn Long mới đi ra.
Ngô Lễ Phương, Hoàng Du mỗi người ôm một đĩa CD, giống như nhặt được báu vật.
“Diệp Thiên, chuyến đi này thật là đúng đắn!”.
Tề Văn Long tràn đầy phấn khởi.
“Bọn tôi qua đó vốn chỉ muốn nhìn Kỷ Nhược Tuyết ở cự li gần, nào ngờ Kỷ Nhược Tuyết lại tổ chức hoạt động tặng CD mới, bọn tôi đều nhận được một đĩa, trên đó còn có chữ kí của Kỷ Nhược Tuyết!”.
Ngô Lễ Phương cũng hùa theo: “Đúng vậy, bây giờ Kỷ Nhược Tuyết đã là diva quốc tế, nhưng không ngờ cô ấy lại gần gũi như vậy, vừa rồi cô ấy còn cười với tôi nữa!”.
Nhìn thấy mấy người họ đều đã nhận được thứ mình muốn, Diệp Thiên mỉm cười.
“Nếu đã có chữ kí rồi thì bây giờ tôi dẫn các cậu đến khách sạn, tôi đã đặt trước rồi.
Dãy xe ở đối diện chắc là xe tới đón chúng ta!”.
“Lên xe trước đi!”.
Nghe Diệp Thiên nói, bọn họ mới quay đầu nhìn sang, ở bên đường đối diện có ba chiếc xe phụ trách tiếp đón của khách sạn.
“Đó là xe của khách sạn Yellen, tôi từng ở khách sạn đó một lần, vẫn là cậu nghĩ chu đáo!”.