Chương 1363
Điều khiến người ta sợ hãi nhất là sau khi mấy chục người này ngã xuống, thất khiếu đều chảy máu, tắt thở chết tại chỗ.
Trong nháy mắt, mấy chục mạng người bị lấy đi một cách vô tình.
Biến cố này khiến tất cả mọi người sửng sốt, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lúc bọn họ hoàn hồn, chỉ nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp đang chậm rãi đứng dậy từ bên cạnh Diệp Thiên.
“Dám động vào chủ nhân của tôi, chỉ có đường chết!”.
Gương mặt Đàm Băng Băng lạnh như sương.
Một người đẹp tuyệt sắc như cô ta vốn có hình tượng uyển chuyển dịu dàng, nhưng lúc này cô ta đứng đó, tỏa ra một luồng khí tức lạnh lẽo khiến tất cả mọi người sợ hãi.
Chính cô gái này đã giết chết mấy chục người trong nháy mắt sao?
“Siêu phàm thần phẩm?”.
Ray Churchill tỏ ra nghiêm nghị.
Anh ta vốn là một cao thủ cảnh giới siêu phàm, lúc gió lớn nổi lên, anh ta đã cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn trong cơ thể Đàm Băng Băng, chỉ có mạnh hơn chứ không hề thua kém anh ta.
Anh ta quả thật không ngờ, trong nhóm người Diệp Thiên lại có một cao thủ như vậy tồn lại.
Đáng ngạc nhiên là vị trí đứng và phương hướng đối mặt của Đàm Băng Băng rõ ràng tôn Diệp Thiên làm chủ, “chủ nhân” mà cô ta nhắc tới đương nhiên cũng là chỉ Diệp Thiên.
Cô ta là một cao thủ cảnh giới siêu phàm, hơn nữa còn là siêu phàm thần phẩm, thế mà lại gọi Diệp Thiên là “chủ nhân”, rốt cuộc Diệp Thiên có lai lịch ra sao? Thân phận bối cảnh của cậu đáng sợ đến mức nào?
Lúc Đàm Băng Băng đứng dậy, hai chị em nhà họ Lâm cũng thay đối vẻ mặt, cực kì sợ hãi.
Không có tiếng động nào, không có động tác gì, thoáng chốc đã giết chết mấy chục người, đổi lại là đội trưởng của Nam Long Nhận bọn họ cũng không làm được.
Nữ sinh viên đại học trông có vẻ yếu đuối này lại là cao thủ mạnh hơn đội trưởng của bọn họ không biết bao nhiêu lần sao?
Bọn họ không khỏi nhìn sang Diệp Thiên, đột nhiên phát hiện phán đoán của mình trước kia chẳng khác nào một trò cười.
“Hóa ra là có cao thủ như vậy đi cùng, nên cậu ta mới dám hành động không kiêng dè vậy sao?”.
Mắt hai chị em lóe sáng, nhất thời quên mất ngôn ngữ của mình.
Bầu không khí nơi đây rơi vào trì trệ, từng ánh mắt nhìn về phía này, không ai nói lời nào.
Ngay cả người trong cuộc là Ray Churchill cũng sợ hãi, vẻ mặt nghiêm trọng.
Anh ta có nghĩ nát óc cũng không ngờ, trong nhóm sinh viên đại học từ Hoa Hạ đến đây du lịch lại có một vị siêu phàm thần phẩm tồn tại.
Cho dù là gia tộc mạnh như gia tộc Churchill, trong lịch sử cũng chỉ từng xuất hiện một siêu phàm thần phẩm là Ấn Giả mà thôi.
Những người anh ta cứ ngỡ là đám kiến hôi có thể bóp chết dễ dàng này đột nhiên lại được sự che chở của một con rồng khổng lồ.
Lúc này, nhóm nữ Ngô Lễ Phương mới bớt sợ, nhìn Đàm Băng Băng với vẻ mặt không thể tin nổi.
Bọn họ cũng không ngờ, hoa khôi trường Hoa Thanh đồng hành với bọn họ trên đường đi lại nắm giữ sức mạnh giết người dễ dàng như vậy.
Đám người Tê Văn Long cũng thay đổi ánh nhìn, vẻ mặt chấn động.
Hiện trường im lặng trong giây lát, Diệp Thiên vừa cắn một miếng dưa hấu rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Ray với ánh mắt lạnh nhạt.
“Hôm qua tôi đã nói với anh, tôi không chỉ dám đánh anh mà còn dám giết anh, anh còn nhớ chứ?”.