Chương 1367
Trong màn đêm, đĩa băng khống lồ tách đôi không gian, Ẩn Giả vừa ra tay đã dùng đến sát chiêu, không chút nương tay.
Trên một tòa kiến trúc cao lớn cách nhà thờ Thánh Thành vài cây số, bảy bóng người sừng sững xuất hiện.
Nhìn thấy đĩa băng khống lồ trong không trung, khóe miệng Dĩa nhếch lên nụ cười đắc ý.
“Ấn Giả thành công rồi!”.
“Mục tiêu đã rơi vào bẫy, bây giờ đã đến lúc những kẻ đi săn như chúng ta biểu diễn rồi đấy!”.
“Đại Thiên Băng Luân!”
Trong không trung, một chiếc đĩa băng xoay vòng, vô số khí lưu bị lực hút cực mạnh khiến cho chúng chuyển động cuồn cuộn tạo thành một lớp băng bao phủ không gian.
Ấn Giả từng ngồi thiền khổ cực 50 năm ở Bắc Cực, không hề cử động, không hề nói một câu.
Đây chính là thiền công nếu nói theo Phật giáo.
Thiền công 50 năm cũng là điều mà không có mấy cao nhân Phật giáo có thế làm được.
Ẩn Giả dựa vào ý chí và công lực siêu phàm của mình đã khổ luyện được trong 50 năm.
Khí tức trên cơ thể ông ta đã hoàn toàn hợp nhất với một trường lạnh giá khắc nghiệt của Bắc Cực.
Ông ta giống như một Bắc Cực di động vậy.
Lúc này làn khí lạnh đã bao trùm toàn bộ.
Không gian trong phạm vi ba trăm mét đều bị đóng băng.
Đĩa băng cũng giáng xuống vị trí của Diệp Thiên.
Dưới chân của Diệp Thiên là những tảng băng trôi, cậu nhặt một tảng đập ném về phía đĩa băng.
“Ầm!
Một luồng sức mạnh kinh hồn mang theo lực xuyên không đập mạnh vào trung tâm của đĩa băng.
Trung tâm đĩa băng bị Diệp Thiên dùng một đấm đấm lõm, hơi nứt ra và lan ra bốn phía.
“Hả?”
Ấn giả đanh mắt.
Một giây say, đĩa băng khổng fô nứt vỡ.
“Ầm ầm!”
Vô số mảnh băng bay tứ tung.
Đám đông nhìn lên chỉ thấy bầu trời như đang có một cơn mưa tuyết.
Những mảnh băng phát ra ánh sáng lấp lánh dưới ánh đèn giống như cả vũ trụ đang nở rộ đầy rực rỡ.
Thế nhưng chẳng ai có thể quan tâm được đến cảnh đêm đẹp đẽ đó.
Tất cả ánh mắt đều tập trung vào hai người ở trung tâm.
Cảnh tượng này có ai từng dám nghĩ chứ? Dù bọn họ kinh hãi với sức mạnh của Diệp Thiên và Ẩn Giả nhưng tính hiếu kỳ khiến họ chẳng thể rời đi nửa bước.
‘Hừ!
Đĩa băng bị đập vỡ, Ẩn Giả không hề có biểu cảm gì nhiều, ồng ta đạp một chân, cơ thể dài thêm hàng chục thước, hai tay đặt chéo trước ngực, luồng khí băng sau lưng tiếp tục xoay chuyển tạo thành 18 đường khí lưu.
“Băng Phược Thương Long!”
18 đường khí lưu bằng băng chồng chéo lên nhau, mỗi một đường đều dài hàng chục thước, tạo thành một mạng lưới như mạng nhện khóa chặt không gian xung quanh Diệp Thiên.
Đây là tuyệt kỹ mà Ẩn Giả đã cảm ngộ được khi ở Bắc Cực.
ồng ta ngồi trên một tảng băng.
Mười năm trước đã gặp một con cá voi màu lam dị chủng bơi phía dưới ông ta.
Trong khoảnh khắc đó, 18 đường khí lưu bằng băng được tạo thành, lao vào dòng nước, khiến con cá coi màu lam hoàn toàn đóng băng.