Chương 1502
Cậu bước một bước về phía trước, bàn chân đã giẫm lên trên mặt hồ, cậu định đi qua hồ nước đến trước vách đá hấp thụ toàn bộ Linh Tuyền Sinh Mệnh còn sót lại.
Ngay khi cậu bước ra bước thứ hai, cô gái vốn nhắm nghiền hai mắt kia bồng nhiên mở mắt.
“Vù!
Một gợn sóng sức mạnh tinh thần lấy cô ta làm trung tâm rồi dập dờn tỏa ra xung quanh, kình lực mạnh mẽ, trực tiếp phá tan núi rừng, đánh nát vô số cây cối xung quanh.
Diệp Thiên nghiêng đầu nhìn, lúc này cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ cũng nhìn về phía cậu, ánh mắt hai người chạm vào nhau, Diệp Thiên thấy được tham lam và ham muốn trong mắt cô ta.
“Đoạt xá thành công?”
Diệp Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Giờ phút này sức mạnh tinh thần của cô gái ban đầu đã yếu đến mức gần như không cách nào cảm nhận, thay vào đó là sóng sức mạnh tinh thần tựa như núi lửa phun trào, sóng sức mạnh tinh thần này chính là của linh hồn thể đến từ bên ngoài kia.
Mà giờ khắc này, nó đã khống chế cơ thế cô gái, giành được quyền khống chế tuyệt đối, sức mạnh tinh thần của cô gái ban đầu bị chèn ép đến không cách nào động đậy, chỉ có thể cố giữ một chút kiên trì không chịu khuất phục cuối cùng, nhưng khoảng cách với hoàn toàn tiêu tán cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vốn dĩ Diệp Thiên cũng không định để ý đến, tiếp tục bước lên phía trước, nhưng cô gái lại bổng nhiên nhếch miệng cười, đầu lưỡi xinh đẹp liếm qua môi, ánh mắt nhìn Diệp Thiên giống như nhìn một món đồ ăn ngon nhất, đều là
tham lam vô tận.
“Thần Ma Chi Khu? Không ngờ cậu lại có được Thần Ma Chi Khu, thật tốt quá, tôi chờ gần trăm năm, cuối cùng hôm nay đã có được một bộ Băng Linh Thể hiếm có trên đời, cũng không ngờ, ngay sau đó lại có một bộ Thần Ma Chi Khu hoàn mỹ không một tỳ vết đi đến, đúng là Thượng Đế phù hộ!”
Một người con gái nói, nhưng giọng nói phát ra lại là giọng thô ráp của một người đàn ông, hơn nữa đều là tiếng nước ngoài, lộ rõ vẻ dở dở ương ương, vô cùng quái lạ.
“Thượng Đế?”, Diệp Thiên nghe vậy, ánh mắt khẽ chuyển động.
“Chẳng lẽ ông chính là vị thần linh phương Tây ngã xuống ở nơi này?”
Trên đời này, cũng chỉ có người của các quốc gia phương Tây mới thốt ra hai chữ Thượng Đế’ trong câu nói của mình.
“Ha ha, cậu cũng không ngu lắm!”
Cô gái khẽ hé mở bờ môi, lộ ra nụ cười vô cùng quái dị, ánh mắt cô ta nhìn Diệp Thiên tràn đầy nồng cháy.
“Chàng trai trẻ, tôi không muốn giết cậu, tôi cảm nhận được sức mạnh linh hồn cậu không hề yếu, bây giờ tôi chỉ cần cậu tự động tách linh hồn ra, nhường lại bộ Thần Ma Chi Khu này cho tôi, tôi có thế tha cho cậu không chết, sau này cậu cũng có thể mượn sức mạnh linh hồn để đoạt xá sống lại!”
“Cậu có thể cân nhắc đề nghị này của tôi!”
“Đề nghị?”.
Giữa hai đầu lông mày
của Diệp Thiên lộ ra vẻ trào phúng, cười nhạt lắc đầu.
“Ý của ông là, muốn tôi chủ động từ bỏ cơ thể của mình, giao cơ thế cho ông?”
Cô gái không có hành động gì, mà trên mặt thì mang theo tham lam và ngang ngược: “Đương nhiên!”